Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 169: Tất chân đâu?

Chương 169: Tất chân đâu?
“Tâm Di đang báo cáo công việc?”
Thái Mỹ Thần hơi nhíu mày, trong ấn tượng của nàng thì cô thư ký xinh đẹp kia hình như không có việc gì để làm mà.
“Ừm, tôi biết rồi. Chờ kết thúc thì báo cho tôi biết.”
Thái Mỹ Thần cũng hiểu đại khái rồi.
Nàng liếc nhìn cánh cửa đóng chặt kia, rồi mới quay người về phòng làm việc của mình.
Trong phòng nghỉ.
Tôn Tâm Di nhìn đôi tất chân bị xé rách và rơi vào trầm tư.
Khi mình vào phòng thì vẫn đi tất, khi đi ra thì lại là chân trần.
Cái này hợp lý không?
“Thứ bảy đi về quê với anh một chuyến.”
Khi Tôn Tâm Di đang suy nghĩ vấn đề tất chân, Dương Hạo chợt mở miệng nói.
“Về quê?”
Tôn Tâm Di đầu tiên là sửng sốt, tiếp đó thì vui vẻ gật đầu một cái.
Tuy Dương đại ca không cho nàng một danh phận rõ ràng, nhưng chịu dẫn nàng về gặp cha mẹ, thì đã chứng minh đối phương coi trọng mình.
Huống chi hai ngày nay nàng cũng đang nghĩ, nếu có cơ hội gặp mặt cha mẹ Dương đại ca thì phải thể hiện thật tốt.
Còn cả quà tặng nữa.
Lúc trước Dương Hạo cho 1.88 triệu, nàng để lại cho cha mẹ 880.000, trong thẻ của nàng còn 1 triệu.
Ừm, dùng 1 triệu này để mua quà cho cha mẹ Dương đại ca.
Mặc dù là mượn hoa hiến phật, nhưng mình cũng không có tiền mà, chút tiền để dành của mình, còn không bằng số lẻ tiền Dương đại ca cho.
Tinh tinh…
Khi Tôn Tâm Di đang tính toán dùng 1 triệu Dương đại ca cho để mua quà cho cha mẹ hắn.
Điện thoại của nàng bỗng nhiên vang lên.
Là tin nhắn từ ngân hàng.
Tôn Tâm Di vô thức cầm điện thoại nhìn lướt qua.
Tiếp đó con ngươi đột nhiên phóng to, gương mặt xinh đẹp còn mang theo một vệt đỏ ửng cũng viết đầy khiếp sợ.
Nàng yên lặng đếm một chuỗi số 0 phía sau số 1.
Tận bảy số 0.
Nói cách khác, Dương đại ca vừa chuyển cho mình 10 triệu!!
“Dương đại ca, chuyện này…”
Tôn Tâm Di ngửa đầu nhìn Dương Hạo, tự nhiên là muốn hỏi vì sao lại chuyển cho mình nhiều tiền như vậy.
“Tiền tiêu vặt. Muốn mua gì thì mua, đừng ủy khuất bản thân.”
Dương Hạo cười ha ha đáp, dù sao cũng là của cha hack.
Di Bảo có 500 triệu để tiêu phí kìa!
Xài không hết!
Căn bản là xài không hết!!
Nhưng Dương Hạo chuyển cho Tôn Tâm Di 10 triệu vào lúc này, tự nhiên là cũng có tâm tư.
Theo hắn hiểu Tôn Tâm Di, nàng nhất định sẽ chuẩn bị lễ vật phong phú khi đi gặp cha mẹ mình.
Nhưng Di Bảo lại không có bao nhiêu tiền.
Cho nên, Dương Hạo lập tức ủng hộ về mặt tài chính.
Mà số tiền này, hoặc là tiêu cho nhà Tôn Tâm Di, hoặc là tiêu cho nhà mình, dù sao thịt có nát cũng ở trong nồi của mình!
Thế nào cũng không thua thiệt!
“Thế nhưng mà… quá nhiều rồi.”
Tôn Tâm Di thở hắt ra, có một loại cảm giác bất lực.
Hôm qua, khi trở về từ Kinh Môn, nàng còn đang nghĩ sau này phải cố gắng làm việc, nỗ lực giúp Dương đại ca kiếm tiền.
Kết quả số tiền kia còn chưa kịp tiêu, lại có 10 triệu nữa!
Trả không hết!
Căn bản là trả không hết!!
Ừm, xem ra chỉ có thể biểu diễn ma pháp hệ thủy cho Dương đại ca xem.
Dương đại ca thích xem.
Dương Hạo cũng không biết ý nghĩ của Di Bảo, bằng không nhất định sẽ hô lên Di Bảo hiểu chuyện!
Nói như thế nào đây!
Cảnh tượng đó sẽ làm cho đàn ông có một loại cảm giác thành tựu chưa từng có!
Tôn Tâm Di vào phòng vệ sinh sửa sang lại một chút, tiếp đó mới hơi chột dạ mà rời khỏi văn phòng.
65 phút!!
Thấy bạn thân đi ra.
Từ Nhã Lỵ kết thúc bấm giờ, tiếp đó yên lặng tính toán, trừ bỏ 10 phút đầu tiên và 10 phút cuối cùng, vậy phim chính đại khái khoảng 45 phút!!
Thân thể Dương tổng tốt thật!
Từ Nhã Lỵ không khỏi cảm thán.
A?
Tất chân đâu?
Xem ra phim chính cực kỳ quyết liệt nha!!
Từ Nhã Lỵ lại phát hiện chi tiết này, không khỏi cảm thán một câu nữa.
Mà không chỉ Từ Nhã Lỵ phát hiện chi tiết này, Vương Băng Như cũng đang chú ý đến văn phòng, nàng cũng phát hiện chi tiết này.
Lúc trước nàng chỉ nghi ngờ Dương tổng và nữ thư ký xinh đẹp này có một chân, hiện giờ đã xác định rồi.
Vương Băng Như không khỏi nghĩ đến chị gái mình.
Có lẽ chị gái mình cũng biết Dương đại ca có những người phụ nữ khác!
Dù sao, đàn ông giống như Dương đại ca vốn được rất được hoan nghênh, rất nhiều cô gái muốn leo lên người.
“Tâm Di, đây gọi là tiểu biệt thắng tân hôn nha! Mình vừa mới tính thời gian, tổng cộng 65 phút.” Từ Nhã Lỵ tiến tới bàn làm việc của Tôn Tâm Di, nhỏ giọng trêu ghẹo.
“Cậu nghiêm chỉnh một chút đi!” Tôn Tâm Di đỏ mặt, hờn dỗi một tiếng.
“Ui ui, là mình không nghiêm chỉnh hay là các cậu không nghiêm chỉnh?”
Từ Nhã Lỵ nhếch miệng cười, tiếp đó nháy mắt ra hiệu: “Đúng rồi, hài lòng với biệt thự và xe sang mình chọn không?”
“A? Cậu chọn?” Tôn Tâm Di nghi ngờ nhìn Từ Nhã Lỵ.
“Bởi vì Dương tổng giao cho mình xử lý việc đó! Nói là muốn tạo bất ngờ cho cậu, nên bảo mình giữ bí mật. Cho nên vì bát cơm trong tay, mình chỉ có thể giấu cậu.” Từ Nhã Lỵ vừa nói vừa nịnh nọt bóp bóp vai bạn thân.
“Vậy cậu cho mình vài đề nghị đi. Cuối tuần này Dương đại ca muốn dẫn mình về nhà, cậu nói mình nên chuẩn bị lễ vật gì cho cha mẹ Dương đại ca?”
Đối với Tôn Tâm Di mà nói, đây chính là chuyện lớn, từ khi rời khỏi văn phòng, nàng vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này.
Lúc trước dự toán của nàng là 1 triệu, hiện giờ dự toán là 11 triệu.
Không sai, chính là 11 triệu!
Do Bảo căn bản là không nghĩ sẽ mua cho mình cái gì.
Chủ yếu là tâm nguyện lớn nhất của nàng, thì Dương đại ca đã thực hiện thay cho nàng rồi.
Trước mắt người nhà áo cơm không lo, cha mẹ ở biệt thự, lái xe sang, em gái cũng thuê gia sư tốt, chuẩn bị thi tốt nghiệp.
Về phần nàng, nàng thật sự không có dục vọng tiêu phí.
Bản thân nàng không phải loại người hám của, cho nên cũng không quá quan tâm đến đồ hiệu, thuộc về loại có cũng được mà không có cũng không sao, chỉ là dệt hoa trên gấm, không có cũng không quan trọng.
Như vậy, không bằng dùng số tiền này mua quà cho cha mẹ Dương đại ca, để cho hai người có ấn tượng tốt với mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận