Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 288: Muốn chạy? Không có cửa đâu

Chương 288: Muốn chạy? Không có cửa đâu
Có thể là do điểm số giống nhau, nên ban thưởng của Thái Mỹ Thần giống hệt Vu Cửu CỬu.
Dương Hạo cũng không ngờ, chỉ đi ăn sinh nhật mà lại có thu hoạch lớn như vậy!
Phen này lời to rồi!!
Chỉ là, hắn thật sự không muốn thay đổi mối quan hệ với Thái Mỹ Thần nhanh như vậy.
Đối phương chính là thủ hạ đắc lực nhất của hắn, một khi quan hệ biến chất, chỉ sợ sẽ có ảnh hưởng!
Nhưng bây giờ lo lắng vấn đề này cũng là vô nghĩa.
Hết cách rồi, vị thuộc hạ này rất có thể làm!
Ngày mai đến công ty phải nói chuyện rõ ràng mới được.
Hôm sau.
Khi Dương Hạo tỉnh lại đã là 9 giờ hơn.
Tiểu bảo mẫu dậy sớm hơn hắn, hơn nữa đã mặc quần áo xong.
Chỉ là là ánh mắt của tiểu bảo mẫu nhìn Dương Hạo có hơi né tránh, gương mặt đỏ ửng.
Tối hôm qua có rượu trong người, nên nàng mới tương đối thoải mái.
Hiện giờ tỉnh rượu, tiểu bảo mẫu cũng không biết nên làm thế nào.
“Dương đại ca, anh đi làm muộn.”
Giang Ngọc Kỳ thực sự không biết nói gì, liền chỉ chỉ đồng hồ trên tường.
“Em cảm thấy anh cần đi làm sao?” Dương Hạo cười hỏi vặn lại.
“A. . .”
Giang Ngọc Kỳ có chút quẫn bách, người ta là tổng tài của tập đoàn, muốn đi làm vào lúc nào thì đi vào lúc đó.
“Còn nữa, em gọi anh là gì? Tối hôm qua em gọi anh thế nào, còn nhớ không?”
Dương Hạo nghiền ngẫm nhìn tiểu bảo mẫu.
“A…” Vẻ quẫn bách trên mặt Giang Ngọc Kỳ lại tăng thêm mấy phần.
Nàng nhớ tất cả mọi chuyện tối hôm qua, dù sao thì đây cũng là một đêm có ý nghĩa kỷ niệm với nàng.
Chẳng qua là, gọi ‘chủ nhân’ trong thời khắc đó, cũng xem như một loại tình thú.
Hiện giờ tiểu bảo mẫu có chút khó mà mở miệng.
“Hề Hề được Mạn Ny đưa đi nhà trẻ rồi.”
Giang Ngọc Kỳ thật sự không biết ứng đối ra sao, chỉ có thể chuyển đề tài.
“Ừm.”
Dương Hạo gật gù, cũng không trêu tiểu bảo mẫu nữa.
Lúc này, trong phòng thuê chỉ còn lại hai người họ, Thái Mỹ Thần và mấy người làm thuê kia đã đi làm cả rồi.
Dương Hạo cũng không ở lại, cùng Giang Ngọc Kỳ trở về Tinh Vân Loan, tiếp đó tắm rửa thay quần áo, rồi tiến về Nghiệp báo Giang Thành.
Hắn rất tò mò hôm nay Thái Mỹ Thần nhìn thấy mình thì sẽ có phản ứng thế nào.
Kết quả, vị chủ nhiệm Thái này lại làm như không có chuyện gì phát sinh, vẫn báo cáo công việc như mọi người, dĩ nhiên không nói một chữ đến chuyện tối hôm qua.
Khi Thái Mỹ Thần chuẩn bị rời đi, Dương Hạo chủ động mở miệng hỏi: “Vậy. . . tối hôm qua. . .”
Thái Mỹ Thần vẻ mặt thành thật nói: “Tôi hi vọng Dương tổng đừng làm Kỳ Kỳ tổn thương.”
Tuy trong lòng đã có suy đoán, nhưng sáng nay nàng mới xác định cháu gái mình đã đến với vị sếp này của mình.
Giang Ngọc Kỳ đã là người trưởng thành, loại việc này là không quản được.
Chỉ hi vọng vị sếp này của mình đừng làm cháu gái mình tổn thương là được.
“Tôi đang nói chúng ta!” Dương Hạo cau mày nói.
“Chúng ta làm sao?”
Thái Mỹ Thần mặt đầy nghi ngờ nhìn sếp của mình, mặt ngoài rất bình tĩnh, nhưng vẫn có chút chột dạ.
Bởi vì hôm qua nàng nằm mơ có liên quan đến vị sếp này.
Ở trong mơ, hai người phát sinh quan hệ không thể miêu tả.
Cho nên lúc này khi đối mặt với chất vấn của Dương Hạo, nàng hơi chột dạ.
Một giấc mơ mà thôi, Dương Hạo lại không thể biết!
Nội tâm an ủi bản thân như vậy, đồng thời Thái Mỹ Thần vô thức ưỡn ngực lên.
“Chủ nhiệm Thái, cô không muốn chịu trách nhiệm à?”
Dương Hạo trực tiếp nói thẳng, đã thành buff đỏ rồi mà còn muốn chạy?
Không có cửa đâu!
“Hả? Phụ trách cái gì?”
Thái Mỹ Thần không nhớ gì sau khi say rượu, nàng chỉ nhớ nàng mơ một giấc mơ không thể miêu tả.
Chẳng lẽ giấc mơ đó là thật??
Nghĩ đến đây, người Thái Mỹ Thần đã tê rần, miệng há hốc ra, thế nào cũng không thể khép lại.
“Nhớ rồi?”
Dương Hạo đứng lên, trêu ghẹo nói: “Lúc trước chỉ nghe nói có một ít đàn ông mặc quần xong là không nhận người! Không người phụ nữ cũng vậy!”
Thái Mỹ Thần hít sâu một hơi, để nội tâm mình bình tĩnh lại, tiếp đó mới run rẩy nói: “Tối hôm qua… là thật??”
“Bằng không thì sao?” Dương Hạo nhún vai.
“Không thể nào! Vì sao tôi không nhớ gì?” Thái Mỹ Thần vẫn còn giãy dụa.
“Bên trái của cô có nốt ruồi. Việc này cô cũng không nói cho tôi biết đúng không?” Dương Hạo cười nói.
“A, việc này…”
Thái Mỹ Thần triệt để choáng váng, nàng vốn chuẩn bị rời đi, lại đặt mông ngồi xuống ghế sô pha.
Giấc mơ là thật.
Nàng dĩ nhiên lại phát sinh quan hệ vượt quá tình hữu nghị với sếp của mình!
Mấu chốt là vị sếp này còn có quan hệ với cháu gái mình. . .
“Uống rượu hỏng việc mà!”
“Tôi cũng uống nhiều.”
Dương Hạo thở dài, cứ đẩy trách nhiệm cho rượu trước cái đã.
Sau đó tiếp tục hỏi: “Có điều, con người tôi xưa nay đều không trốn tránh trách nhiệm, phát sinh chính là phát sinh.”
“Mỹ Thần, cô nói xem, nên giải quyết chuyện này thế nào?”
“Tôi cho cô một căn nhà 208m2 ở Lâm Giang Hoa Viên, lại thêm một chiếc xe mà cô thích, sau này còn có thể giao cả Nghiệp báo Giang Thành cho cô luôn. . .”
Thái Mỹ Thần vốn còn muốn nói: Tối hôm qua chỉ là hiểu lầm, coi như chưa có chuyện gì là được.
Tiếp đó là, đừng nói cho cháu gái mình biết.
Kết quả, Dương Hạo lại trực tiếp đưa ra điều kiện như vậy.
Thật ra đối với một nữ cường nhân như Thái Mỹ Thần, nhà và xe chỉ là thứ yếu.
Nhưng câu nói cuối cùng lại là hấp dẫn trí mạng đối với nàng.
Trong quá khứ làm việc của Thái Mỹ Thần, chuyện đau khổ nhất chính là nàng rõ ràng có năng lực rất xuất chúng, lại không gặp được ‘minh chủ’.
Nàng muốn hưởng thụ quyền lực, muốn chân chính khống chế một công ty.
Nhất thời trải qua thời gian làm ‘đại diện tổng tài’ này, để cho nàng càng say mê với loại cảm giác nắm quyền trong tay.
Cho nên điều kiện cuối cùng của Dương Hạo, nàng thật sự không thể từ chối được!
Yên lặng giây lát, Thái Mỹ Thần hạ giọng nói: “Tôi có một điều kiện. . .”
“Tôi sẽ không nói cho Kỳ Kỳ.” Dương Hạo cười ha ha đáp một câu.
“Ừm, ngàn vạn lần đừng cho Kỳ Kỳ biết!” Thái Mỹ Thần lại nghiêm túc căn dặn.
“Yên tâm, chỉ cần cô không nói tôi không nói, cô ấy sẽ không thể biết được.”
Lúc nói chuyện, Dương Hạo đã đi đến trước người vị buff đỏ này.
Giờ phút này, đối phương vẫn ngồi trên ghế sô pha, Dương Hạo thì đứng trước mặt nàng, cho đối phương một loại cảm giác dán mặt vào ‘cần gạt’.
Chủ nhiệm Thái do dự một chút, tiếp đó chính tay hỗ trợ sếp mình nới lỏng thắt lưng.
Ừm, đây mới là thuộc hạ hiểu chuyện nha!
Hôm nay là thứ hai.
Lại một tuần mới.
Như vậy, liền bắt đầu từ ăn buff đỏ đi!!
Dương Hạo rất tò mò, vị chủ nhiệm Thái mắc bệnh sạch sẽ này sẽ xử lý chuyện này thế nào.
Mà bây giờ, đáp án sắp được công bố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận