Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 317: Là con rể ai còn khó mà nói

Chương 317: Là con rể ai còn khó mà nói
Vương Hồng Nga không biết giá cả chiếc xe này, nhưng từ phản ứng của mọi người, có thể hiểu chiếc xe này rất đắt, bà kéo con gái, hỏi nhỏ: “Nghiên Nghiên, xe này bao nhiêu tiền?”
“Cụ thể thì còn không biết, lúc trước có đồng nghiệp nói là ba bốn triệu, không biết là thật hay giả.”
Phương Nghiên cũng bị ông ‘anh rể’ này làm cho khiếp sợ.
Nội tâm thì hối hận không thôi, thầm mắt mình bị mù, vừa rồi lại một giẫm một nâng.
Tất nhiên một giẫm một nâng cũng không có gì, nhưng vấn đề là nàng giẫm sai đối tượng, nếu như vừa rồi nàng nâng anh rể thứ hai và giẫm anh rể cả, vậy thì không sao cả.
Nhưng nàng lại làm ngược lại, chính như em họ Vương Băng Như nói, chỉ cần vị anh rể này nói một câu, nàng liền có thể vào Nghiệp báo Giang Thành.
Mà bây giờ nàng đã đắc tội với người ta, lại đi cầu xin người ta xin việc thì đúng là hết nói nổi.
“Ba bốn triệu?? Quá đắt rồi!”
Lúc này, sau khi nghe thấy giá cả, Vương Hồng Nga cũng kêu lên.
“Mẹ, đây là G63, giá này rất bình thường!”
Con trai của Vương Hồng Nga là Phương Khoa tiếp một câu, một nhà bốn người Vương Hồng Nga đều đến, bạn già của bà là Phương Lạc Lâm ở ngay bên cạnh.
Nhưng Phương Lạc Lâm thuộc về loại tương đối ít nói, vẫn luôn im lặng.
Mà Phương Khoa còn học đại học, không có hứng thú với các chủ đề của người lớn, cho nên vẫn luôn gửi tin nhắn cho nữ thần, mặc dù đối phương cực kỳ qua loa, nhưng hắn vẫn không ngừng tìm chủ đề mới.
Mãi đến khi nhìn thấy chiếc G63 trong mơ của mình, hắn mới rút chút thời gian ra xem, nhưng cũng chỉ chụp tấm ảnh, tiếp đó gửi cho nữ thần của mình: Sinh nhật bác cả, anh rể tặng một chiếc G63 hơn 4 triệu, ghê không!
Phương Khoa chia sẻ ảnh nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy G63 rất đẹp, muốn chia sẻ cho nữ thần.
Kết quả sau tin nhắn này, tốc độ trả lời của nữ thần nhanh hơn nhiều, tựa như rất hứng thú với chiếc xe này vậy. . .
Thế là, Phương Khoa lập tức lùi qua một bên, vui vẻ nhắn tin với nữ thần.
Vương Hồng Nga thì tiến đến bên tai con gái Phương Nghiên, nói nhỏ: “Nghiên Nghiên, lát nữa mời rượu Dương tổng nhiều vào, lôi kéo quan hệ!”
Phương Nghiên cau mày nói: “Thế nhưng con vừa mới đắc tội với anh rể rồi.”
“Anh rể cái gì! Mọi chuyện còn chưa đâu vào đâu đâu, gọi là Dương tổng.”
Vương Hồng Nga uốn nắn cách xưng hô của con gái.
Phương Nghiên năm nay 24 tuổi, trước mắt còn đang độc thân.
Theo Vương Hồng Nga thì con gái mình tốt hơn cháu gái Vương Tuyết Như, tuy ngoại hình của Phương Nghiên kém hơn Vương Tuyết Như một chút, nhưng thắng ở trẻ tuổi, hơn nữa còn chưa từng kết hôn.
Cho nên, Vương Hồng Nga không chỉ muốn đưa con gái vào Nghiệp báo Giang Thành, mà còn hi vọng mình có thể bắt lấy cơ hội này, gả vào nhà hào môn!
Phương Lạc Lâm rất hiểu vợ mình, ông lập tức hiểu ý trong lời nói của Vương Hồng Nga, cau mày nói: “Bà nghĩ gì thế, người ta là bạn trai của Tuyết Như!”
“Ông cũng nói là bạn trai! Đầu năm nay, kết hôn còn có thể ly hôn kìa, là con rể của ai thì còn khó mà nói!”
Vương Hồng Nga bĩu môi phản kích, tiếp đó lại bổ sung: “Hai tháng nữa là sinh nhật ông, tôi chỉ hỏi ông có một muốn chiếc Mercedes hay không?”
“A, chuyện này. . .”
Phương Lạc Lâm vô thức nhìn chiếc xe ở cách đó không xa, trong lúc nhất thời lại không biết trả lời thế nào.
Ai mà không muốn nhận được một chiếc Mercedes G63 chứ!
Nhưng nếu để con gái đi cướp bạn trai của chị họ, Phương Lạc Lâm vẫn cảm thấy trở ngại trên đạo đức, nhưng G63 lại rất có lực hấp dẫn với ông, cho nên ông lại hơi do dự. . .
“Dù sao bà cũng đừng làm càn! Đây chính là cháu ruột của bà đấy!”
Phương Lạc Lâm yếu ớt dặn dò một con, tiếp đó lại vô thức liếc nhìn chiếc xe kia.
Lúc này, Vương Xương Đạt và Tần Ngọc Mai đã ngồi vào trong xe, trên mặt hai người chất đầy nụ cười.
Nhận được một món quà quý giá như vậy, không vui mới là lạ!
Giờ phút này, Vương Tuyết Như lại hạnh phúc tựa vào vai Dương Hạo, lúc đến nàng còn tưởng chiếc xe này là xe mới của Dương Hạo, chứ không nghĩ đây là quà tặng.
Không chỉ như vậy, hành động này của Dương Hạo cũng là vì tranh mặt mũi cho nàng, sau này đám họ hàng sẽ không mang chuyện nàng ly hôn ra nói nữa.
Coi như nói thì cũng nói với giọng điệu hâm mộ, đại khái chính là: Người ta ly hôn xong lại tìm được một tổng tài, sinh nhật cha trực tiếp tặng Mercedes!
Lúc này, Vương Hồng Nga tiến đến bên cạnh Dương Hạo, cười tủm tỉm nói: “Tiểu Dương, Nghiên Nghiên nhà ta còn nhỏ tuổi, không biết nói chuyện, cậu đừng chấp nhặt với con bé, lát nữa về phòng, tôi sẽ báo nó mời rượu nhận lỗi với cậu.”
“Nghiên Nghiên nói gì sao? Không nghe thấy.”
Dương Hạo khẽ lắc đầu, lười so đo với loại người như Vương Hồng Nga.
Tất nhiên, nếu vị này muốn cầu mình làm việc gì đó, vậy cũng không thể nào.
Loại nhân phẩm này, vẫn là thôi đi!
Cả đời không qua lại với nhau thì tốt hơn.
“Tiểu Dương đúng là tổng tài, bụng dạ rộng lớn. . .”
Nghe thấy lời nói của Dương Hạo, Vương Hồng Nga lập tức mặt mày hớn hở, dưới cái nhìn của bà thì việc này coi như bỏ qua.
“Tiểu Dương, vậy cậu xem chuyện công việc của Nghiên Nghiên. . .” Vương Hồng Nga tranh thủ rèn sắt khi còn nóng.
“Dì Vương, có lẽ dì không hiểu hình thức vận hành của tập đoàn lớn rồi, mặc dù cháu là tổng tài, nhưng bên nhân sự không thuộc quyền quản lý của cháu.”
Dương Hạo ra vẻ tiếc nuối nhún vai.
Vương Hồng Nga chưa từ bỏ, nói: “Tiểu Dương, cậu là tổng tài, chung quy vẫn có tiếng nói, bộ nhân sự còn dám không nghe lời cậu sao?”
“Dì Vương, dì không biết tình hình của Nghiệp báo Giang Thành rồi, đây là tập đoàn do chính phủ Giang Thành chiếm 51% cổ phần, quyền chủ đạo nằm trong tay chính phủ, cháu là tổng tài không sai, nhưng không thể chuyên quyền độc đoán!”
Dương Hạo còn bổ sung thêm: “Có điều, nếu là chuyện của em gái Tuyết Như, vậy cháu nhất định sẽ hỗ trợ! Như vậy đi, dì bảo Nghiên Nghiên gửi sơ yếu lý lịch cho Tuyết Như, cháu sẽ hỏi bên nhân sự xem có chức vụ thích hợp không.”
“Nhưng cháu phải nói trước, cháu cũng không phải vạn năng, chưa chắc đã thành công.”
Dương Hạo nói có lý có cứ, ra vẻ như mình sẽ cố hết sức.
“Chỉ cần Tiểu Dương cháu mở miệng, nhất định là sẽ được!”
“Nghiên Nghiên, mau gửi sơ yếu lý lịch cho Tuyết Như. . .”
Vương Hồng Nga cho rằng việc này đã là tám chín phần mười rồi, lập tức mặt mày hắn hở vẫy tay với con gái.
Phương Nghiên vẫn nghe mẹ và Dương Hạo nói chuyện cũng mừng như điên, vội vàng gửi sơ yếu lý lịch bản điện tử của mình cho Vương Tuyết Như.
...........
cảm ơn KP của các đại lão 419!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận