Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 499: Không có quan hệ

Chương 499: Không có quan hệ
“A, sữa này à… Chưa hết hạn!”
Tiêu Ngâm Thu biết mình hiểu sai, cũng thở phái một hơi, rồi vội vàng lắc đầu.
Tuy nhiên, gương mặt vốn đã đỏ của nàng lại càng đỏ hơn, người ta rõ ràng là không có ý khác, nàng lại suy nghĩ nhiều, khi nàng đang cảm thấy vô cùng xấu hổ, Dương Hạo lại nhẹ giọng đùa một câu: “Người trẻ tuổi đừng chỉ muốn đi đường tắt!”
“A…”
Nghe vậy, Tiêu Ngâm Thu càng xấu hổ hơn, nàng vốn định giải thích một câu.
Nhưng Dương Hạo đã bắt đầu hút sữa xì xụp.
Tổng tài bá đạo uống sữa canxi AD, hình tượng này bỗng nhiên làm cho Tiêu Ngâm Thu muốn cười, nàng cảm thấy vị Dương tổng này còn rất đáng yêu.
“Sao thế?”
Thấy khóe miệng Tiêu Ngâm Thu cong lên, Dương Hạo nghi ngờ nhìn vị Tiêu mỹ nhân này một chút.
“Không có gì, chỉ là cảm thấy Dương tổng uống sữa canxi AD có chút buồn cười.”
Tiêu Ngâm Thu cũng nói thẳng, không hề kiêng kị.
Dương Hạo khẽ lắc đầu, cười nói: “Đàn ông nha, từ lúc sinh ra đã thích uống sữa, mấy chục năm tiếp theo cũng là như vậy!”
Tiêu Ngâm Thu không phản bác được.
Lần này ‘sữa’ trong miệng đối phương cũng như nàng nghĩ!
Tiêu Ngâm Thu: Cho nên bây giờ Dương tổng đang nói lung tung với mình?
A, đàn ông!!
Tiêu mỹ nhân vừa nghĩ vừa khởi động xe, một chân đạp ga lái ra khỏi bãi xe.
Dương Hạo thì nghiêm túc uống sữa, Hề Hề còn rất thích uống cái đồ chơi này, nhưng Dương Hạo cảm thấy không quá khỏe mạnh, nên rất ít khi cho tiểu nha đầu uống.
G300 màu hồng cực kỳ cool, tỷ lệ quay đầu khi lái là 100%, nhất là khi mọi người còn phát hiện tài xế là mỹ nữ, thì còn sẽ nhìn thêm vài lần.
Nhưng Tiêu Ngâm Thu đã đeo kính râm lên, che nửa khuôn mặt, cộng thêm cửa kính chống nhìn trộm, nên không có ai nhận ra nàng, chỉ cảm thấy một mỹ nữ tóc dài đang lái xe.
Dương Hạo ngồi ở vị trí lái phụ cũng thu hoạch được rất nhiều ánh mắt quan tâm, còn thu hoạch được đánh giá ‘mặt trắng nhỏ’, ‘trai bao’ từ những người đi đường.
Cái này cũng chứng tỏ, Dương Hạo bây giờ đã có thể dựa vào mặt ăn cơm, tất nhiên tất cả đều là công của cha hack!
Điểm thuộc tính không chỉ là một chuỗi con số, mà nó còn cải tạo thân thể của Dương Hạo, theo Đông y thì thận là ‘đầu nguồn của sinh mệnh’!
Dương Hạo sở hữu một quả thận kim cương bất ngoài, tinh thần sức lực đều tăng lên theo từng ngày, lại giảm cân thành công, tố chất thân thể tăng lên cùng với năng lực tiền tài, khiến cho Dương Hạo có thể xưng là ‘đỉnh lưu trong vòng các ông chú’!
Hơn nữa còn là một ông chú rất trẻ trung!
Trên đường, hai người câu được câu không trò chuyện, không nói là nhiệt liệt nhưng cũng không tẻ nhạt.
Tính cách của Tiêu Ngâm Thu vẫn tương đối vui tươi, thỉnh thoảng cao ngạo và lạnh lùng thì là một loại thủ đoạn tự vệ của nàng, bởi vì có quá nhiều người nhìn chằm chằm vào nàng, cho nên nàng mới thường xuyên tỏ vẻ tránh xa người từ ngàn dặm.
Chiếc xe lái vào đài truyền hình Giang Thành.
Người đại diện của Tiêu Ngâm Thu là Lưu Thúy đã chờ ở bãi xe, nhìn thấy Tiêu Ngâm Thu xuống xe thì nàng dùng sức vẫy vẫy tay, nhưng ngay sau đó nàng lại ngẩn người.
Dương tổng?
Sao Dương tổng lại ở trên xe của Thu Thu?
Hai người này sẽ không đến với nhau chứ?
Lưu Thúy lập tức suy nghĩ rất nhiều!
Nhưng lại cảm thấy hình như không có khả năng lắm, hôm qua Tiêu Ngâm Thu mới trở về Giang Thành, lúc trước vẫn luôn ở đoàn làm phim, hai người không có thời gian qua lại.
Huống hồ Tiêu Ngâm Thu và nàng rất thân, nếu có chuyện này thì nhất định sẽ nói với nàng.
Khi Lưu Thúy đang suy nghĩ lung tung, Dương Hạo đã xuống xe.
“Chào Dương tổng!”
Lưu Thúy vội vàng cười chào hỏi, đây chính là BOSS, thái độ nhất định phải nghiêm chỉnh.
Dương Hạo khẽ gật đầu, xem như đáp lại.
Lưu Thúy cười hỏi: “Dương tổng, ngài đến xem quay chụp ‘Thần tượng của ta’ ư?”
“Không! Tôi có việc khác, nếu thuận tiện thì sẽ qua xem!”
Dương Hạo thuận miệng trả lời một câu, tiếp đó điện thoại của hắn liền vang lên.
Là Vương Tĩnh Như gọi đến, hai người đã hẹn cùng đi gặp mặt vị đài trưởng Hồ kia, chắc hẳn nàng cũng đến rồi.
Dương Hạo nghe máy, liền nghe thấy Vương Tĩnh Như nói: “Dương đại ca, nhìn sang bên phải đi.”
Dương Hạo quay đầu qua bên phải, quả nhiên nhìn thấy chiếc Maybach mà Vương Tĩnh Như đang dùng, chiếc xe này là của công ty, trước mắt đã đưa cho Vương Tĩnh Như sử dụng.
Mà thật ra Dương Hạo cũng cho chị vợ tiền sinh hoạt, nàng còn có một chiếc xe khác, chỉ là thỉnh thoảng mới lái.
“Hai người đi làm đi.”
Dương Hạo khoát tay với Tiêu Ngâm Thu và Lưu Thúy, tiếp đó đi về phía chiếc Maybach ở cách đó không xa.
Cùng lúc đó, Vương Tĩnh Như cũng xuống xe, sau đó hai người sóng vai đi về phía tòa nhà hành chính.
Chờ hai người đi xa, Lưu Thúy mới nói nhỏ: “Thu Thu, theo cô thì Vương tổng và Dương tổng có quan hệ đặc thù gì không?”
Vương Tĩnh Như là một phó tổng kiêm chủ nhiệm văn phòng tổng tài, lại còn là nhảy dù đến, còn là người được Dương Hạo khâm điểm, cho nên nàng có địa vị cực cao trong Truyền thông Thiên Mỹ, có không ít lời đồn liên quan đến nàng và Dương Hạo, nói nàng là tình nhân của Dương Hạo nên mới được thượng vị!
Dương Hạo không thường đến công ty nên không biết những tin đồn này, nếu như hắn nghe thấy, nhất định sẽ nói một câu: Ừm, mọi người đoán thật cmn chuẩn!
Tiêu Ngâm Thu khẽ lắc đầu: “Tôi nào biết được!”
Tiêu mỹ nhân ra vẻ từ chối hóng hớt!
“Vậy được rồi.” Lưu Thúy lại chuyển chủ đề: “Nói về quan hệ của cô và Dương tổng đi, cái này thì cô phải biết đúng không?”
“Chúng tôi? Không có quan hệ gì!” Tiêu Ngâm Thu quả quyết lắc đầu.
“Không có quan hệ?” Lưu Thúy tò mò hỏi: “Vậy sao anh ấy lại ở trên xe của cô?”
“Lúc đi xuống thì gặp được, tiếp đó anh ấy nói đi nhờ xe, tôi cũng không thể từ chối!”
Tiêu Ngâm Thu nhún vai, tiếp đó lại dùng khóe mắt liếc nhìn Dương Hạo và Vương Tĩnh Như đã đi xa.
Vừa rồi Dương Hạo bước xuống từ xe của nàng, bây giờ lại đi tìm một người phụ nữ khác, trong quá trình này thì nội tâm của nàng lại có một loại biến hóa vi diệu, thậm chí có thể nói là có chút ghen tuông nhàn nhạt.
Nhưng giữa nàng và Dương Hạo rõ ràng là không có quan hệ gì, nếu như nhất định phải có, vậy chắc là tối hôm qua.
Loại cảm xúc chưa từng có này lại để cho bản thân nàng rất khó hiểu.
“Vậy chính là Dương tổng có ý với cô! Nhịn lâu như vậy, cuối cùng cũng ra tay rồi!” Lưu Thúy cười ha hả trêu chọc.
Tiêu Ngâm Thu hừ lạnh một tiếng: “Bên cạnh anh ta nhiều phụ nữ như vậy, cũng không thiếu tôi!”
“Hử?”
Lưu Thúy rất thân với Tiêu Ngâm Thu, lập tức phát hiện ra cảm xúc của vị này không đúng lắm.
Lưu Thúy kéo Tiêu Ngâm Thu, trợn tròn mắt hỏi: “Thu Thu, cô làm sao vậy?”
“Tôi có thể bị làm sao chứ!”
Tiêu Ngâm Thu ra vẻ không có vấn đề, bình tĩnh thể hiện kỹ năng diễn xuất cấp bậc Ảnh Hậu của mình.
“Tốt nhất là như vậy! Nếu có chuyện gì, nhất định phải nói cho tôi biết.”
Lưu Thúy nhìn kỹ Tiêu Ngâm Thu trong ba giây, cũng không phát hiện vẻ hoảng hốt hay chột dạ gì thì mới thôi.
Tiêu Ngâm Thu không nói gì, chỉ khẽ gật đầu một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận