Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 122: Girl hậu cung online

Chương 122: Girl hậu cung online
Thế là, đôi bạn thân đi theo Dương Hạo vào văn phòng.
Sau khi ngồi xuống, Dương Hạo mở miệng nói: “Tôi nói qua về công việc sau này, Lily, trước kia cô là trợ lý số 2 đúng không?”
“Vâng.” Từ Nhã Lỵ gật đầu.
“Xem ra Phương tổng cũng không phải Bá Nhạc.”
Dương Hạo đùa một câu: “Giờ cô sẽ làm thư ký số một, cấp bậc tăng lên một cấp, quay đầu đi bộ phận nhân sự ký hợp đồng mới.”
“A? Vâng, cảm ơn Dương tổng!!”
Bỗng nhiên được đề bạt, Từ Nhã Lỵ tự nhiên là vừa mừng vừa sợ.
Bình thường thì chỉ có tâm phúc của tổng tài mới được làm thư ký số một.
Tất nhiên tăng chức chỉ là một, một xí nghiệp lớn như Nghiệp báo Giang Thành, lương tăng một cấp thì đãi ngộ và tiền lương sẽ tăng lên rất nhiều.
Vừa rồi Từ Nhã Lỵ còn thấy lòng không thăng bằng, bây giờ đã cân bằng.
Màn àng còn không ý thức được, vị Dương tổng này tăng chức cho nàng, là bởi vì nàng là thư ký tài giỏi thật!
Một đội ngũ, tuyệt đối không thể có quá nửa người không biết làm việc, bằng không thì xong đời.
Ví dụ như đội ngũ thư ký bây giờ, tổng cộng chỉ có hai người là Từ Nhã Lỵ và Tôn Tâm Di.
Di Bảo chân dài tất đen của chúng ta tự nhiên không thể mệt mỏi.
Cho nên chỉ có thể đẩy việc cho thư ký số một!
Dương Hạo lại nói với Tôn Tâm Di: “Tâm Di, cô là thư ký số hai, công tác cụ thể thì cứ hỏi Lily, có gì không hiểu thì bảo cô ấy dạy cô.”
“Vâng Dương tổng.”
Tôn Tâm Di gật đầu, hôm qua Dương Hạo cũng nói sẽ để vị bạn thân này hướng dẫn mình, cái này mạnh hơn người lạ nhiều lắm.
“Tâm Di, vậy cô đi làm quen với hoàn cảnh làm việc đi, tôi và Lily có vài việc cần bàn.”
Nói xong, Dương Hạo trực tiếp thả Tôn Tâm Di rời đi.
Ừm, Dương tổng quả nhiên là coi trọng mình.
Từ Nhã Lỵ nghĩ như vậy.
Chờ Tôn Tâm Di rời đi, Dương Hạo lập tức nghiêm mặt nói: “Lily, cô cũng biết tầm quan trọng của vị trí này nhỉ?”
“Vâng, tôi hiểu.”
Thấy Dương Hạo nghiêm túc, Từ Nhã Lỵ vô thức ngồi thẳng người.
“HIểu điều khoản bảo mật chứ?” Dương Hạo lại hỏi.
“Hiểu!” Từ Nhã Lỵ vội vàng gật đầu nói: “Dương tổng yên tâm, tôi biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói!”
“Ừm, vậy thì tốt.”
Cảnh cáo xong, thần sắc Dương Hạo cũng dịu xuống, tiếp đó bắt đầu bàn giao nhiệm vụ: “Lát nữa sẽ có một trợ lý đến, tiếp nhận vị trí lúc trước của cô, chủ nhiệm văn phòng tổng tài thì chưa tuyển được, cho nên cô cũng hướng dẫn trợ lý này một chút, ngoài ra, cô cũng bắt đầu công việc của văn phòng tổng tài đi.”
“Vâng, tôi sẽ cố gắng!”
Từ Nhã Lỵ cũng không cảm thấy có gì không ổn, năng lực càng mạnh thì trách nhiệm càng lớn thôi!
Người làm thuê nha, chính là mệnh làm việc!
“Còn có một việc, giúp tôi mua một trung tâm dạy múa, giải quyết trong tuần này.” Dương Hạo lại phân phó.
Đây là nhiệm vụ trên người Mạnh Trà Trà, hắn vẫn muốn thử nước hóa cường thận kia.
Mà nhiệm vụ NPC sẽ đổi mới hàng tuần, cho nên nhất định phải hoàn thành trong tuần này.
“Mua một trung tâm dạy múa?”
Từ Nhã Lỵ hơi sửng sốt, nàng không biết tại sao một công ty làm báo lại muốn mua môt trung tâm dạy múa.
Hai cái này hình như không có liên hệ gì.
Nhưng nàng lập tức nghĩ đến câu châm ngôn của người làm thuê: Lãnh đạo hạ nhiệm vụ, hiểu thì phải chấp hành, không hiểu thì phải chậm rãi lý giải trong quá trình chấp hành!
Điểm nhấn chính là phục tùng mệnh lệnh.
Cho nên, Từ Nhã Lỵ cũng không nói nhảm, mà trịnh trọng gật đầu một cái: “Dương tổng yên tâm, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!”

Toàn bộ tầng 8 đều thuộc về địa bàn của tổng tài, chỉ là khu làm việc và khu nghỉ ngơi của tổng tài cũng hơn 150m2.
Ra khỏi văn phòng tổng tài chính là khu làm việc công cộng của nhân viên văn phòng tổng tài, đại khái khoảng 60, 70m2, nhưng chỉ có sáu cái bàn làm việc, có thể đảm bảo tính độc lập và không gian làm việc của mỗi người, chủ nhiệm văn phòng tổng tài còn có một phòng làm việc riêng.
Mặc khác, văn phòng tổng tài còn có phòng giải khát, phòng khách và một phòng gym cỡ nhỏ.
Tôn Tâm Di vô cùng hài lòng với hoàn cảnh làm việc nơi này, mà khi nàng đang định tìm dụng cụ để vệ sinh khu vực làm việc.
Thì một cô gái xinh đẹp đi ra khỏi thang máy.
Sau khi nhìn thấy đối phương, hai người đều ngây người.
Thật ra mỹ nữ không chỉ hấp dẫn ánh mắt của đàn ông, mà cũng hấp dẫn những cô gái khác.
Lúc này, Tôn Tâm Di và Vương Băng Như đều thuộc về loại bị bất ngờ trước vẻ đẹp của đối phương.
Hai người đều có khuôn mặt và vóc dáng đứng đầu nhất, bây giờ lại có cảm giác như gặp kỳ phùng địch thủ.
“Xin chào, tôi là Vương Băng Như. Là trợ lý mới của Dương tổng.”
Xem như kẻ đến sau, Vương Băng Như mở miệng giới thiệu trước, nàng cũng không biết vị mỹ nữ trước mắt này chỉ đến sớm hơn mình có mười mấy phút.
“Xin chào, tôi là Tôn Tâm Di. Là thư ký của Dương tổng.” Tôn Tâm Di cũng tự giới thiệu.
“Vậy sau này là đồng nghiệp rồi, chiếu cố nhiều hơn.”
Vương Băng Như thuộc loại hoạt bát vui tươi, lại thêm tuổi tác tương tự nhau, nên hai người trò chuyện vài câu đã quen thuộc.
Văn phòng phó tổng.
Xử lý xong việc của Tôn Tâm Di và Vương Băng Như, Vương Chấn lập tức đến báo cáo công việc.
“Người Dương tổng khâm điểm thế nào?” Ngụy Chính Nghĩa tò mò hỏi.
“Đều là mỹ nữ.” Vương Chấn cười nói.
“Trình độ và kinh nghiệm làm việc thì sao?” Ngụy Chính Nghĩa truy vấn.
“Một người tốt nghiệp học viện thể dục Giang Thành, một người là sinh viên chưa cầm bằng tốt nghiệp.” Vương Chấn đáp thật.
“Học viện thể dục? Một là sinh viên chưa tốt nghiệp??”
Ngụy Chính Nghĩa sờ cằm, nhỏ giọng thì thầm một câu: “Vậy lớn lên phải xinh đẹp cỡ nào mới bù đắp được sự thiếu thốn về trình độ và kinh nghiệm chứ?”
“Ngụy tổng, vị Dương tổng này của chúng ta rất trực tiếp.” Vương Chấn cười ngây ngô nói.
Ngụy Chính Nghĩa gật đầu nói: “Chuyện tốt, lãnh đạo có sở thích rõ ràng, đám thuộc hạ chúng ta cũng dễ làm việc. Đúng rồi, phỏng vấn chủ nhiệm văn phòng tổng tài vào lúc mấy giờ?”
“Chín rưỡi.” Vương Chấn đáp.
“Ừm, đi chuẩn bị đi.”
Ngụy Chính Nghĩa khoát tay.
Chờ Vương Chấn rời đi, Ngụy Chính Nghĩa cũng đi lên tầng tám, lấy danh nghĩa tham gia phỏng vấn chủ nhiệm văn phòng tổng tài, thực ra là muốn xem vị trợ lý và thư ký kia thế nào, trong lòng Ngụy Chính Nghĩa cũng đang nghĩ, sau này muốn tìm mỹ nữ cho Dương tổng thì cứ tìm theo tiêu chuẩn này.
Tuy đã có tâm lý chờ mong rất cao, nhưng sau khi nhìn thấy Tôn Tâm Di và Vương Băng Như, thì Ngụy Chính Nghĩa vẫn rung động không thôi.
Thư ký và trợ lý của vị Phương tổng đã đi kia cũng đều là mỹ nữ, nhưng vẫn chênh lệch không nhỏ với hai người này.
Dựa theo tiêu chuẩn này, quả thực là khó tìm!
Ngụy Chính Nghĩa thầm cảm khái.
“Ngụy tổng, ngài đến tìm Dương tổng sao?”
Từ Nhã Lỵ biết Ngụy Chính Nghĩa, thấy vị phó tổng này đến thì vội vàng đứng lên đón.
“Ừm, Dương tổng có trong phòng không?”
“Có, Ngụy tổng, ngài chờ một lát, tôi báo cho Dương tổng.”
Vị thư ký số một Từ Nhã Lỵ này đã tiến vào trạng thái làm việc, nàng cầm điện thoại bàn gọi cho Dương Hạo, sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, nàng mới để Ngụy Chính Nghĩa tiến vào văn phòng.
Lúc này, Dương Hạo đang đọc một cuốn sách quản lý, hôm nay hắn lại tiêu hao một tấm thẻ học tập, gần đây mục tiêu của hắn chính là giảm cân và học tập.
“Dương tổng, tôi đến thông báo ngài tham gia phỏng vấn chủ nhiệm văn phòng tổng tài, thời gian là chín rưỡi.” Sau khi ngồi xuống, Ngụy Chính Nghĩa liền nói.
“Ừm, có bao nhiêu người phỏng vấn?”
Dương Hạo cũng khá chờ mong với lần phỏng vấn này, hắn thật sự muốn nhìn biểu cảm của vị ‘phu nhân tổng tài’ kia sau khi nhìn thấy mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận