Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 542: Quan hệ vi diệu với chị Âu

Chương 542: Quan hệ vi diệu với chị Âu
“Cái gì?”
“Cậu mua lại Giải trí Mạch Điền rồi?”
Trần Hải Âu vô thức dừng bước, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ nhìn Dương Hạo.
Mặc dù biết đối phương rất giàu, lại là chủ của Thiên Mỹ, nhưng một công ty âm nhạc lớn như Mạch Điền mà lại nói mua liền mua, vẫn để người ta trợn mắt há hốc mồm.
Nhất là khi Dương Hạo nói ra mấy câu này, dáng vẻ như mua đồ ăn ở chợ, chứ không giống như một công ty có giá vài tỷ.
“Nghiệp vụ của Thiên Mỹ tập trung vào truyền hình điện ảnh, Mạch Điền thì là một công ty âm nhạc, vừa hay có thể bổ sung cho nhau.”
Dương Hạo thuận miệng giải thích một câu, còn nói thêm: “Sau này hợp đồng của mấy người Nhược Hàm sẽ chuyển sang bên Mạch Điền.”
Nhóm nhạc của Trần Nhược Hàm chạy trên đường đua âm nhạc, tự nhiên qua Mạch Điền sẽ có tài nguyên tốt hơn chút.
“Có thể vào Mạch Điền thì không thể tốt hơn!”
“Chỉ là… tôi chưa từng làm việc ở công ty âm nhạc, sau khi vào Mạch Điền thì sẽ làm gì?”
Đoàn văn công Giang Thành của Trần Hải Âu cũng không quá lý tưởng, tất cả đoàn văn công đều đang bị thu mua hoặc giải tán.
Rất lâu rồi nàng cũng không biểu diễn, dạo này nàng đang định dùng tiền sinh hoạt mà Dương Hạo cho để mở một tiệm hoa hoặc phòng mạt chược gì đó, để giết thời gian.
Bản thân Trần Hải Âu cũng khá thích chơi mạt chược, nhưng khách hàng ở phòng mạt chược tương đối tạp, không thiếu cái gọi là đại ca xã hội, nàng lo Dương Hạo không vui, cho nên nàng nghiêng về cái trước hơn, đã đi xem mấy cửa hàng.
Nhưng nếu có thể vào Mạch Điền, vậy khẳng định là phải đi rồi!
Thứ nhất, có điền đồ hơn, thứ hai, dựa theo cách nói của Dương Hạo, hợp đồng của con gái cũng sẽ chuyển qua bên đó, nàng ở công ty thì cũng có thể chiếu cố con gái!
Ngoài ra, là ca sĩ của đoàn văn công, thật ra Trần Hải Âu cũng có giấc mơ ca sĩ, mình vào một công ty âm nhạc lớn như Mạch Điền, nói không chừng còn có cơ hội lên sân khấu.
Cho nên, sau khi Dương Hạo nói có thể đến Mạch Điền, nàng gần như không hề do dự, chỉ là không biết rõ mình sẽ làm gì ở bên đó.
“Tôi tin tưởng năng lực làm việc của chị!”
Dương Hạo mặt đầy chân thành nói: “Làm công việc gì cũng không quan trọng, chủ yếu là Mạch Điền cần có người nhà!”
Mà nghe thấy hai chữ ‘người nhà’, Trần Hải Âu lập tức xúc động, nàng ngẩng đầu nhìn vị Dương tổng anh tuấn đẹp trai này một chút, trịnh trọng gật đầu: “Dương tổng, năng lực của tôi có lẽ chỉ có hạn, nhưng làm bất cứ chuyện gì cũng sẽ suy nghĩ từ góc độ của cậu và công ty!”
Dương Hạo khẽ gật đầu, cũng không nói gì nữa.
Trần Hải Âu thì đưa Dương Hạo đến bãi đỗ xe, chờ Dương Hạo lên xe, nàng mới nhẹ nhàng vẫy tay.
Trước khi đi, Dương Hạo mở cửa sổ xe xuống, nói một câu: “Ngày lễ vui vẻ!”
“Cậu cũng vậy!” Trần Hải Âu mỉm cười đáp lại.
Trước mắt, quan hệ của hai người vẫn rất vi diệu, họ đều biết mình có thể sẽ phát sinh quan hệ thân mật hơn với đối phương.
Nhất là Trần Hải Âu đã chuẩn bị tâm lý, sẵn sàng giúp đỡ con gái.
Trái lại thì Dương Hạo lại lo nghĩ nhiều hơn, nhưng hắn cũng không trực tiếp từ bỏ, mà cứ nuôi đối phương trước đã.
Rất nhiều chuyện, từ từ sẽ là nước chảy thành sông.
Đưa mắt nhìn Dương Hạo lái xe rời đi, mãi đến khi không nhìn thấy nữa, Trần Hải Âu mới quay người trở về.
Nhưng còn chưa đi được mấy bước, điện thoại của nàng chợt vang lên.
Là một tin nhắn từ ngân hàng.
1 triệu đến sổ!
Lời nhắn kèm theo: Ngày lễ vui vẻ!
Hiển nhiên, đây không phải là tiền sinh hoạt, mà là ‘quà ngày lễ’ của Dương Hạo.
Nhưng xét thấy quan hệ đặc thù của hai người, Dương Hạo không chuyển các loại con số như 1314, mà chuyển 1 triệu chẵn.
Dù vậy, nội tâm Trần Hải Âu vẫn nóng bỏng, nhất là khi nhìn thấy con gái, nàng lại có một loại cảm giác như đang yêu đương vụng trộm, lúc nói chuyện với con gái cũng nhỏ nhẹ hơn nhiều.
Câu lạc bộ Hào Tước.
Khi Dương Hạo đến thì cô nàng màu sắc Hoàng Thanh họp với nhân viên.
Sau khi nhìn thấy Dương Hạo, nàng vội vàng kết thúc buổi họp, cực kỳ ăn ý mà đi vào văn phòng với vị bạn trai kiêm ông chủ này.
Cô nàng màu sắc thế nhưng đã xăm bốn chữ ‘anh Hạo thật tuyệt’.
Cái buff này vẫn rất hữu dụng với Dương Hạo, mỗi lần đánh bài Dương Hạo đều không muốn phụ lòng bốn chữ này mà cố gắng thêm một chút.
Hôm nay Diệp Vi cũng ở đây, ngoại trừ cái buff ‘anh Hạo thật tuyệt’ ra, còn có một cái buff ‘anh Hạo dùng sức’.
Dưới hai buff gia trì, Dương Hạo phát huy vô cùng hoàn mỹ, cho cô nàng màu sắc một trải nghiệm 520 khó quên.
Thời khắc hiền giả.
‘Tổ không khí’ Diệp Vi đang quỳ trước mặt Dương Hạo, yên lặng dọn dẹp.
Đều nói người phải tự hiểu lấy mình, Diệp Vi chính là như vậy.
Nàng biết mình không có khả năng trở thành phụ nữ của Dương Hạo, nhưng nàng là một thành viên ‘tổ không khí’ hợp cách, mặc kệ là trước, đang và sau chiến đấu, nàng đều có thể làm một ít việc trong khả năng, chứng minh giá trị tồn tại của mình.
Dương Hạo cực kỳ thích loại phụ nữ biết điều như này, tiện tay ban thưởng cho ‘tổ không khí’ mấy trăm ngàn.
Phụ nữ hám của nhiều vô số kể.
Nhưng chịu vì tiền mà trả giá nhiều như Diệp Vi thì lại không nhiều.
Bởi vì đạp đa số phụ nữ đã muốn làm đ- ĩ lại muốn lập đền thờ.
Tôi thích tiền của anh, nhưng tôi cũng muốn tôn nghiêm.
Tốt nhất là gặp phải đám liếm chó, não tàn, vừa chịu bỏ tiền, lại tương đối liếm!
Cho nên mới có câu ‘câu kẻ ngốc nhiều tiền’.
Nhưng theo xã hội phát triển, tư tưởng của mọi người cũng không ngừng thức tỉnh và tiến hóa, loại ‘kẻ ngốc’ này càng ngày càng ít.
Nghỉ ngơi một lát, Hoàng Thanh vừa cởi chiếc tất chân bị xé rách vừa nói: “Dương đại ca, nghe Cát Cát nói anh mua một đại lý xe, còn bảo nó đến làm việc?”
“Ừm, anh thấy Cát Cát cũng không có việc gì, cho nên bảo cậu ấy đến giúp!”
Cát Cát trong miệng Hoàng Thanh tự nhiên là em trai Hoàng Cát của nàng, lúc trước Dương Hạo có nói để Hoàng Cát đến Siêu xe Phong Trì hỗ trợ.
Hiển nhiên là tin tức đã truyền đến chỗ của Hoàng Thanh.
“Chỉ sợ nó không giúp được gì, còn thêm phiền!”
Hoàng Thanh vẫn rất hiểu em trai mình, nhưng năm nay cũng ‘lập nghiệp’ không ít, nhưng không thành công dù chỉ một lần.
“Không có gì, có người hướng dẫn!”
Dương Hạo thuận miệng đáp lại: “Hơn nữa, anh cảm thấy công việc ở đại lý xe rất hợp với cậu ấy!”
Mà ý nghĩ chân thật của Dương Hạo là: Một cái đại lý xe chưa đến 1 tỷ, hắn cản bản không để trong lòng, huống chi hắn đã phái Từ Nhã Lỵ qua đó, tiểu thư ký làm việc rất ổn, năng lực cũng rất mạnh.
‘Em vợ’ Hoàng Cát cũng không có quyền lực gì đáng nói, cũng không tạo nổi sóng gió gì.
“Nếu nó không làm được việc, Dương đại ca cứ việc đánh chửi!”
“Nếu anh lười quản thì cứ nói với em!”
Thật ra Hoàng Thanh có chút lo lắng cậu em trai không đáng tin này gây rắc rối cho Dương Hạo, nên mới nói trước.
“Ừm, không có vấn đề.”
Dương Hạo qua loa một câu, thật ra hắn không quan tâm chuyện này lắm, trái lại thì để ý đến việc khác hơn.
“Lúc trước đã nói mở một quán bar lớn nhất Giang Thành, em chuẩn bị đến đâu rồi?”
Mở quán bar là nhiệm vụ của NPC số 6 Hoàng Thanh, ban thưởng là một tấm thẻ sản nghiệp cao cấp, cho nên Dương Hạo vẫn rất để ý đến nhiệm vụ này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận