Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 558: Công ty đổi chủ

Chương 558: Công ty đổi chủ
Bộ phận thiết kế.
Văn phòng giám đốc.
Tôn Minh Quân ngồi trên ghế, bảo trợ lý pha một bình trà.
Hắn vừa uống trà vừa chờ Mã Văn Văn.
Một lát sau.
Mã Văn Văn đi vào văn phòng của hắn.
“Ngồi đi!”
Tôn Minh Quân chỉ chỉ ghế ngồi trước bàn làm việc của mình, tiếp đó cầm ly trà lên, chậm rãi uống.
Mã Văn Văn cũng không khách khí, kéo ghế ngồi xuống đối diện Tôn Minh Quân, thấy Tôn Minh Quân không nói gì, Mã Văn Văn cũng không mở miệng, chỉ yên lặng ngồi đó.
Nàng biết Tôn Minh Quân đang tạo áp lực cho mình.
Nếu như nàng là người mới đi làm, có lẽ sẽ bị Tôn Minh Quân hù dọa thật, nhưng Mã Văn Văn là người đi làm vài năm rồi, cộng thêm nàng đã chuẩn bị sẵn sàng từ chức rồi.
Cho nên nàng căn bản không để ý đến Tôn Minh Quân, muốn nói thì nói, không muốn nói thì cứ như vậy đi!
Có lẽ thấy Mã Văn Văn không rơi vào bẫy, Tôn Minh Quân cũng cảm thấy vô vị, liền đặt ly trà xuống.
“Văn Văn, tối hôm qua Đinh tổng đã điểm danh muốn gặp cô!”
“Cô lại từ chối dứt khoát, không cho người ta chút mặt mũi nào, Đinh tổng là đồng bạn hợp tác với chúng ta, đắc tội với Đinh tổng, cô cũng không có lợi ích gì.”
“Tôi gọi cú điện thoại kia cũng là vì tốt cho cô, điều này có trợ giúp cho sự thăng tiến của cô ở công ty!”
“Huống hồ từ góc độ cá nhân, cô kết bạn với một người như Đinh tổng, cũng có lợi cho sự phát triển của cô. . .”
Tôn Minh Quân hai tay trước bàn, mặt mũi nghiêm túc, nước miếng văng tung tóe.
Chờ hắn nói xong, Mã Văn Văn như cười như không đáp: “Vậy thì cảm ơn Tôn tổng!”
“Không cần cảm ơn tôi, trong lòng cô hiểu là được!”
Tôn Minh Quân trầm mặt nói, hắn không phải người ngu, có thể nhìn ra Mã Văn Văn căn bản không để ý lời nói của mình.
“Nếu không có chuyện gì khác, tôi về làm việc đây!”
Mã Văn Văn đứng lên, chuẩn bị rời đi.
“Chờ chút.”
Tôn Minh Quân nhíu mày, ánh mắt đầu tiên là nhìn ra ngoài phòng làm việc, thấy bên ngoài không có ai, cửa phòng cũng đóng, hắn mới nhẹ giọng nói: “Chắc cô cũng biết thực lực của Đinh tổng.”
“Đinh tổng rất thưởng thức cô, còn nhờ tôi nói với cô một câu, Đinh tổng nói, chỉ cần cô nguyện ý tiếp xúc với Đinh tổng, cô có điều kiện gì thì cứ nói, hoặc là trực tiếp ra giá. . .”
Ra giá??
Mã Văn Văn vốn không muốn nghe, không ngờ Tôn Minh Quân lại còn đi làm loại việc dẫn mối này.
Nàng trực tiếp vỗ bàn, chỉ vào mũi Tôn Minh Quân mà chất vấn: “Anh coi tôi là người thế nào??”
“Thời trang Y Nhân là xí nghiệp chính quy, hay là câu lạc bộ và quán hát??”
“Để tôi đi tìm Triệu tổng hơi xem!!”
Dứt lời, Mã Văn Văn quay đầu liền đi, nàng thật sự thấy tên Tôn Minh Quân này quá buồn nôn, dù sao cũng không có ý định làm nữa, nàng muốn đi tìm phó tổng quản lý bộ môn của họ để tố cáo!
Coi như công ty không xử lý Tôn Minh Quân, cũng phải để tên này khó chịu một phen.
“Mã Văn Văn, cô cmn đừng không biết xấu hổ!”
“Tôi là vì tốt cho cô, mới nói với cô những chuyện này, cô còn muốn đi hỏi Triệu tổng? Được, cô đi hỏi đi!”
“Nhìn xem Triệu tổng nói thế nào!”
Tôn Minh Quân cũng thẹn quá hóa giận, miệng thì hùng hùng hổ hổ, trong lòng cũng không sợ.
Bởi vì hắn biết Triệu tổng nhất định sẽ đứng về phía mình, dù sao hắn cũng là vì công ty, Đinh Huy là khách hàng lớn, dù là Triệu tổng cũng phải nể mặt đối phương, không thể vì một nhân viên quèn như Mã Văn Văn mà đắc tội với đối phương.
Mã Văn Văn sập cửa phòng làm việc của Tôn Minh Quân.
‘Rầm’ một tiếng, làm không ít đồng nghiệp nhìn qua, không ít người đầu ngẩng đầu nhìn về phía nàng.
Mã Văn Văn không trở về chỗ ngồi, mà trực tiếp đi tìm phó tổng.
Lúc này Triệu Kim Thành vừa đến công ty, hắn vừa mới bật máy tính, kiểm tra tin tức theo thói quen.
Lúc này, thư ký lại nói cho hắn biết, Mã Văn Văn của bộ thiết kế muốn báo cáo công việc với hắn.
Triệu Kim Thành nhíu mày, Mã Văn Văn trực tiếp báo cáo với hắn, coi như là vượt cấp, đây không phải là tình huống bình thường.
Hắn do dự một chút, vẫn để thư ký đưa người vào.
“Triệu tổng, tôi muốn phản ánh vấn đề tác phong của Tôn Minh Quân. . .”
Bởi vì đã quyết tâm rời đi, Mã Văn Văn cũng không cố kị gì cả, không lằng nhằng mà trực tiếp vào thẳng vấn đề, nói cho Triệu Kim Thành biết tất cả chuyện Tôn Minh Quân từng làm.
Sau khi nghe xong, Triệu Kim Thành nghiêm túc nói: “Chuyện cô vừa nói, tôi sẽ xác minh lại.”
“Nếu như là thật, công ty nhất định sẽ xử lý nghiêm khắc!!”
Hiển nhiên, Triệu Kim Thành chỉ nói lời khách sáo, xác minh với xử lý gì gì đó, đều là qua loa tắc trách.
Mã Văn Văn quật cường nói: “Tôi có thể đối chứng với Tôn Minh Quân!”
“Tạm thời không cần, cô về làm việc trước đi, tôi sẽ nói chuyện với Tôn Minh Quân.”
Triệu Kim Thành khoát tay áo, hắn tuy làm ra vẻ cực kỳ công chính, nhưng thái độ đã rất rõ ràng.
Mã Văn Văn hơi thất vọng, nhịn không được mà hỏi: “Cho nên, chỉ cần có lợi cho công ty, nhân viên cũng có thể bị coi là công cụ đúng không?”
Triệu Kim Thành nhíu mày, hắn không ngờ Mã Văn Văn lại cố chấp như vậy, hơn nữa vấn đề này có chút chanh chua.
Đáp án tự nhiên là khẳng định, nhưng loại chuyện này không thể đặt trên mặt bàn được.
Triệu Kim Thành thậm chí còn muốn nói, loại việc này cô không muốn làm, nhưng có rất nhiều nữ nhân viên tranh nhau làm.
Đây chính là thực tế!
“Công ty tất nhiên sẽ ưu tiên đảm bảo lợi ích của nhân viên!”
“Nhưng cô là nhân viên của công ty, cũng phải nghĩ thay công ty!”
“Được rồi, cô về làm việc đi, tôi sẽ cho cô một câu trả lời hài lòng!”
Triệu Kim Thành phất tay, trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.
Mà nghe thấy Triệu Kim Thành nói vậy, Mã Văn Văn đã hoàn toàn tuyệt vọng, nàng cười lạnh một tiếng, rồi quay người rời đi.
Trong lòng đang nghĩ, xem ra không cần ở lại công ty này nữa!
Trở lại bàn làm việc.
Đã đến giờ làm.
Nhưng Vương Hiểu Vân vẫn lén lút lại gần: “Văn Văn, sao thế? Tôi thấy cô đi tìm Triệu tổng?”
“Cá mè một lứa!” Mã Văn Văn khẽ thở dài: “Có lẽ tôi sẽ nghỉ việc!”
“A?”
Tuy đã chuẩn bị tâm lý, nhưng Vương Hiểu Vân vẫn buồn bực lắc đầu: “Nếu cô nghỉ, tôi cũng không làm nữa.”
Vương Hiểu Vân cũng không phải nói cho có, trong công ty thì nàng và Mã Văn Văn và thân nhất, bình thường đều ăn cơm và dạo phố với nhau.
Nếu Mã Văn Văn nghỉ việc, nàng tự nhiên sẽ thấy cô độc, nhưng nhìn từ góc độ thực tế, nàng lại không có quyết đoán này, dù sao cũng ăn cơm nha!
Khi hai người đang xì xào, công ty bỗng nhiên rối loạn tưng bừng.
“Xem tin mới kìa!”
“Cmn, công ty bị thu mua rồi!”
“Hả? Công ty đổi chủ rồi?”
“Xem ra công ty sẽ có biến động lớn!!”
“Không biết chủ mới thế nào, có tăng lương cho chúng ta không?”
“Còn đòi tăng lương? Không bị ưu hóa là may rồi!!”
Mọi người trong khu làm việc công cộng đã bàn tán ầm ĩ.
Nguyên nhân gây ra là mọi người đều nhận được tin từ văn phòng tổng tài, nội dung nói là công ty bị thu mua, đã đổi chủ mới. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận