Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 193: Mát xa rửa chân

Chương 193: Mát xa rửa chân
Sau đó, Tôn Tâm Di không uống rượu đã lái xe đưa mọi người đến đơn vị của Dương Quốc Phú.
Dương Hạo không chỉ gửi 20 triệu tiền tiết kiệm định kỳ bằng danh nghĩa của mẹ, mà còn gửi 5 triệu tiền tiết kiệm không kỳ hạn cho mẹ, dùng để chi tiêu hàng ngày.
Mà bỗng nhiên trở thành phú bà có 25 triệu tiền tiết kiệm, Hà Ngọc Phân nhất thời vẫn ngơ ngác.
Bà phải mất một thời gian mới quen được cái thân phận phú bà này.
Sau khi vui mừng, Dương Quốc Dân lại có chút buồn bực.
25 triệu nha!
Không có một xu nào đứng tên ông cả.
Có thể đoán được, sau này địa vị trong gia đình của ông sẽ thế nào.
Mà Dương Hạo không dùng danh nghĩa của cha để gửi tiền, chủ yếu là cha mình quá đắc ý, không thích hợp quản lý tiền tài.
Bằng không nói không chừng còn xảy ra chuyện!
Rời khỏi bưu chính.
Dương Hạo chuẩn bị trở về.
Lần này đã xử lý xong xuôi, cha mẹ đã có tiền dưỡng già, hắn có thể yên tâm trở về Giang Thành ăn chơi, à trở về làm việc!
“Tâm Di, cháu nhận cái này đi. Rảnh rỗi thì gửi wechat cho dì.”
Trước khi đi, Hà Ngọc Phân đưa cho Tôn Tâm Di một cái vòng tay vàng.
Dựa theo giá vàng bây giờ, vòng tay này cũng chỉ hơn chục ngàn.
Nhưng cái vòng này có ý nghĩa nhiều hơn giá trị, xem như là Hà Ngọc Phân công nhận người ‘con dâu’ Tôn Tâm Di này.
“Cảm ơn dì!”
Tôn Tâm Di vội vàng nhận lấy, nàng rất vui vẻ.
Bởi vì nàng cũng hiểu ý nghĩa của cái vòng tay này, mình coi như đã được cha mẹ Dương đại ca tán thành.
Trước khi lên xe, Dương Hạo tiến đến bên cạnh mẹ, nhỏ giọng nói: “Mẹ, mẹ còn vòng tay như vậy không?”
“Hử? Con nói vậy là sao?” Hà Ngọc Phân nghi ngờ nhìn con trai.
“Không có gì, hỏi bừa thôi!” Dương Hạo cười nói: “Hiện giờ nhà chúng ta không thiếu tiền, mẹ rảnh rỗi thì mua nhiều vòng tay như vậy đi.”
“Dùng để thay đổi.”
Nói xong, Dương Hạo lên xe.
Bởi vì uống rượu, hắn trực tiếp ngồi hàng sau với Hề Hề, mà nhiệm vụ lái xe thì giao cho Tôn Tâm Di.
Đưa mắt nhìn chiếc xe đi xa, Hà Ngọc Phân nghi ngờ hỏi: “Lão Dương, ông nói xem, tiểu Hạo bảo tôi mua nhiều vòng tay là có ý gì?”
“Còn có thể có ý gì, bảo bà tiêu tiền thôi. Cũng không thể nào là lại mang về lấy cô con dâu nữa.” Dương Quốc Dân thuận miệng trả lời, sau đó nói: “Mau về nhà thu dọn đồ đạc đi, rồi chuyển qua bên kia!!”
Dương Quốc Dân đã không kịp chờ đợi, có nhà mới hơn 200m2, ai còn ở nhà cũ!
Từ Nghi Thành về Giang Thành phải hơn 300km.
Bởi vì khá rảnh, không vội vã, nên thỉnh thoảng lại dừng ở khu nghỉ ngơi trên đường cao tốc.
Lúc đi được nửa đường.
Dương Hạo nhận được điện thoại từ Lưu Tử Phong.
“Hạo ca, tối nay rảnh không? Chúng ta đi uống một chút.”
Hai người xưa này đều không khách khí, có việc gì cũng nói luôn.
“Được.”
Dương Hạo cũng rảnh, liền đáp ứng.
Lưu Tử Phong giọng điệu sa sút: “Ông cũng không hỏi xem anh em làm sao à?”
“Chia tay?”
Trong ấn tượng của Dương Hạo, đối phương tìm mình uống rượu, quá nửa là chia tay.
Đã vài chục năm rồi, đều như vậy.
“Ừm, chia tay rồi.”
“Không đúng, không phải nói lần này sẽ kết hôn sao?”
Dương Hạo trêu ghẹo, thật ra hắn cũng có ấn tượng tốt với Phùng Lệ Na.
“Đừng nói nữa, một lời khó nói hết. Tối này tâm sự!”
“Được rồi.”
Dương Hạo cúp điện thoại.
Chạng vạng tối.
Dương Hạo về đến Giang Thành, nghỉ ngơi một lúc, tiếp đó thay quần áo và đi ra ngoài.
Mà lúc này, tầm quan trọng của tiểu bảo mẫu Giang Ngọc Kỳ liền nổi bật hơn, sau khi nàng đến ở, Dương Hạo có thể yên tâm ra ngoài phóng đãng, không cần lo không có ai chăm sóc Hề Hề.
Tại một nhà đồ nướng, Dương Hạo và Lưu Tử Phong gặp mặt.
Tiếp đó biết được, tên này chat chit mập mờ với một nữ nhân viên tiêu thụ, lại bị Phùng Lệ Na phát hiện, Phùng Lệ Na dứt khoát nói lời chia tay.
“Không ngờ ông lại vượt quá giới hạn.”
Dương Hạo cạn lời, hắn còn tưởng người anh em này đã sửa đổi rồi.
Kết quả vẫn là như cũ!
“Bọn tôi thật sự không có gì, chỉ là nói chuyện hơi quá thôi!”
Lưu Tử Phong ra vẻ vô tội.
“Được rồi! Đáng đời ông thôi!”
Dương Hạo bĩu môi khinh thường, nhưng nghĩ lại, hình như mình bây giờ còn Hải Vương hơn cả người anh em này nữa!
Quên đi, cái đồ chơi đạo đức này chính là để ràng buộc người khác!
Huống hồ, mình cũng không có cố gắng che giấu.
Di Bảo và Mạnh Trà Trà đều biết sự tồn tại của đối phương.
Tuyết Như thì không quan tâm mấy chuyện này.
Cho nên, ông đây quang minh lỗi lạc!!
“Tôi dẫn ông đi rửa chân nhé?”
Thật ra Dương Hạo đáp ứng đi uống rượu với Lưu Tử Phong, cũng là có ý riêng.
Hắn còn nhiệm vụ ‘ý chí của phú ông’ bên chỗ cô nàng màu sắc Hoàng Thanh kìa!
Yêu thương theo chuông đến, chuông dừng ý khó bình!!
Ông đây không phải rửa chân, mà là hành tẩu trong nhân thế lầy lội!
Cho nên, chân này nhất định phải rửa!
Huống hồ phần thưởng của nhiệm vụ này rất thơm, ban thưởng 1 là ‘hoàn trả gấp 10 lần’, phần thường 2 là ‘năng lực thận +5 và nước thuốc cường thận x1’.
“Rửa chân? Loại nghiêm chỉnh sao? Lưu Tử Phong hỏi.
“Chắc vậy.” Dương Hạo không xác định.
“Vậy thì thôi.” Lưu Tử Phong lắc đầu: “Còn không bằng về nhà tự rửa, đỡ tốn tiền.”
“Đáng đời ông chia tay!!”
Dương Hạo trợn trắng mắt, tiếp đó gửi tin cho Hoàng Thanh, nội dung cực kỳ trực tiếp: Nhân viên kỹ thuật bên cô có dạy học không?
Cô nàng màu sắc: Nhất định là có!!
Cô nàng màu sắc: Anh Dương muốn đến ư??
Cô nàng màu sắc: Tôi sẽ sắp xếp cho anh tốt nhất!!
Hoàng Thanh trả lời rất nhanh, nàng đang chờ đợi vị khách hàng lớn này đây.
Sau khi có câu trả lời, Dương Hạo nói với Lưu Tử Phong: “Vừa hỏi rồi, có dạy học.”
“Móa, vậy còn chờ cái gì. Đi thôi!!”
Lưu Tử Phong lập tức đứng lên.
“Vội cái gì, nhân viên cũng không chạy!”
Dương Hạo đứng lên, cầm áo khoác trên ghế.
Nửa tiếng sau.
Hai người bắt sẽ đến tiệm mát xa rửa chân Hồng Lãng Mạn.
Tiệm này có quy mô khá lớn, thiết kế ở cổng tương đối sang chảnh.
“Anh Dương, anh đến rồi. Tôi đã sắp xếp xong.”
Biết Dương Hạo sắp đến, Hoàng Thanh đã chờ ở đại sảnh, Cô nàng màu sắc này vẫn rất thích mặc áo da, chỉ là kiểu dáng đã khác với lần trước.
“Nơi này chắc là có combo bình thường chứ?” Dương Hạo hỏi.
“Đương nhiên, chúng tôi chia làm gói to nhà nhỏ.” Hoàng Thanh cười ha ha đáp.
“Vậy thì cho người anh em này của tôi gói to, còn tôi thì gói nhỏ.”
Dương Hạo còn chưa đói bụng đến mức tìm vui ở nơi này, hắn chỉ làm nhiệm vụ thôi.
“A? Được!!”
Hoàng Thanh hơi bất ngờ, nàng đã chuẩn bị kỹ thuật viên xinh đẹp nhất, không ngờ anh Dương này lại ăn chay.
Nhưng nàng cũng đoán được đại khái, dù sao bên cạnh đại gia là không thiếu mỹ nữ, đúng là không cần phải ăn vụng ở mấy nơi như này.
“Tiểu Vu, đưa vị tiên sinh này lên lầu ba, chiêu đãi cho tốt vào!”
Hoàng Thanh nói với một nhân viên.
Người sau lập tức vịn Lưu Tử Phong đã hơi say say lên lầu.
Hoàng Thanh thì đi đến bên cạnh Dương Hạo, rất tự nhiên khác lên cánh tay của hắn: “Anh Dương, chúng ta lên lầu hai.”
“Hồng Hồng, thông báo cho tất cả kỹ thuật viên không có ca làm đi lên phòng VIP 1.”
Hoàng Thanh vừa kéo tay Dương Hạo đi lên lầu, vừa nói với nữ lễ tân.
Rất nhanh, Hoàng Thanh đã đưa Dương Hạo vào một gian phòng riêng xa hoa.
“Anh Dương, tôi gọi tất cả kỹ thuật viên đến, anh tự chọn đi, nếu như không thỏa mãn, tôi sẽ gọi tất cả kỹ thuật viên của gói to trên tầng ba xuống, họ cũng sẽ làm gói nhỏ, nhưng kỹ thuật không được tốt cho lắm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận