Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 340: Thần Hào nhiều con nhiều phúc

Chương 340: Thần Hào nhiều con nhiều phúc
Chờ cửa phòng đóng lại, Dương Hạo mới phản ứng lại, hình như đối phương thật sự cho rằng mình đến phỏng vấn là để tuyển phi!
Mà tiếp theo, khả năng cao là Phùng Trùng sẽ đi thuyết phục ba cô gái kia đến ‘thị tẩm’!
Phùng Trùng là người từng trải ở trong giới giải trí, đã quen việc dễ làm rồi, nên khả năng cao là sẽ thành công.
Nói cách khác, không lâu sau, rất có thể Phùng Trùng sẽ đưa nữ thần của cậu em vợ Hạo Thiên Khuyển kia lên giường mình…
Lúc học đại học, Dương Hạo hận nhất là mấy lão già có tiền có thể kia, bởi vì hoa khôi lớp họ cũng bị một lão già như thế bao nuôi, khi đó rất nhiều nam sinh bao gồm cả Dương Hạo đều căm giận bất bình, mắng to lão già không biết xấu hổ, ỷ vào mình có chút tiền bẩn mà tán tỉnh nữ sinh.
Nhưng mà, thiếu niên đồ long lúc trước, cuối cùng vẫn thành ác long!
Trong bất tri bất giác, hắn đã trở thành loại lão già có tiền có thế kia!
Đinh!
Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ của NPC số 3: Nhiều con nhiều phúc.
Ban thưởng 1: Tài chính nuôi con: 1 tỷ.
Ban thưởng 2: Tiệm vàng Tân Hoa Lâu.
Cmn!!!
Chuyện gì thế này???
Dương Hạo đang yên lặng cảm khái, âm thanh của cha hack bỗng nhiên vang lên.
Hoàn thanh nhiệm vụ ‘nhiều con nhiều phúc’ rồi??
Mấy tuần nay, nhiệm vụ tuần của NPC số 3 Tôn Tâm Di vẫn không đổi mới, bởi vì nhiệm vụ này có thể hoãn lại.
Mà bây giờ, cha hack lại nhắc nhở hắn, nhiệm vụ đã hoàn thành.
Nói cách khác, Tôn Tâm Di đã mang thai!!
Thì ra mình không có vấn đề!
Cha hack xuất hiện, cũng không ảnh hưởng đến năng lực sinh để của mình.
Dương Hạo toàn dùng súng thật đạn thật để trao đổi với đám NPC, sẽ không mang bao cao su.
Nhưng lâu như vậy, dĩ nhiên lại không có ai có phản ứng.
Dương Hạo còn cho rằng nguyên nhân do hắn kích hoạt hệ thống, trở thành một tồn tại tựa như bug ở thế giới này.
Cho nên mới hạn chế năng lực sinh để của hắn.
Mà bây giờ, Tôn Tâm Di mang thai, chứng tỏ năng lực sinh đẻ của hắn không bị ảnh hưởng!
Di Bảo quá trâu!
Dương Hạo hưng phấn quơ quơ tay, người một khi có tiền, thật sự có dục vọng sinh con.
Nhất là cha hack còn giúp Dương Hạo đánh xuống một sản nghiệp to lớn như vậy, dĩ nhiên phải có người kế thừa rồi!
Bệnh viện nhân dân số 2 Giang Thành.
Tôn Tâm Di cầm kết quả, hưng phấn nắm tay.
“Lỵ tỷ, mình mang thai rồi, là thật!”
Tôn Tâm Di kích động chia sẻ vui sướng với bạn thân Từ Nhã Lỵ.
Từ lúc Dương Hạo về quê với nàng, Tôn Tâm Di liền manh động ý nghĩ sinh con cho Dương đại ca, cũng không phải nàng muốn tranh thủ tình cảm, mà chỉ cảm thấy mình không thể báo đáp Dương Hạo, vậy thì sinh cho Dương Hạo một đứa con đi!
Dù sao Dương Hạo cũng chỉ có một cô con gái, mà người có tiền tất nhiên sẽ hi vọng có nhiều con gái, con trai thì càng tốt, cho nên Tôn Tâm Di cảm thấy, nếu mình có thể sinh một đứa con trai cho Dương đại ca, Dương đại ca nhất định sẽ rất vui vẻ.
Cho nên thời gian này nàng cố ý điều chỉnh quy luật làm việc và nghỉ ngơi, lại thêm tố chất thân thể của nàng rất tốt, mang thai cũng là chuyện nước chảy thành sông!
Thật ra một tuần trước nàng đã cảm thấy mình có bầu rồi, nhưng nàng sợ mình đoán nhầm, nhưng sau khi chậm kinh một tuần, nàng mới đi bệnh viện kiểm tra.
Tiếp đó liền nhận được kết quả mà nàng chờ mong đã lâu.
“Để mình gọi cho Dương tổng! Tin tốt này phải cho Dương tổng biết đầu tiên!”
Từ Nhã Lỵ nói xong liền móc điện thoại.
“Đừng gọi vội.” Tôn Tâm Di vội vàng ngăn cản bạn thân.
Từ Nhã Lỵ nghi ngờ nói: “Chuyện lớn như vậy mà cậu không định nói cho Dương tổng?”
Tôn Tâm Di tươi cười nói: “Không phải, mình muốn tự nói cho anh ấy biết.”
“Móa…”
Lúc này dân FA như Từ Nhã Lỵ mới phản ứng lại, người ta muốn ân ái.
“Được rồi, vậy chúng ta về nhà trước.”
“Nào nào, để mình vịn cậu…”
Từ Nhã Lỵ chủ động gánh vác chứng trách chăm sóc bà bầu, ân cần khoác lên tay Tôn Tâm Di.
“Không cần như vậy! Mình cũng không yếu ớt như thế.”
Tôn Tâm Di lắc đầu cười.
“Cẩn thận vẫn hơn! Nếu như cậu mà có sao khi đi với mình, Dương tổng mà biết thì sẽ giết chết mình mất!”
“Trong bụng cậu chính là thiếu gia nha!”
Từ Nhã Lỵ cười trêu, tiếp đó vịn Tôn Tâm Di cẩn thận xuống dưới.
Mà phía sau hai người, Quan Manh Manh và Trần Giai vừa từ nhà ăn trở về, vừa đi vừa nói chuyện.
“Manh Manh, cô còn không tranh thủ ôm một đứa với Dương tổng nhà cô đi.”
“Đàn ông như Dương tổng cực kỳ quý hiếm, sinh con mới có thể yên ổn.”
Nghe được loáng thoáng vài câu của Từ Nhã Lỵ, Trần Giai cũng đổi sang đề tài này.
Nghe vậy, mặt Quan Manh Manh đỏ ửng, cười trêu: “Tôi vẫn là trẻ con, không muốn làm mẹ sớm như vậy!”
“Tình huống đặc thù mà!” Trần Giai nghiêm túc nói: “Tôi nói này, em gái tôi đã chuyển chính thức rồi, con bé nói văn phòng tổng tài của Dương tổng nhà cô toàn là mỹ nữ không!”
“Cho nên, cô phải có cảm giác nguy cơ đi!”
Quan Manh Manh khẽ gật đầu, thật ra chị họ Phùng Lệ Na và mẹ cũng đã nói lời tương tự, nhưng nàng cảm thấy không nên dùng một đứa con để bắt cóc tình cảm, tất cả thuận theo tự nhiên là được.
Huống hồ Phùng Lệ Na cũng đã nói với nàng, Dương Hạo từng mua xe cho cô gái khác, cho nên khi bắt đầu thì nàng đã biết đối phương không chỉ thuộc về một mình nàng, cũng không có ý nghĩ chiếm làm của riêng.
Nhưng tâm trạng vui sướng của vị mỹ nữ vừa rồi, đã cảm nhiễm Quan Manh Manh, nàng cong miệng nhỏ: Làm một người mẹ trẻ tuổi xinh đẹp, hình như cũng không tệ nha…!
Lan Giang Loan.
Dương Hạo lái xe đến tầng hầm.
Đang định đi lên lầu, một âm thanh quen thuộc chợt vang lên sau lưng hắn: “Chồng!”
Dương Hạo quá quen với giọng nói này, không cần nhìn cũng biết là Mạnh Trà Trà.
Nhưng hôm nay hắn đến tìm Di Bảo, căn bản không định đi qua bên Mạnh Trà Trà, không ngờ vậy mà lại gặp phải ở đây.
Dương Hạo có chút lúng túng dừng bước, tiếp đó xoay người, Mạnh Ngọc Ngọc và Vu Lệ Lệ tay trong tay đi về phía bên này, xem ra hai người đang định đi ra ngoài, mới ra khỏi thang máy.
Mạnh Ngọc Ngọc cười ha ha hỏi: “Chồng, anh còn có bạn ở bên này ư?”
“Ừm.” Dương Hạo gật đầu.
“Chồng, vậy anh đi đi. Em và Lệ Lệ đang định ra ngoài, nếu như anh cần bọn em, thì cứ gửi tin nhắn cho em nha…”
Nói xong, Mạnh Ngọc Ngọc còn nháy mắt một cái, ý không cần nói cũng hiểu.
“Được!”
Dương Hạo cũng không giải thích nhiều, nhanh chân bước về phía thang máy tòa số 8.
Bạn cần đăng nhập để bình luận