Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 550: Không đùa đấy chứ

Chương 550: Không đùa đấy chứ
Cát Mẫn nói xong, trong phòng rơi vào yên tĩnh.
Xem như ‘phụ huynh’, Vu Cửu Cửu nhíu chặt mày, tuy cuộc sống của nhà nàng bây giờ đã tốt hơn, nhưng yêu cầu của Cát Mẫn vẫn vượt qua năng lực của nàng bây giờ.
Vu Đông Đông thì hơi mờ mịt cúi đầu, nếu chỉ dựa vào chính hắn, chỉ sợ cả đời cũng không thực hiện được những điều kiện này.
“Mẹ, điều kiện của mẹ hơi quá rồi!”
Mã Văn Văn nắm chặt tay bạn trai bên dưới bàn, nàng tỏ thái độ của mình, đồng thời phản bác lại mẹ.
“Văn Văn, con còn trẻ, không hiểu cuộc sống khó khăn!”
“Cuộc sống sau khi kết hôn không phải phong hoa tuyết nguyệt, mà là củi gạo dầu muối, những điều kiện này đều là đảm bảo cuộc sống của con sau này!”
“Cho nên, những điều kiện này là không thể thương lượng!”
Thái độ của Cát Mẫn rất cứng rắn, tiếp đó lại nhìn về phía Dương Hạo, bà nhìn ra đối phương mới là chủ đạo trong cuộc gặp mặt hôm nay.
Tuy có thể đoán được đại khái thực lực của người này, nhưng con gái cũng không gả cho người này, mà là cậu ‘em vợ’ không biết nói chuyện kia.
Cho nên, bà nhất quyết không hạ thấp điều kiện của mình, lúc này ánh mắt nhìn Dương Hạo thậm chí còn có chút khiêu khích.
Cậu rất có thực lực đúng không!
Vậy xem bây giờ cậu nói thế nào!
Nếu như có bản lĩnh thật, vậy cậu bỏ tiền cho ‘em vợ’ kết hôn đi!
Đối mặt với ánh mắt của Cát Mẫn, Dương Hạo nhếch miệng cười: “Dì, chỉ có ba điều kiện này thôi sao?”
“A? Chỉ có???”
Cát Mẫn cảm thấy đối phương dùng từ hơi quá, cái gì gọi là chỉ có?
Chỉ ba điều kiện này, đã có thể đánh bại 95% gia đình trên toàn quốc rồi!
Nhà 140m2 trong nội thành Giang Thành, ít nhiều cũng khoảng 3 triệu, lại thêm 3 triệu sính lễ, và một chiếc xe 300 ngàn, sau này còn có rất nhiều chi phí cho hôn lễ và các vấn đề khác, ít nhất cũng phải 7 triệu.
Trong nước, rất ít gia đình có thể lấy ra 7 triệu.
“Tiểu Dương, nghe ý của cậu là có thể thỏa mãn ba điều kiện này?”
Cát Mẫn hơi nhướng mày, bà không cho rằng Dương Hạo sẽ bỏ ra nhiều tiền như vậy cho một cậu em vợ.
Dương Hạo dùng ngón tay gõ gõ lên bàn, cười ha ha nói với Cát Mẫn: “Nhà 140m2 thì cháu không có…”
Không có?
Không có thì nói làm gì!!!
Cát Mẫn thầm bĩu môi, đang muốn nói vài câu.
Lại nghe thấy Dương Hạo nói tiếp: “240m2 có được không?”
A??
Cát Mẫn trực tiếp ngẩn ngơ.
Ngạc nhiên đến há hốc miệng, trợn tròn mắt nhìn Dương Hạo.
Mã Tử Lương ngồi bên cạnh cũng ngơ ngác, ông không xác định mình có nghe nhầm hay không.
Đối phương nói là nhà 240m2 đúng không?
Không chỉ hai người giật mình, mà Mã Văn Văn cũng cực kỳ giật mình, thật ra nàng cũng nghĩ đến vấn đề hôn nhân, trong suy nghĩ của nàng thì hai người mua một căn nhà 80, 90m2 là được.
Trả tiền cọc rồi trả góp dần dần thôi!
Dù sao đại bộ phận thanh niên bây giờ đều như vậy, người có thể trả hết trong một lần chỉ là số ít.
Mà bây giờ, vị ‘anh rể’ mới gặp lần đầu này, dĩ nhiên lại nói muốn cho hai người họ một căn nhà 240m2 làm phòng kết hôn!
Chuyện này quá chấn động!
Cát Mẫn hít sâu một hơi, không xác định hỏi: “Tiểu Dương, cậu nói cậu muốn bỏ một căn nhà 240m2 làm nhà kết hôn ư??”
“Đúng, chính là như vậy!” Dương Hạo khẽ gật đầu một cái.
Mà nhận được câu trả lời, Cát Mẫn lập tức trợn tròn mắt, bà lại mở miệng nói: “Tiểu Dương, chắc cậu không hiểu ý của tôi!’
“Kết hôn dù sao cũng không thể ở nhà của cậu được, nhà này phải đứng tên Đông Đông, cũng phải viết tên Văn Văn!”
Cát Mẫn lại đưa ra yêu cầu, hơn nữa không còn gọi Vu Đông Đông là tiểu câm điếc nữa.
Dù sao nếu như Dương Hạo nói thật, vậy tiểu câm điếc này sẽ thành con rể của bọn họ.
Dương Hạo thì lại lắc đầu: “Căn nhà này đứng tên Đông Đông!”
Lâm Giang Hoa Viên còn mấy căn nhà bỏ không, cho Vu Đông Đông một căn làm nhà kết hôn cũng không có vấn đề.
Tuy nhiên, tuy có ấn tượng đầu không tệ với Mã Văn Văn, nhưng Dương Hạo cũng không thể trực tiếp chia một nửa căn nhà có giá trị gần chục triệu cho nàng.
Nghe Dương Hạo nói vậy, Cát Mẫn hơi cau mày, yên lặng tính toán.
Thật ra bà cũng biết, nếu như một căn nhà 240m2 mà trực tiếp thêm tên con gái mình vào, vậy yêu cầu này có hơi quá đáng.
Nhưng bà lại có chút không cam tâm, hi vọng tranh thủ được một ít lợi ích cho con gái trước khi kết hôn.
Lúc này, Mã Văn Văn lại tỏ thái độ: “Mẹ, con không cần!”
Cát Mẫn không đáp lời, mà nhìn về phía Dương Hạo: “Căn nhà 240m2 thật sao? Nhà sẽ đứng tên Đông Đông?”
Dương Hạo chắc chắn nói: “Nếu như hôm nay bàn bạc xong, ngày mai có thể đi sang tên!”
“Ở tiểu khu nào?”
Cát Mẫn tò mò truy hỏi, nhà 240m2 nghe cực kỳ kinh người, thế nhưng cũng phải xem nó nằm ở khu vực nào, nếu như là vùng ngoại thành, vậy 240m2 cũng không quá đắt.
“Lâm Giang Hoa Viên!” Dương Hạo báo tên tiểu khu.
“Lâm Giang Hoa Viên?”
Cát Mẫn suy nghĩ một chút, tiếp đó trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bà biết cái tiểu khu này, hơn nữa họ hàng của một đồng nghiệp của bà cũng ở trong tiểu khu này, đồng nghiệp kia thường xuyên khoác lác với bà, nói tiểu khu này tốt thế này thế kia!
Trong các căn nhà của Dương Hạo, Lâm Giang Hoa Viên xem như có đẳng cấp hơi kém, nhưng đặt ở toàn bộ Giang Thành này, thì nó vẫn coi như một tiểu khu cao cấp, dù sao loại nhà nhỏ nhất trong tiểu khu cũng hơn 150m2.
Loại nhà 246m2 của Dương Hạo, có giá bán khoảng 8 – 10 triệu, người thường tự nhiên không mua nổi.
“Tiểu khu Lâm Giang Hoa Viên này hình như rất đắt!”
Mã Tử Lương vẫn luôn yên lặng lắng nghe hai người nói chuyện, cũng không nhịn được mà cảm khái một câu.
Hiệu trưởng trường ông cũng đang ở Lâm Giang Hoa Viên, cho nên ông cũng coi như hiểu rõ cái tiểu khu này.
Nếu con gái mình có thể vào đó ở, chẳng phải là sẽ trở thành hàng xóm của hiệu trưởng sao?
“Tiểu Dương, cậu nói thật sao?”
“Không phải đang đùa chứ?”
Cát Mẫn hỏi lại, nếu con gái có thể vào sống trong khu nhà cao cấp như Lâm Giang Hoa Viên, vậy đây cũng là một việc mang lại thể diện cho bà.
“Loại việc này sao có thể nói đùa chứ?”
“Đây chính là hôn nhân đại sự của Đông Đông!”
“Nếu dì không tin, đợi lát nữa cơm nước xong xuôi, cháu có thể dẫn hai người qua thăm quan.”
“Cháu còn bốn năm căn nhà để không ở đó, có thể cho Đông Đông và Văn Văn chọn một căn mình thích, nhưng mấy căn còn lại ở tầng khá thấp!”
Mười mấy căn nhà ở Lâm Giang Hoa Viên đã được sử dụng hơn nửa, ngoại trừ Vu Cửu Cửu và chị em Vương Tĩnh Như, Vương Băng Như ra, còn có Từ Mỹ Trúc, mẹ của tiểu bảo mẫu Giang Ngọc Kỳ.
Người chuyển vào trước đã chọn những tầng khá tốt, mấy căn để không thì ở tầng tương đối thấp, tuy nhiên, các tòa nhà ở Lâm Giang Hoa Viên cách nhau khá xa, nên không cần lo về vấn đề ánh sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận