Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 399: Tiền đúng là đồ tốt

Chương 399: Tiền đúng là đồ tốt
“Chuyện này. . .”
Lưu Triệu Hà nhìn chồng nằm trên giường bệnh một chút, lại nhìn con gái một chút, bà từng đi đến nhà của Vương Tuyết Như, căn hộ cao cấp hơn 300m2 kia khiến bà có ấn tượng rất sâu, nội tâm tự nhiên cũng rất hâm mộ.
Người nha, đều muốn theo đuổi cuộc sống tốt hơn.
Nếu như con gái cũng có thể sống trong khu nhà cao cấp, hai người bọn họ cũng có thể được nhờ.
Cho nên nếu cháu gái Vương Tuyết Như có thái độ như vậy, con gái cũng không phản đối, vậy Lưu Triệu Hà cũng có thể tiếp nhận.
“Thím ba, hiện giờ không phải lúc nói chuyện này, cháu chỉ muốn cho hai người biết thái độ của mình thôi.”
Vương Tuyết Như nói đến chuyện này cũng là để dự phòng trước thôi, nàng lại nói sang chuyện khác: “Cháu đề nghị chuyển chú ba đến bệnh viện lớn ở Giang Thành, điều kiện y tế bên đó tốt hơn, khôi phục cũng nhanh hơn.”
“Thế nhưng…”
Lưu Triệu Hà muốn nói đến bệnh viện lớn thì sẽ tốn nhiều tiền, nhưng chợt nhớ ra vị Dương tổng kia vừa chuyển cho con gái 1 triệu.
Có 1 triệu này, đi bệnh viện lớn hoàn toàn không phải vấn đề.
Haizz, tiền đúng là đồ tốt mà!
Lưu Triệu Hà không khỏi cảm khái.
“Mẹ, nghe chị Tuyết Như đi!”
Vương Băng Như mở miệng nói: “Con cũng cảm thấy đến Giang Thành tốt hơn, chân trái của cha bị rất nặng, nếu đi Giang Thành sẽ khôi phục tốt hơn, tránh để lại di chứng.”
“Được, vậy thì nghe hai đứa! MẸ về thu dọn đồ đạc, ngày mai chuyển viện!”
Có thể đến Giang Thành chữa trị tự nhiên tốt hơn, Lưu Triệu Hà cũng không kiên trì nữa, lúc trước không dám nghĩ đến việc đến Giang Thành chữa trị, cũng là vì không có tiền, mà bây giờ hình như tiền đã không còn là vấn đề.
Trong biệt thự Sơn Thủy Trang Viên.
Ngâm tắm xong, Trần Hải Âu khoác khăn tắm, nửa nằm trên sô pha trong phòng ngủ, lúc này chị cả Trần Hải Yến bỗng nhiên video call đến.
Trần Hải Âu đang rất muốn chia sẻ, lập tức hai mắt sáng lên, nhận máy.
Điện thoại kết nối, Trần Hải Yến vốn định vào thẳng chủ đề, lại bị bối cảnh xa hoa phía sau lưng em gái hấp dẫn: “Hải Âu, em đang ở đâu vậy? Sao lại đẹp thế?”
“Ở nhà nha.” Trần Hải Âu vừa nghịch mái tóc ướt, vừa ra vẻ không quan tâm đáp.
“Ở nhà? Em chuyển nhà rồi??”
Trần Hải Yến cũng biết tình hình của em gái, đối phương vẫn luôn sống trong căn nhà 120m2 ba phòng ngủ kia, căn nhà kia là do ‘vị kia’ mua lúc chưa đi đạp máy may, tuy cũng rất rộng rãi, nhưng tuyệt đối không thể so sánh với căn nhà trong video này.
Trần Hải Âu gật đầu: “Ừm, vừa chuyển vào.”
“Sao bỗng nhiên lại có tiền mua nhà mới rồi? Nhà rộng không?” Trần Hải Yến tò mò hỏi.
“BIệt thự 1260m2. Chị, có rảnh thì qua chơi.”
“Bao nhiêu m2 cơ??”
Trong video, Trần Hải Yến miệng há hốc, khiếp sợ đến mức nếp nhăn cũng căng da.
“1260m2.”
Trần Hải Âu cười lặp lại một câu, bởi vì vấn đề tình cảm của mình, nên nàng vẫn luôn là tranh cãi lớn nhất trong gia đình.
Mấy năm trước, cuộc sống còn tốt thì mọi người còn coi như kính trọng nàng, những năm gần đây thì chỉ có châm chọc và khiêu khích.
Cho nên Trần Hải Âu cũng không liên lạc nhiều với họ hàng người thân, chỉ có vị chị cả này là khác.
Trần Hải Âu là con thứ tư trong nhà, mà Trần Hải Yến là chị cả, hơn nàng 8 tuổi, bởi vì nhà nhiều con nên cha mẹ cũng không để ý, cho nên Trần Hải Âu gần như là được chị cả Trần Hải Yến nuôi lớn, loại tình huống này cực kỳ thường thấy ở trong thế hệ như họ.
Lúc này, một gương mặt xuất hiện trong video, ánh mắt người đàn ông này còn như tên trộm.
“Hải Âu, sao không nói mình ở trong biệt thự hơn chục ngàn mét vuông luôn đi.”
“Chị cả, sao không nói anh rể cũng ở đây!”
Trần Hải Âu lập tức để điện thoại qua một bên, tiếp đó khoác thêm áo ngủ.
Vừa rồi nàng chỉ choàng khăn tắm, mặc dù không lộ cái gì, nhưng cặp xương quai xanh xinh đẹp vẫn làm cho anh rể Vương Đức Tài ham muốn nàng từ lâu nhìn chằm chằm.
“Vừa đến thôi!” Trần Hải Yến trừng mắt với chồng mình một chút.
Vương Đức Tài thì bĩu môi khinh thường: “Cũng không phải không mặc quần áo!”
“Chị cả, có chuyện gì không!”
Trần Hải Âu trực tiếp hỏi vấn đề chính, nếu như không có Vương Đức Tài ở đây, nàng cũng muốn nói thêm vài câu với chị mình.
“Vẫn là chuyện hôn lễ của Tiểu Cương.”
“Tiểu Cương và Phỉ Phỉ không thích người MC kia, em xem có thể tìm một MC ở trong đoàn văn công không?”
“Tốt nhất là loại có chút danh tiếng, như vậy có thể diện hơn!”
Con trai Vương Tiểu Cương của Trần Hải Yến sẽ cử hành hôn lễ vào cuối tuần, nhưng mãi không tìm được MC hài lòng, Trần Hải Yến tự nhiên cũng nghĩ đến cô em gái làm trong đoàn văn công này.
“Để em hỏi một chút.”
“Nhưng mấy MC trong đoàn văn công cũng thu phí không rẻ đâu.”
Bởi vì đoàn văn công tàn tạ, cho nên phía trên cũng mắt mở mắt nhắm với việc mọi người nhận việc riêng ở bên ngoài.
Mà công việc dễ nhận nhất chính là MC, bởi vì mấy MC trong đoàn đều kiêm chức ở đài truyền hình Giang Thành, nên cũng có danh tiếng nhất định ở địa khu Giang Thành.
Trong đó, vị MC hot nhất có phí ra sân là hơn 30 ngàn, người thấp nhất thì hình như chỉ có 3000.
Nhà chị cả Trần Hải Yến chỉ có thể coi khá trong tầng lớp làm thuê, nhưng con trai kết hôn gần như đã móc sạch vốn liếng, cho nên Trần Hải Âu cảm thấy MC trong đoàn vẫn quá đắt.
“Hải Âu, cô xem thường anh rể đấy à!”
“Chỉ cần cô có thể mời được người, tiền không phải vấn đề!’
Vương Đức Tài vẫn muốn trang bức một phen trước mặt cô em vợ vẫn còn phong vận này.
Tất cả bắt nguồn từ cầu mà không được, từ lúc ‘vị kia’ đi vào đạp máy mây, Vương Đức Tài đã có ý tưởng với cô em vợ xinh đẹp này rồi, nhiều lần ám chỉ lấy lòng.
Nhưng Trần Hải Âu lại chướng mắt cái tên có khuôn mặt lừa này, tên này chỉ là một tổ trưởng quèn trong một công xưởng nào đó, thu nhập cũng tạm, nhưng quan to bằng cái rắm, lại thích lấy lông gà làm lệnh tiễn, chỉ biết chém gió là giỏi.
Trần Hải Âu căn bản ngứa mắt loại đàn ông này!
Lùi một bước mà nói, coi như Vương Đức Tài là gu của nàng, Trần Hải Âu cũng sẽ không qua lại với đối phương, sau khi cha mẹ qua đời, ngoại trừ con gái ra thì Trần Hải Yến là người thân nhất với Trần Hải Âu, nàng cực kỳ trân quý tình cảm của hai người, đương nhiên sẽ không làm chuyện tổn thương đến chị gái.
“Anh rể, anh nói rồi nhé! Phí ra sân của anh Húc trong đoàn bọn tôi là hơn 30 ngàn đấy! Đến khi đó người ta đến, anh đừng nói là không có tiền!”
Trần Hải Âu không hề khách khí với tên này.
Vương Đức Tài cũng không yếu thế, ra vẻ không quan trọng: “Chỉ là 30 ngàn mà thôi, đơn giản!”
Nhưng Trần Hải Yến tranh thủ tiếp lời: “Hải Âu, đừng nghe, tìm người rẻ rẻ là được, chúng ta không dùng nổi MC hơn 30 ngàn!”
Trần Hải Yến là người thực tế, hiểu rõ tình hình của nhà mình, vì đám cưới của con trai, gia đình đã móc sạch vốn liếng, còn mắc nợ nữa.
Đừng nói là MC 30 ngàn, ngay cả 3000 thì Trần Hải Yến cũng phải cắn răng mới mời được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận