Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 397: Đã nói 1 triệu, cậu chuyển 2 triệu là có ý gì?

Chương 397: Đã nói 1 triệu, cậu chuyển 2 triệu là có ý gì?
“Hả??”
“Sơn Thủy Trang Viên????”
Giống như Trần Hải Âu dự đoán, Chu Mẫu Đan và Triệu Tiểu Hồng đều kinh ngạc há hốc miệng, mặt mày tràn đầy khiếp sợ.
Sơn Thủy Trang Viên là khuôn viên biệt thự đỉnh cấp, cực kỳ nổi tiếng ở Giang Thành, dù sao ngưỡng cửa nhà ở đó cũng là hơn 30 triệu, cho nên có thể ở trong Sơn Thủy Trang Viên, tuyệt đối là đại gia.
Trần Hải Âu rất hài lòng với phản ứng của hai vị chị em nhựa này, nàng cười cười bổ sung: “Nhà cái gì cũng tốt, chỉ là quá rộng lớn, tôi và Nhược Hàm ở mà như sống trong mê cung vậy!”
Lấy lại tinh thần, Triệu Tiểu Hồng lập tức kéo tay Trần Hải Âu nói: “Chị Âu, cho tôi kiến thức biệt thự Sơn Thủy Trang Viên với!”
“Có gì mà kiến thức chứ, tôi còn phải nhờ cô và chị Hoa giúp tôi khuân đồ. . .”
Trần Hải Âu chỉ chỉ xe mua sắm.
Triệu Tiểu Hồng lập tức tươi cười đáp: “Loại chuyện nhỏ này có gì mà giúp hay không, chúng ta đều là chị em tốt mà!!”
Mua sắm kết thúc.
Trần Hải Âu quẹt gần 100 ngàn tiền thẻ tín dụng, nhưng nàng không hề đau lòng, biệt thự 80 triệu, xe sang chục triệu, 100 ngàn thẻ tín dụng thì có đáng là gì!
Rời khỏi khu thương mại, Trần Hải Âu đưa hai người về Sơn Thủy Trang Viên.
Mà sau khi đi vào căn biệt thự 1260m2, hai người lại khiếp sợ lần nữa.
Hai người từng thấy biệt thự mấy trăm mét vuông, nhưng đây là lần đầu tiên thấy biệt thự hơn ngàn mét vuông, nhất là nội thất xa hoa đến cực điểm ở bên trong, quả thực là như hoang cung vậy, không dám tưởng tượng sống trong này sẽ thoải mái đến mức nào!!
Sửng sốt một lát, Triệu Tiểu Hồng mới mở miệng hỏi: “Chị Âu, nơi này bao nhiêu m2?”
“1260m2.” Trần Hải Âu chỉ chỉ sô pha: “Chị Hoa, Tiểu Hồng, hai người ngồi đi!”
“Tầng 1 có phòng bài, sau này có rảnh mọi người có thể đến chơi bài.”
“Đúng rồi, tầng hầm còn có một phòng chiếu phim, có thể luyện hát, cực kỳ hữu dụng với đám ca sĩ chúng ta. . .”
Trần Hải Âu bắt đầu giới thiệu về căn biệt thự này.
Mà Chu Mẫu Đan và Triệu Tiểu Hồng ngoại trừ khiếp sợ và hâm mộ ra, chỉ còn lại vô tận ghen ghét!
Giữa trưa mọi người vẫn là người bình thường.
Đến buổi tối, cô lại sống trong biệt thự 80 triệu, lái xe sang chục triệu, trở thành phú bà.
Cái này cmn cũng quá ảo ma rồi!
“Chị Âu, trước kia có chỗ nào đắc tội, chị ngàn vạn lần đừng so đo với tôi! Từ nay về sau, tôi đi theo chị lăn lộn!”
Triệu Tiểu Hồng trực tiếp biểu hiện trung thành, đố kị thì đố kị, nhưng gặp loại phú bà này thì vẫn phải ôm chặt.
Chu Mẫu Đan vẫn luôn là trung tâm của vòng tròn nhỏ thì lại tương đối khó chịu, nàng không quỳ liếm được như Triệu Tiểu Hồng, nhưng nàng đã hơn 40 nên cũng hiểu, Trần Hải Âu có tất cả những thứ này là đại biểu cho cái gì.
Từ giờ trở đi, hai người đã không cùng một tầng lớp, mặc kệ Trần Hải Âu lấy tiền ở đâu, nhưng tài sản cố định hơn trăm triệu đã là sự thật, đây đã coi như là tầng lớp đại gia rồi.
Nghỉ ngơi một lát, Trần Hải Âu lại nhờ hai người thu dọn hai gian phòng ngủ, một gian là phòng ngủ chính trên tầng 3, một gian là phòng ngủ chính ở tầng 2, hai gian phòng ngủ này đều có diện tích hơn 100 mét vuông.
Thu dọn xong nàng lại quay chụp video, do dự một chút rồi gửi cho Dương Hạo, nói là tầng ba để cho Dương Hạo và Trần Nhược Hàm, còn mình ở tầng hai.
Nàng gửi video là có hai tầng ý tứ, thứ nhất là nói cho Dương Hạo biết nàng đã vào ở, thứ hai là muốn nói hai người có thể trở về bất cứ lúc nào.
Ngoài ra, cũng đang nói cho Dương Hạo biết, mình ở ngay bên dưới phòng của Dương Hạo và con gái, nói cách khác là ba người ở chung một mái nhà.
Về phần có câu chuyện nào khác hay không, vậy phải xem hai người có ăn ý hay không. . .
Gửi video xong, một lát sau đã nhận được tin của Dương Hạo: Chị Âu vất vả rồi!
Trần Hải Âu vốn cho rằng như vậy là xong, kết quả Dương Hạo lại hỏi số tài khoản của nàng, nói là Trần Nhược Hàm còn nhỏ, sau này sẽ chuyển tiền sinh hoạt cho nàng, để nàng phân phối.
Trần Hải Âu hơi do dự một chút, liền cho số tài khoản.
Một phút sau.
Nàng liền nhận được tin nhắn từ ngân hàng: 2 triệu!
Hả?
2 triệu?
Đã nói mỗi tháng 1 triệu, cậu chuyển 2 triệu là có ý gì??
Trong phòng tổng thống.
Tiểu bạch hoa vừa mới bị hủy hoại đang ngủ say.
Dương Hạo tựa ở đầu giường, một tay đặt lên nơi mềm mại, một tay khác thì dùng điện thoại.
Tài chính riêng của Tiểu bạch hoa là 2 tỷ.
Mỗi tháng 1 triệu tiêu vặt, một năm chính là 12 triệu.
Mà một năm 12 triệu, thì cần 166 năm mới tiêu hóa xong, nếu như một năm 24 triệu, vậy chỉ cần 83 năm là xong.
Cho nên, Dương Hạo chuyển 2 triệu cũng không có ý gì khác, đơn giản chỉ là muốn tiêu hóa nhanh một chút.
Ừm, giải thích như vậy là cực kỳ hợp lý.
Nhưng trên thực tế, hắn chuyển 2 triệu cũng là đang thăm dò, muốn xem thái độ của Trần Hải Âu, nếu nàng không hỏi gì chính tiếp nhận.
Nếu nàng hỏi vì sao lại chuyển 2 triệu?
Dương Hạo sẽ trả lời: Đây là tiền sinh hoạt 2 tháng!
Chờ một lát, hắn nhận được câu trả lời là: Tô isex bảo quản số tiền này thay Nhược Hàm, không để con bé phung phí.
Ừm, người đồng lứa chính là có ăn ý.
Dương Hạo không trả lời, mà cười bỏ điện thoại qua một bên.
Sau này, mẹ con mỗi người một triệu một tháng.
Tất nhiên, số tiền này vẫn phải tách ra, không ai thích giao quyền lực tài chính cho người khác, dù mẹ và con cũng vậy.
Dương Hạo chuyển 2 triệu chỉ là thăm dò, tháng sau mỗi tháng sẽ chuyển 1 triệu, rồi lại chuyển 1 triệu cho Tiểu bạch hoa của mình.
Một bên khác.
Trần Hải Âu biết người đàn ông này đang làm nền!
Thế nhưng, một tháng 1 triệu vẫn rất thơm!
Nàng không cách nào từ chối.
Tóm lại, cứ thu tiền trước, chờ Dương Hạo muốn thu lợi tức thì nói sau.
Dù sao con gái mình cũng quá trẻ tuổi, nàng giúp đỡ một tay cũng không quá nha!
Coi như phát huy dư nhiệt.
Có câu nói rất hay: Đánh hổ anh em lên, ra trận cha con lên.
Thật ra mẹ và con gái cũng là như vậy!
Bởi vì cái gọi là, mẹ con đồng lòng chém ác long!
Mặc kệ ác long cứng rắn đến đâu, tất đánh cho nó sùi bọt mép, cúi đầu nhận tội.
Những trận chiến cao cấp như vậy, Trần Hải Âu làm mẹ tự nhiên không đành lòng để con gái phải đối mặt một mình.
Thời khắc mấu chốt, nàng tất nhiên sẽ hét lên: Buông ác long kia ra, để mẹ đến!
Tất nhiên, liên thủ chém ác long là cần thời cơ, việc này không vội được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận