Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 387: Tiểu bạch hoa đắc ý

Chương 387: Tiểu bạch hoa đắc ý
“Dương đại ca, chúc anh ăn cơm vui vẻ!’
Trước khi đi, Trương Mỹ Mỹ lại gật đầu cười với Dương Hạo, đối với nàng mà nói, có ăn bữa cơm này không cũng không quan trọng, quan trọng là nàng có wechat của một vị đại gia chịu bỏ 10 ngàn để mua một chỗ ngồi.
Hai người có wechat, sau này còn có rất nhiều cơ hội.
“Tiểu Mỹ, đừng đi mà!”
“Đã nói là cùng ăn rồi mà!”
Thanh niên bước nhanh theo Trương Mỹ Mỹ, miệng còn lải nhải: “Anh ta cho em bao nhiêu tiền, anh cho em là được.”
“Em phải hẹn trước mấy ngày mới có chỗ, cứ nhường cho người ta như vậy thì đáng tiếc.”
Lúc này hai người đã đi ra khỏi phạm vi của nhà hàng, thấy đoàn người Dương Hạo đã tiến vào nhà hàng, Trương Mỹ Mỹ mới dừng bước, sau đó dí lịch sử chuyển khoản vào mặt thanh niên kia: “Anh cảm thấy ăn muộn vài ngày quan trọng hơn, hay là chục ngàn quan trọng hơn?”
“Hả? Chục ngàn??”
Thanh niên trực tiếp giật mình, một tháng lương của hắn cũng chỉ có khoảng chục ngàn, mà người vừa rồi lại bỏ chục ngàn để mua một cái chỗ ngồi.
Bảo sao Trương Mỹ Mỹ lại đồng ý sảng khoái như vậy, đay quả thực là cái giá mà không ai có thể từ chối!!
Trương Mỹ Mỹ nhìn thanh niên kia hỏi: “Anh nói anh muốn bỏ số tiền này?”
“A, chuyện này…”
Thanh niên ấp úng, không biết nên đáp thế nào.
Trương Mỹ Mỹ khẽ hừ một tiếng: “Cho nên, tôi không có lý do gì để từ chối.”
“Hôm nay tôi hơi mệt, tôi về trước đây!”
Trương Mỹ Mỹ ngoài miệng nói về nhà, trên thực tế là muốn đi dạo phố, dù sao cũng kiếm được chục ngàn nha, nhất định phải khao bản thân một chút.
“Đừng đi mà, chúng ta đi nhà hàng khác đi!”
Thanh niên lấy lại tinh thần, vội vàng đề nghị.
“Hôm nay không có tâm trạng, hôm khác rồi tính đi!”
Trương Mỹ Mỹ lười nói nhảm với tên liếm chó này, nhanh chân đi về phía thang máy.
Bên trong nhà hàng.
Chu Minh Nguyệt và Trương Mỹ Mỹ đã ngồi xuống, cả hai đều trợn tròn mắt nhìn Dương Hạo, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn còn mang theo vài phần ngây thơ của hai người đều lộ ra vẻ khó mà tin nổi.
Chu Minh Nguyệt tò mò hỏi: “Chú Dương, chú làm thế nào vậy?”
“Rất đơn giản, mua lại bàn của họ là được.” Dương Hạo nói thật.
“A? Vậy cũng được??”
Hai cô bé liếc nhau một cái, đều có một loại cảm giác mở rộng tầm mắt, thì ra không đặt bàn trước thì có thể làm như vậy!
Thật ra cái này cũng tương tự như mua vé chợ đen, chỉ là hai cô bé này vẫn chưa có tư duy dùng tiền để giải quyết vấn đề thôi.
Mà trên thực tế, tiền có thể giải quyết 99% vấn đề trên thế giới này, người thường gặp vấn đề thì sẽ luôn nghĩ đủ loại biện pháp để giải quyết vấn đề này.
Kẻ có tiền thì thích dùng tiền mở đường, như vậy thuận tiện lại mau lẹ, bởi vì đối với kẻ có tiền mà nói, thời gian chính là tiền, lãng phí thời gian để nghĩ biện pháp khác, còn không bằng nện tiền cho nhanh.
Chu Minh Nguyệt lại truy vấn: “Chú Dương, vậy chú tiêu bao nhiêu tiền nha?”
“Bao nhiêu tiền cũng không quan trọng, quan trọng là chúng ta đang ngồi ở đây.”
Nói xong, Dương Hạo liền nhìn về phía phục vụ: “Tất cả các món đặc sắc của quán, mỗi thứ một phần!”
“A??” Phục vụ kinh hãi: “Tiên sinh, ngài xác định là tất cả?”
“Ừm tất cả!” Dương Hạo bình tĩnh khoát tay: “Đi thôi!”
“A, vâng!”
Phục vụ gật đầu, bước chân vội vã rời đi, nhà hàng bình quân là 1000/ 1 người, nhưng đây chỉ là bình quân, nếu gọi tất cả nguyên liệu nấu ăn cao cấp, thì một bữa cũng phải hơn chục ngàn.
Mà cách gọi đồ ăn của Dương Hạo cũng làm Chu Minh Nguyệt và Tô Văn Văn choáng váng, nhà hàng này đang rất hot, lại đi theo con đường cao cấp, cho nên rất có lực hấp dẫn với các cô bé như vậy, nhưng hai người cũng chỉ muốn đến checkin chụp ảnh mà thôi, cách gọi đồ ngang tàng như Dương Hạo, quả thực là nghĩ cũng không dám nghĩ.
Hai người lại nhìn vào Dương Hạo, đều cảm thấy mình đánh giá thấp ông chú đẹp trai này rồi, độ hào phóng và giàu có của ông chú này tựa như vượt qua tưởng tượng của các nàng.
Tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm thì lại rất bình tĩnh, Chú Dương nhà mình chính là sếp tổng của Thiên Mỹ nha, tài sản vài tỷ, tiêu chút tiền này có đáng là gì.
Mà nàng tự xưng là bạn gái, lúc này không chỉ bình tĩnh, mà còn rất đắc ý, vừa rồi khi Chu Minh Nguyệt và Tô Văn Văn biết nàng tìm một người bạn trai già như vậy, tuy mặt ngoài không nói gì, nhưng có thể thấy hai người vẫn có chút khinh thường.
Lúc này hai người lại bị độ giàu có của Dương Hạo làm cho khiếp sợ!
“Tiên sinh, chào ngài!”
“Tôi là cửa hàng trưởng ở đây, tôi Phùng.”
“Vừa rồi nhân viên có nói, ngài muốn gọi tất cả món của quán, tôi muốn đến xác nhận lại một chút?”
“Hôm nay trong quán có cua hoàng đế và tôm hùm tươi mới, cua hoàng đế là xxx/1kg, tôm là xxx/1kg, xin hỏi ngài đều gọi hết ư?”
Loại khách gọi đồ như Dương Hạo vẫn rất hiếm thấy, bọn họ chưa từng gặp qua.
Cho nên, vị cửa hàng trưởng đến mới đến xác nhận lại, vì sợ là người đến gây sự.
Nhưng khi thấy Dương Hạo và ba em gái xinh đẹp bên cạnh Dương Hạo, cửa hàng trưởng đã biết Dương Hạo có năng lực tiêu phí, cho nên thuận thế chào hàng các nguyên liệu cao cấp nhất của nhà hàng.
“Được!”
Dương Hạo khoát tay, hắn cũng không quan tâm tiêu bao nhiêu tiền.
“Còn có thứ gì tươi ngon thì đều mang lên đi!” Dương Hạo lại bổ sung một câu.
“Vâng, xin hỏi quý danh của tiên sinh?”
“Tôi họ Dương!”
“Dương tiên sinh, chào ngài, rất vui khi ngài có thể lựa chọn cửa hàng của chúng tôi, mời bốn vị theo tôi đến phòng VIP, hoàn cảnh trong đó tốt hơn, cũng rộng rãi hơn. . .”
Khách hàng bình thường đều phải hẹn trước, nhưng các cửa hàng đều sẽ chừa lại một hai phòng VIP, dùng để đón những khách hàng lớn.
Dương Hạo gật đầu, đưa ba cô bé vào phòng VIP, trong lòng thì lại oán thầm, nếu biết có loại phục vụ này, cũng không cần mua chỗ của Trương Mỹ Mỹ.
Có điều, tiền là cha hack thanh toán nha!
Không thanh toán cũng không sao, dù sao cũng chỉ là chục ngàn mà thôi.
Trong phòng trang trí cùng một phong cách với bên ngoài, nhưng tinh tế hơn, cũng rộng rãi hơn bên ngoài.
Sau khi ngồi xuống, Chu Minh Nguyệt và Tô Văn Văn bắt đầu lấy điện thoại ra selfie, nếu như là ngày xưa, có lẽ Trần Nhược Hàm cũng sẽ lấy điện thoại ra selfie mấy tấm, nhưng hôm nay thì khác, nàng chỉ tập trung vào Dương Hạo, chụp ảnh và món ngon chỉ là thứ yếu, bắt lấy chú Dương mới là chuyện quan trọng nhất.
Cho nên toàn bộ quá trình nàng đều dựa sát vào Dương Hạo, ngoan ngoãn như một con cừu nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận