Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 175: Vô Ảnh Chỉ

Chương 175: Vô Ảnh Chỉ
“Con mẹ mày…” Thẩm Minh Sơn thở hổn hển, mở miệng liền muốn mắng người.
Kết quả Dương Hạo không chiều hắn, trực tiếp sử dụng Vô Ảnh Chỉ mới lấy được, chọc vào gân tê của Thẩm Minh Sơn.
Thẩm Minh Sơn lập tức cảm thấy cả ngón tay và cánh tay đều tê dần, dường như có vô số con kiến bò qua.
Cmn!!!
Thẩm Minh Sơn vô thức đưa tay bóp bóp tay, miệng phát ra âm thanh kỳ quái.
“Mọi người đều là người có thân phận. Đừng mở miệng là phun phân.”
Dương Hạo nhìn vẻ đau đớn của ông anh này, bỗng nhiên cảm nhận được niềm vui của các chiến thần miệng méo.
Cmn!
Long Vương quy vị!
Chiến thần trở về!
Đều chết cho ta!!
Tuy nhiên, quyển sách này của chúng la là xã hội văn minh.
Tin tưởng tổ quốc tin tưởng đảng.
Đánh nhau sẽ không có kết cục tốt.
Huống hồ, Dương Hạo và ông anh này còn là người đồng đạo.
Ra oai phủ đầu xong có thể đi rồi.
“Giám đốc Thẩm, sau này nhớ chăm sóc miệng. Nhớ kỹ, họa từ miệng mà ra!”
Dương Hạo lại có lòng tốt mà dặn dò một câu, tiếp đó leo lên chiếc Panamera trong ánh mắt khiếp sợ của Thẩm Minh Sơn và Cao Hải Kiều.
Khi hai người Thẩm Minh Sơn vào quán cà phê, đã nhìn thấy chiếc Panamera có màu sắc diễm lệ này.
Vốn chính là xe mới, màu sắc còn tương đối hiếm thấy, cho nên rất hút ánh mắt.
Tuy nhiên, hai người đều cho rằng đây là xe của một cô gái nào đó, không ngờ chủ xe lại là một ông chú trung niên như Dương Hạo.
Tất nhiên đây chỉ là thứ yếu, trọng điểm là xe này rất đắt!
Là xe sang danh xứng với thực!!
Thẩm Minh Sơn vốn còn tưởng vợ cũ Vương Tuyết Như nuôi một tên mặt trắng già!
Hiện giờ xem ra không đúng lắm!
Vương Tuyết Như có lẽ phải tiêu hết tiền dành dụm mới mở được quán cà phê này, tuyệt đối không có tiền mua Panamera!
Cho nên xe này rất có thể là của Dương Hạo!
Nhưng một ông già mua xe màu này thì không đúng lắm, chẳng lẽ là xe của phú bà khác, tên này mang ra trang bức?
Ừm, rất có thể!!
Vương Tuyết Như đã phân tích ra một loại khả năng.
Nhưng lúc này tay hắn vẫn còn tê dại, không dám đi khiêu khích, mà dẫn Cao Hải Kiều lên chiếc BMW của mình.
Sau khi lên xe, Thẩm Minh Sơn mới dám mở miệng chửi bới: “Chỉ là một tên mặt trắng già, cũng không biết là lái xe của phú bà nào.”
“Đúng là không giống như xe của anh ta.”
Cao Hải Kiều gật đầu tán thành, loại màu sắc này hoàn toàn không hợp với một ông chú trung niên như Dương Hạo.
“Honey, vợ cũ của anh lại mở một quán cà phê lớn như vậy, phải đầu tư không ít tiền nhỉ?” Cao Hải Kiều chuyển chủ đề.
“Chắc là dốc hết tiền tiết kiệm vào đây thôi, chờ xem, không lâu sau sẽ đóng cửa thôi! Cô ta không biết làm ăn, chỉ ở nhà trông con thôi.”
Thẩm Minh Sơn thở phì phò, thật ra hắn để ý chuyện Dương Hạo và Vương Tuyết Như hơn, tuy đã ly hôn, nhưng nghĩ lại chuyện trên lầu 2, hắn vẫn thấy rất khó chịu!
Sau khi rời khỏi quán cà phê, Thẩm Minh Sơn càng nghĩ càng giận, hắn dứt khoát gửi wechat cho Lý Mạn Thù, muốn gọi đối phương ra gặp mặt, làm cái lấy đạo của người trả lại cho người.
Kết quả Lý Mạn Thù không để ý đến hắn, Thẩm Minh Sơn chưa từ bỏ ý đồ, lại nói Dương Hạo đang ở cùng vợ cũ của mình, cũng có thể đang bị phú bà bao nuôi, muốn dùng cái này để kích thích Lý Mạn Thù.
Tiếp đó, hắn đang hăng say nhắn tin, trong khung chat bỗng nhiên xuất hiện dấu chấm than màu đỏ!
Ông anh này không biết, Lý Mạn Thù bây giờ đang một lòng một dạ suy nghĩ tái hôn với Dương Hạo, quyết tâm chứng minh với Dương Hạo là mình đã hối cải làm người mới, nàng thậm chí block mấy con cá đang nuôi trong ao, nghĩ lần sau gặp mặt, sẽ thoải mái đưa điện thoại cho đối phương xem.
Cho nên, Thẩm Minh Sơn đã bị nàng xử lý lạnh từ lâu lại nhắn tin đến, Lý Mạn Thù tự nhiên không mềm tay.
Huống chi mấy chuyện hắn nói, Lý Mạn Thù căn bản là không hứng thú, nàng không để ý Dương Hạo có bao nhiêu người phụ nữ, chỉ cần có thể tái hôn thì nàng sẽ là chính cung!
Về phần Thẩm Minh Sơn nói Dương Hạo bị phú bà bao nuôi thì càng buồn cười hơn, tài lực như Dương Hạo mà còn cần phú bà bao nuôi?
Bản thân Dương Hạo còn bao nuôi rất nhiều người kia như Mạnh Ngọc Ngọc kìa!
Thứ bảy.
Nghi Thành, Giang Bạn Hoa Viên.
Đây là một tiểu khu cũ kỹ.
Cũng là nơi Dương Hạo lớn lên.
Nhà Dương gia thật ra không nhỏ, hơn 70m2, hai người ở là rất rộng.
Khuyết điểm là nhà ở khá cao, tận tầng 4.
Đối với tòa nhà 6 tầng mà nói, tầng 3 tầng 4 xem như tầng hoàng kim.
Nhưng vấn đề là cha mẹ Dương Hạo đã nhiều tuổi, một người 61, một người 58, mang đồ leo lên tầng 4 thì có chút cật lực.
Trước mắt thân thể hai người còn khá, cho nên leo cầu thang tuy khó nhọc nhưng vẫn có thể vượt qua, nhưng theo tuổi tác lớn dần, mỗi ngày leo cầu thang cũng là chuyện lớn.
Lúc này, Dương gia rất náo nhiệt.
Bởi vì ngày mai là đầy tháng cháu nội của chú hai Dương Quốc Cường, em gái Dương Tuệ Trân sống ở ngoài thành phố cũng đã đến trước một ngày, Dương Quốc Cường còn có khách khứa, nên em gái dẫn con gái đến ở nhà Dương Quốc Dân.
Mà trừ em gái ra, lúc này hàng xóm Phùng Lan Hoa cũng ở đây, nếu như đặt ở cổ đại, bác gái này chính là một bà mối, sau này về hưu thì bà vẫn luôn đi làm mai mối, mỗi ngày đều xuất hiện ở các nơi như công viên xem mắt.
Sau khi xác định cuối tuần con trai sẽ về, Hà Ngọc Phân đã hỏi thăm Phùng Lan Hoa, xem có cô gái này phù hợp với con trai mình không.
Hôm nay Phùng Lan Hoa mang đến không ít tài liệu của các cô gái, còn đang giảng giải nữa.
“Chị Hà, tôi nói với chị này, cô gái này rất hợp với điều kiện của Tiểu Hạo nhà chị, cũng đã ly dị, có một đứa con trai. Nhưng người ta nhỏ tuổi, mới 26, sau khi gả đến vẫn có thể sinh con!”
Phùng Lan Hoa chỉ ảnh chụp và sơ yếu lý lịch, theo tấm ảnh thì cô gái này cũng không tệ.
“Cái này cũng được, có thể sinh con!”
Dương Quốc Dân gật đầu, ông vẫn quan tâm nhất là chuyện cháu trai!
“Được cái gì! Còn muốn nuôi con hộ người khác sao?” Hà Ngọc Phân lắc đầu.
“Người ta đã sinh con trai, chứng tỏ có mệnh sinh con trai.” Dương Quốc Dân tranh luận.
“Đại ca, việc này anh phải nghe chị dâu. Việc nuôi con hộ người khác, đừng nói là Tiểu Hạo, dù là Đa Nhĩ Cổn cũng không giải quyết được kìa.” Dương Tuệ Trân nói.
“Chỗ tôi vẫn còn người không có con riêng.” Phùng Lan Hoa lại tìm một phần sơ yếu lý lịch, giới thiệu: “Chị Hà, cô gái này chỉ kết hôn ngắn, không có con!’
“Xã hội bây giờ chính là như vậy, kết hôn ngắn không có con cũng không khác gì chưa kết hôn, chỉ là thêm một tờ giấy ly hôn mà thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận