Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 114: Hoa tỷ muội, Tuyết Như và Băng Như

Chương 114: Hoa tỷ muội, Tuyết Như và Băng Như
Phố thương mại sau lưng trung tâm thương mại Tinh Quang.
Happiness coffee.
Vương Tuyết Như đã bắt đầu quen với thân phận bà chủ này.
Bởi vì là thời gian làm việc, nên trong tiệm không có ai.
Lúc này nàng đang dẫn em họ Vương Băng Như đi tham quan cửa tiệm của mình.
Tháng 9 Vương Băng Như sẽ học nghiên cứu sinh ở đại học Giang Thành, cho nên trong vòng nửa năm này, nàng không có áp lực gì trên phương diện học tập.
“Chị, tiệm này đầu tư rất nhiều tiền nhỉ?”
Sau khi tham qua xong, hai chị em ngồi xuống cạnh cửa sổ.
“Ừm, cũng bình thường.”
Vương Tuyết Như không tiện nói thật với em gái, dù sao nàng và Dương Hạo cũng không xác định quan hệ.
“Chị, em đến cửa hàng giúp chị nhé? Trước tháng 9 cũng không có áp lực gì, em muốn đi làm một thời gian, rèn luyện bản thân.” Vương Băng Như chủ động đề nghị.
“Đến cửa hàng hỗ trợ cũng được, chỉ là làm phục vụ ở quán cà phê cũng không rèn luyện được cái gì.”
Vương Tuyết Như tự nhiên không bài xích em gái đến hỗ trợ, chỉ là như nàng nói, làm nhân viên phục vụ thì rèn luyện được gì chứ.
“Em cũng muốn thực tập một thời gian trong xí nghiệp lớn, nhưng không có xí nghiệp nào nhận người như em cả, dù sao em cũng chỉ đi làm mấy tháng mà thôi.” Vương Băng Như bất đắc dĩ lắc đầu.
“Ừm, cũng đúng. Vậy em đến cửa hàng hỗ trợ đi, nhưng em cũng thấy rồi đấy, cửa hàng căn bản là không có việc gì, đại đa số thời gian đều là ngồi chơi điện thoại.”
Vương Tuyết Như vừa nói xong, một chiếc YangWang U8 bỗng nhiên dừng lại trước cửa tiệm.
Sau khi thấy chiếc xe này, hai amwts Vương Tuyết Như lập tức sáng lên, nàng đứng dậy đi về phía cửa.
“Băng Như, em ngồi chơi một lát đi nhé.”
Vương Băng Như nghi ngờ nhìn chị gái một chút, tiếp đó ánh mắt cũng rơi vào chiếc YangWang U8 ngoài cửa, nàng không hiểu xe, căn bản không biết đây là xe gì, chỉ cảm thấy chiếc xe này quá to.
Dương Hạo xuống xe, liền nhìn thấy Vương Tuyết Như đi ra đón, vị thiếu phụ này hôm nay ăn mặc cực kỳ trẻ.
“Đã quen với thân phận mới chưa?” Dương Hạo hỏi.
“Đã bắt đầu quen rồi.” Vương Tuyết Như đáp.
“Vậy thì tốt.” Dương Hạo rất tự nhiên ôm eo Vương Tuyết Như, cười hì hì hỏi: “Máy hút mùi trong tiệm còn tốt không?”
Nghe thấy ám hiệu này, mặt Vương Tuyết Như lập tức đỏ lên, nhỏ giọng nói: “Em gái em ở trong cửa hàng!”
“Em gái?”
Vừa hay đã vào cửa hàng, Dương Hạo quét mắt nhìn quanh, tiếp đó liền nhìn thấy Vương Băng Như ăn mặc thanh xuân tịnh lệ, phía trên là một chiếc áo lông cổ tròn hai màu trắng đen, phía dưới là quần jean ngắn và tất dài quá gối.
Đoạn bắp đùi trắng nõn lộ ra ngoài không khí, rất là hút mắt!
“Dương đại ca, đây là em gái em, Vương Băng Như.”
“Lúc trước từng đề cập với anh, là con gái nhà chú ba, tháng 9 sẽ học nghiên cứu sinh ở đại học Giang Thành.”
“Băng Như, đây là Dương đại ca.”
Vương Tuyết Như giới thiệu hai người.
“Chào Dương đại ca…”
Vương Băng Như tươi cười chào hỏi, tuy chị gái không giới thiệu thân phận của vị Dương đại ca này, nhưng Vương Băng Như có thể nhìn ra, quan hệ hai người không tầm thường.
“Chào em, Băng Như.”
“Nghiên cứu sinh đại học Giang Thành, rất giỏi đấy!”
Dương Hạo cười ha ha tán dương một câu, thật ra hắn muốn khen hình tượng bên ngoài của Vương Băng Như hơn.
Cô bé này còn đẹp hơn chị gái Vương Tuyết Như, dáng người cũng cao hơn, không 1m7 thì cũng phải 1m68.
Nhưng nàng còn trẻ, trên người không có loại thành thục và vận vị như Vương Tuyết Như.
“Chính là vì học nghiên cứu sinh mới lúng túng nha, muốn tìm xí nghiệp để thực tập mà cũng khó.” Vương Băng Như thuận miệng oán trách một câu.
“Em muốn tìm việc làm?” Dương Hạo hỏi.
“Muốn tìm một xí nghiệp lớn để thực tập một thời gian, rèn luyện bản thân.” Vương Băng Như nói ra yêu cầu của mình.
“Ra vậy!” Dương Hạo cười nói: “Trợ lý tổng tài thì sao?”
“A? Trợ lý tổng tài??” Vương Băng Như kinh hãi, tiếp đó nhỏ giọng nói: “Tất nhiên là được, chỉ sợ người ta không để ý thôi.”
“Nào có tổng tài nào muốn một thực tập sinh chỉ làm việc nửa năm!”
“Dương đại ca, anh có quan hệ sao?”
Vương Tuyết Như tò mò nhìn về phía Dương Hạo.
“Quan hệ chính là anh.”
Dương Hạo nhún vai, hắn đánh giá Vương Băng Như một chút, hình tượng và khí chất, dáng người đều ok, đủ để làm trợ lý của mình!
Nếu như nàng gia nhập, như avyaj văn phòng tổng tài sẽ có ba đóa hoa rồi!
Mặt khác, Dương Hạo còn muốn để cô em vợ Lý Mạn Ny tạm thời làm việc ở văn phòng tổng tài để kiếm kinh nghiệm, như vậy văn phòng tổng tài sẽ có bốn đóa hoa!
Dương Hạo hơi ảo tưởng một chút, bốn người mặc đồ văn phòng đồng thời xuất hiện.
Ừm, quá đẹp!
Đều là của hắn!
Dương Hạo thậm chí cảm thấy, bốn người có thể tổ hợp thành nhóm nhạc và ra mắt.
Nhiều năm trước có một nhóm nhạc tên là ‘boys phía sau đường phố’ đúng không!
Mà bốn người Tôn Tâm Di, Vương Băng Như có thể gọi là ‘girls hậu cung’!
Hoặc là ‘girl tổng tài’.
Ừm, ra mắt tất sẽ hot!
Hay lắm, văn phòng tổng tài chính là phải như vậy!!
Dương Hạo yên lặng ảo tượng tình cảnh đó, bỗng nhiên cảm nhận được hứng thú khi làm tổng tài.
Lúc này, Vương Băng Như tò mò hỏi: “Dương đại ca, anh có một công ty sao?”
“Xem như thế đi.” Dương Hạo gật đầu.
“Vậy em có thể đến công ty anh thực tập không?” Vương Băng Như hai mắt sáng lên, rất nhiều bạn học của nàng đã bắt đầu làm việc, nàng cũng rất hướng tới, rất muốn trải nghiệm một phen.
“Tất nhiên! Ai bảo em là em gái Tuyết Như, nhất định phải bật đèn xanh.” Dương Hạo gật đầu cười.
“A! Cảm ơn Dương đại ca!” Vương Băng Như cười tươi như hoa, có thể thấy nàng rất hoạt bát.
“Chuyện nhỏ mà thôi.” Dương Hạo không quan tâm lắm.
“Dương đại ca, không gây phiền cho anh chứ?” Vương Tuyết Như hơi lo lắng.
“Không! Bên anh cũng đang cần người!”
Dương Hạo lắc đầu, trước mắt văn phòng tổng tài đã có ba người, nếu thêm Lý Mạn Ny thì là bốn.
Nhưng Lý Mạn Ny chỉ là tạm thời, thực tế chỉ có ba người có thể làm việc, trong đó còn có hai người mới là Tôn Tâm Di và Vương Băng Như.
Ừm, có vẻ như phải tìm một chủ nhiệm cực kỳ tài giỏi cho văn phòng tổng tài rồi.
“Dương đại ca, vậy lúc nào em có thể đến báo danh?” Vương Băng Như đã không kịp chờ đợi.
“Ngày mai cũng được.”
“A, vậy thì tốt quá.”
Vương Băng Như không ngừ hiệu suất làm việc của vị Dương đại ca này lại cao như vậy, trên mặt chất đầy nụ cười: “Dương đại ca, vậy đơn vị của chúng ta ở đâu? Chức vụ cụ thể của em là gì?”
Vương Băng Như là một người làm việc rất mạch lạc, chuẩn bị về nhà ôn bài một chút.
“Tập đoàn Nghiệp báo Giang Thành! Trợ lý tổng tài.” Dương Hạo đáp.
“A?? Nghiệp báo Giang Thành!!”
Vương Băng Như kinh hãi, mắt đã trợn to hơn hai vòng, nàng còn tưởng rằng là một công ty nhỏ thôi.
Không ngờ lại là một tập đoàn lớn có bối cảnh chính phủ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận