Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 382: Quỹ khuyến học Dương Hạo!

Chương 382: Quỹ khuyến học Dương Hạo!
Dương Hạo bỗng nhiên mở miệng nói: “Hiệu trưởng, tôi muốn hỏi một chút, Nhiễm Nhiễm đang giữ chức vụ gì trong trường?”
“Dương tổng, Nhiễm Nhiễm người trong đoàn ủy.” Trương Vạn Quân tiếp lời.
Dương Hạo khẽ gật đầu, nhín Vu Nhiễm Nhiễm bên cạnh, tiếp đó mới nói với Lý Kiến Quốc: “Giúp đỡ mấy sinh viên nghèo chỉ là nhất thời, như vậy đi, tôi thành lập một quỹ trợ giúp học tập, lần đầu bơm tiền 100 triệu!”
Hả??
100 triệu!!
Dương Hạo dứt lời, toàn trường đều kinh hãi, từng người đều trợn mắt há hốc mồm.
Lý Kiến Quốc đẩy mắt kính trên sống mũi, tiếp đó hít sâu một hơi, ông vốn cho rằng Dương Hạo quyên một hai triệu là tốt lắm rồi, tuyệt đối không ngờ vị Dương tổng này lại quyên 100 triệu!!
Hơi bình tĩnh lại, Lý Kiến Quốc mở miệng nói: “Dương tổng, ngài không nói đùa chứ?”
“Việc này sao lại nói đùa được! Tôi cũng là sinh viên tốt nghiệp từ trường, bây giờ kiếm được ít tiền, tự nhiên phải báo đáp trường cũ, bởi vì cái gọi là tặng người hoa hồng, tay còn lưu hương!”
“Tôi cũng hi vọng trường học của chúng ta càng ngày càng phát triển, huống chi có thể giúp đỡ các sư đệ sư muội gặp khó khăn kia, cũng coi như là một loại may mắn.”
Dương Hạo nói rất hiên ngang lẫm liệt.
“Dương tổng hào phóng!” Lý Kiến Quốc cảm khái một câu.
“Không hổ là xí nghiệp gia đi ra từ trường học chúng ta, tầm nhìn hoàn toàn khác biệt!” Trương Vạn Quân cũng phụ họa.
Mà lúc này, Dương Hạo lại nói tiếp: “Tôi hi vọng Nhiễm Nhiễm sẽ phụ trách cái quỹ này.”
“Nếu hiệu trưởng cảm thấy không có vấn đề, vậy quyết định như thế đi!”
Nghe vậy, Vu Nhiễm Nhiễm hơi giật mình, nàng không ngờ Dương Hạo lại để nàng làm người phụ trách của quỹ này, như vậy, địa vị của nàng sẽ tăng mạnh, dù sao tất cả chi tiêu đều cần nàng xét duyệt.
“Có thể, tất nhiên là có thể.”
“Năng lực của Tiểu Vu đã rõ như ban ngày, tin rằng cô ấy nhất định sẽ điều hành tốt.”
Lý Kiến Quốc liên tục gật đầu, mặc kệ ai phụ trách cái quỹ này, cũng là một chuyện tốt cực lớn với trường học bọn họ.
Nhất là việc này được thúc đẩy trong nhiệm kỳ của ông, đây cũng là một loại thành tích của ông.
Dù sao Dương Hạo cũng nói, lần đầu bơm tiền chính là 100 triệu!!
Lý Kiến Quốc lại mở miệng nói: “Dương tổng, ngài thấy thế này được không, hai ngày này nhà trường sẽ chuẩn bị, tranh thủ thời gian tổ chức một nghi thức thành lập quỹ khuyến học Dương Hạo trong ngày kỷ niệm luôn.”
“Cũng được, nghe hiệu trưởng.”
Dương Hạo cũng cảm thấy đề nghị này không tệ.
Dương Hạo hỏi: “Đúng rồi, hiệu trưởng, lúc mới đến tôi thấy dãy nhà bên cạnh thư viện chỉ mới xây một nửa liền dừng lại, sao lại vậy?”
“Đó là trường học xây thư viện mới, nhưng hai năm gần đây thành phố gặp khó khăn về tài chính, cục giáo dục không rót tiền xuống, nên không thể tiếp tục. . .”
Nói đến chuyện này, Lý Kiến Quốc không khỏi thở dài, hai năm qua các nơi đều gặp vấn đề về tài chính, rất nhiều nơi đều không có tiền, cho nên một số dự án bị ép phải dừng lại.
“Như vậy đi, tôi bỏ tiền! Thư viện kia dự toán bao nhiêu tiền?”
Dương Hạo cảm thấy chỉ ném 100 triệu vẫn quá ít, dfu sao cũng là cơ hội nhổ lông dê, cho nên hắn quyết định thuận tay xây nốt cái thư viện kia.
“A?”
Hạnh phúc đến quá bất ngờ, Lý Kiến Quốc đầu tiên là giật mình, tiếp đó mới lên tiếng: “Trước kia dự toán là 15 triệu.”
“Như vậy đi, tôi bỏ 30 triệu! Mở rộng thư viện ra gấp đôi!”
Dương Hạo hào phóng khoát tay.
“A, 30 triệu!!!”
Đám người Lý Kiến Quốc và Trương Vạn Quân lại khiếp sợ, thư viện của trường tương đối nhỏ, cho nên mới xin phía trên xây một cái thư viện nữa ở bên cạnh.
Dựa vào kế hoạch của nhà trường, thư viện mới chủ yếu là cung cấp một lượng lớn phòng tự học cho các sinh viên, cải thiện vấn đề số lượng phòng tự học.
Vì xây dựng cái thư viện này, Lý Kiến Quốc cũng đã bôn ba bốn phía để tìm quan hệ, khó khăn lắm mới được phê duyệt, kết quả mới được một nửa lại phải dừng lại.
Lúc này Dương Hạo nói sẽ đầu tư 30 triệu, đây chính là giải quyết một chuyện lớn cho trường.
“Dương tổng, tôi mời ngài một ly!”
“Đây chính là tạo phúc cho hơn 13.000 sinh viên trường chúng ta!”
Lý Kiến Quốc kích động giơ ly rượu lên.
Dương Hạo cũng cầm ly rượu lên, cụng nhẹ một cái: “Nếu trường học còn khó khăn gì, hiệu trưởng cứ việc nói.”
Đã có cơ hội nhổ lông dê, Dương Hạo cũng không khách khí, nhiệm vụ phúc lợi nha, vậy tự nhiên càng nhiều càng tốt!
Lý Kiến Quốc quả thực là không dám tin vào tai mình, học viện tài chính và kinh tế Giang Thành chỉ là một trường học bình thường, không có sinh viên cực kỳ ưu tú nào, cho nên trường học gần như không nhận được tiền quyền góp gì, không giống như mấy trường học nổi tiếng kia, cầm tiền quyên góp đến mỏi cả tay.
Trường học muốn thu thập tài chính, gần như chỉ có một con đường là xin phía trên, mà bây giờ Dương Hạo lại chủ động lên tiếng, Lý Kiến Quốc tự nhiên kích động không thôi, dù sao một trường học có quy mô như bọn họ, tất nhiên sẽ không thiếu chỗ cần tiền.
Nhưng Lý Kiến Quốc cũng không biết Dương Hạo đang nói thật hay là khách sáo, cũng không dám lập tức nói yêu cầu, mà tiếp tục chủ đề xây thư viện: “Dương tổng, ngài đã đầu tư xây thư viện mới, như vậy trường học sẽ đặt tên thư viện theo tên của ngài!”
Phía trường học tự nhiên không có nhiều thứ để cho Dương Hạo, nhưng loại này cũng coi như một loại vinh dự, các trường học khác cũng có rất nhiều tình huống tương tự.
Dương Hạo gật đầu, đây quả thực là một chuyện rất có thể diện.
Sau này các sư đệ sư muội ở trường học nói chuyện với nhau, có thể nhắc đến: Lát nữa đến thư viện Dương Hạo để tự học!
Dương Hạo lại chủ động mở miệng: “Như vậy đi, tôi lại bơm 100 triệu cho quỹ khuyến học Dương Hạo, có thể mở rộng phạm vi sử dụng của quỹ, không chỉ giới hạn ở việc giúp đỡ sinh viên khó khăn, mà cũng có thể giải quyết một số khó khăn của trường học, tóm lại, mục đích của tôi khi thành lập cái quỹ này chính là để báo đáp trường học cũ!”
Cái này!!
200 triệu!!!
Lý Kiến Quốc và Trương Vạn Quân liếc nhau, lại khiếp sợ lần nữa.
Mọi người có mặt cũng có biểu cảm rất đặc sắc, ánh mắt nhìn Dương Hạo đều trở nên kính sợ.
Đây chính là 200 triệu nha, nói ném là ném!
Vu Nhiễm Nhiễm cũng rất phức tạp, bởi vì Dương Hạo đã nói, để nàng làm người phụ trách cái quỹ này, nói cách khác nàng sẽ quản lý khối tài sản 200 triệu do Dương Hạo bơm vào.
Nàng vừa cảm thấy áp lực, đồng thời cũng đánh hơi được mùi vị của quyền lực, không khó tưởng tượng nếu mình trở thành người phụ trách của cái quỹ này, thì sau này dù Lý Kiến Quốc hay Trương Vạn Quân cũng sẽ phải khách khí với nàng, dù sao muốn sử dụng tài chính trong quỹ, cũng cần nàng gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận