Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 360: Báo đáp trường cũ

Chương 360: Báo đáp trường cũ
Chờ Dương Hạo mở mắt ra, đã là 10 giờ sáng, tiểu bảo mẫu đang nháy mắt to, cười hì hì nhìn hắn: “Chú Dương, em còn tưởng chú không mệt, xem ra cũng rất mệt nha!”
Tiểu bảo mẫu mở miệng trêu chọc, đồng thời còn có chút đắc ý, dù sao tối qua nàng là người cầu xin tha thứ, là người bị đánh, hôm nay nàng lại dạy trước, còn chú Dương thì ngủ say như chết, chứng tỏ cũng rất mệt mỏi!
Dương Hạo tự nhiên hiểu ý trong lời nói của tiểu bảo mẫu, hắn duỗi tay bóp bóp chỗ trắng nõn và cao vút của tiểu bảo mẫu: “Hay là tập thể dục buổi sáng?”
“Bữa sáng xong rồi, dì ba còn nhắn tin bảo chúng ta mau ra ngoài ăn sáng kìa.”
Tiểu bảo mẫu nói xong, vội vàng xuống giường, nàng rất sợ chủ nhân nhà mình lại bắt nàng tập thể dục buổi sáng.
Đối với Giang Ngọc Kỳ trẻ tuổi mà nói, tập thể dục buổi sáng cũng không sao cả, thân thể nàng rất tốt, huống chi ngủ một giấc đã khôi phục không ít, nhưng vấn đề là bây giờ là ban ngày, mẹ và dì ba còn ở phòng khách, quá xấu hổ!
Nhìn thấy tiểu bảo mẫu bỏ chạy mất dạng, Dương Hạo chỉ cười cười, tiếp đó cũng rời giường.
Tắm rửa qua loa, hai người đến phòng ăn, lúc này không thể coi là bữa sáng nữa, nên tính là bữa trưa sớm.
Mà đồ ăn rất phong phú, có thịt dê, trứng xào rau hẹ, rau xào khoai, còn có một khay hàu…
Hử?
Dương Hạo càng nhìn càng thấy lạ, đồ ăn này có tính nhắm vào rất mạnh nha!
“A? Sao cô cô còn chưa rời giường? Cô rất ít khi ngủ nướng mà!”
“Con đi gọi cô!”
Thấy Thái Mỹ Thần còn chưa dậy, Giang Ngọc Kỳ liền chạy chậm đến phòng ngủ dành cho khách.
Lúc này, Giang Thục Vân cười nói: “TIểu Dương, ăn trước đi, không cần chờ đâu.”
Dương Hạo gật đầu, trong lòng nghĩ, vị mẹ vợ này nhất định đã nghe thấy âm thanh, hắn mặt dày nên không thấy gì, cũng không biết vị mẹ vợ này có đoán được là không phải cùng một người hay không.
Có lẽ là không, nếu như đoán được, khả năng cao sẽ không nhiệt tình như vậy, Dương Hạo cảm thấy tư tưởng của vị mẹ vợ này còn chưa thoáng đến mức đó.
Dương Hạo ăn đồ ăn ‘cỗ vũ phái mạnh’, điện thoại bỗng nhiên vang lên, là một dãy số lạ, hắn dứt khoát tắt đi.
Gần đây có rất nhiều công ty chứng khoán, ngân hàng… gọi đến cho hắn, cũng không biết họ lấy được số của hắn từ đâu, thường xuyên gọi đến để tư vấn gửi tiền và mua các gói quản lý tài sản.
Một bên khác, học viện tài chính và kinh tế Giang Thành.
Văn phòng đoàn ủy.
Hàn Tuệ buồn bực bỏ điện thoại xuống: “Thư ký Trương, Dương tổng vẫn không nghe máy.”
Thư ký (bí thư) đoàn ủy Trương Vạn Quân đứng ở trước bàn làm việc của Hàn Tuệ, Trương Vạn Quân đến để thúc giục đối phương, nhất định phải mời vị tổng tài của Truyền thông Thiên Mỹ đến tham gia ngày kỷ niệm thành lập trường.
Thật ra chính Trương Vạn Quân cũng gọi hai cuộc, nhưng đối phương đều không nghe.
Hàn Tuệ đột nhiên có ý nghĩ: “Thư ký Trương, tôi cảm thấy có thể để cô Vu thử một lần.”
“Cô Vu nào?” Trương Vạn Quân cau mày hỏi.
“Là chị Nhiễm Nhiễm, chị ấy và Dương tổng là bạn học cũ, nếu như chị ấy ra mặt, có lẽ sẽ tốt hơn.” Hàn Tuệ đề nghị.
Trương Vạn Quân nói: “Vậy còn chờ gì nữa, mau đi tìm cô Vu đi, hoặc tôi gọi điện thoại cho cô ấy cũng được.”
“Thư ký Trương, ngài đích thân gọi điện thoại đi. Dù tôi và chị Nhiễm Nhiễm là bạn, nhưng việc này vẫn cần ngài nói thì tốt hơn.”
Hôm qua Hàn Tuệ đã phát giác được, dường như quan hệ của vị Hề Hề kia và Vu Nhiễm Nhiễm có chút không tầm thường, nhưng sau đó nàng có hỏi Vu Nhiễm Nhiễm, thì đối phương không nói, chỉ nói là bạn học bình thường.
Cho nên loại chuyện công việc này, vẫn để Trương Vạn Quân ra mặt thì tốt hơn.
Hệ quản lý công thương.
Vu Nhiễm Nhiễm mở cái danh thiếp mà hôm qua Trương Nhược Hàm chia sẻ cho nàng, bắt đầu từ ngày hôm qua, nàng vẫn luôn rầu rĩ, không biết có nên kết bạn với Dương Hạo hay không.
Nếu như Dương Hạo không lên như diều gặp gió, trở thành tổng tài của một tập đoàn lớn như Thiên Mỹ, có lẽ nàng đã không rầu rĩ như vậy, có lẽ sẽ trực tiếp thêm bạn, dù sao chuyện đã qua nhiều năm rồi, huống hồ hai người còn chia tay trong hòa bình, không có khúc mắc gì.
Nhưng bây giờ, người ta đã là tổng tài, nàng lại kết bạn với người ta, có vẻ giống như muốn nịnh bợ, thế nhưng đây là Dương Hạo bảo Trần Nhược Hàm chia sẻ cho mình…
Mà khi nàng đang rầu rĩ, điện thoại trên bàn làm việc chợt vang lên.
Vu Nhiễm Nhiễm cầm điện thoại lên, giọng nói của Trương Vạn Quân truyền tới: “Cô Vu, tôi là Trương Vạn Quân bên đoàn ủy.”
“Thư ký Trương, chào ngài, có chuyện gì sao?”
Công việc của Vu Nhiễm Nhiễm cũng có liên hệ với đoàn ủy, chủ yếu là kết nối với Hàn Tuệ.
Đây là lần đầu tiên Trương Vạn Quân gọi đến.
“Cô Vu, là như vậy, tôi muốn mời cô giúp một chuyện, cuối tuần là kỷ niệm 60 năm ngày thành lập trường, nhân viên nhà trường mời rất nhiều cựu sinh viên ưu tú tham gia, nhưng vị Dương Hạo Dương tổng ở Truyền thông Thiên Mỹ thì không liên lạc được, nghe nói cô là bạn học cũ của Dương tổng, cho nên muốn mời cô liên lạc giúp…”
Trương Vạn Quân nói thẳng yêu cầu của mình.
“A… được!”
Vu Nhiễm Nhiễm hơi do dự, vẫn đáp ứng.
Cúp máy, nàng vốn còn đang rầu rĩ, giờ liền trực tiếp xin kết bạn với Dương Hạo, phải cảm ơn Trương Vạn Quân đã cho nàng một lý do chính đáng.
Một bên khác, Dương Hạo đang ăn thì Dương Hạo lại vang lên, hắn nhìn lướt qua màn hình điện thoại, là một tin tức có người xin kết bạn.
Thường xuyên có đủ loại phụ nữ thông qua đủ lại con đường để kết bạn wechat với Dương Hạo, cho nên Dương Hạo cũng đã quen rồi, nhưng ID lần này là ‘Vu Tiểu Nhiễm’.
Dương Hạo vốn định bỏ qua, nhưng nhìn thấy cái tên này thì lập tức đồng ý kết bạn luôn, hôm qua trước khi đi hắn cố tình nói với Trần Nhược Hàm, bảo nàng chia sẻ wechat của mình cho Vu Nhiễm Nhiễm, lúc ấy Dương Hạo còn đang nghĩ đối phương có add wechat của hắn hay không.
Cả ngày hôm qua không có tin tức, Dương Hạo cũng quên mất chuyện này, không ngờ đối phương vẫn kết bạn với mình.
“Thứ năm là kỷ niệm 60 năm ngày thành lập trường, trường học muốn mời anh tham gia, nhưng không liên lạc được với anh, không biết anh có thời gian tham gia không?”
Sau khi kết bạn thành công, Vu Nhiễm Nhiễm đã nhắn tin đến, giọng điệu tương đối chính thức.
Dương Hạo không trả lời thẳng, mà hỏi một câu: “Đây là nhiệm vụ họ giao cho em?”
“Không tính là nhiệm vụ.”
Vu Nhiễm Nhiễm trả lời rất nhanh, nhưng lại bổ sung: ‘Nếu như anh có thể tham gia, tất nhiên là tốt nhất!”
Thật ra Dương Hạo cũng rất nguyện ý tham gia loại chuyện này, bởi vì cái gọi là giàu mà không về quê như mặc áo đen đi đêm, trở về trường cũ tham gia kỷ niệm ngày thành lập trường, cũng không khác gì áo gấm về quê cả!
Đối với loại Thần Hào như Dương Hạo, niềm vui trong cuộc sống không nằm ngoài mấy chuyện trang bức…
Cho nên có loại cơ hội trang bức này, Dương Hạo vẫn rất tình nguyện tham gia, tất nhiên cách nói của EQ cao là: Báo đáp trường học cũ đã bồi dưỡng và dạy bảo!
Bởi vì cái gọi là: Hôm nay ta kiêu ngạo vì trường học cũ, ngày mai trường học cũ sẽ tự hào vì ta!
Dương Hạo trả lời: “Được, em bảo nhân viên phụ trách liên lạc với anh!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận