Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 323: Tan rã trong không vui

Chương 323: Tan rã trong không vui
“Nếu như trở về Giang Thành, có thể vào truyền thông Thiên Mỹ thật sao?”
Vương Tĩnh Như nhìn Dương Hạo, vẻ mặt thành thật hỏi, hôm nay nàng cũng uống không ít, gương mặt đỏ bừng.
“Tất nhiên! Chị cũng biết tôi vừa thu mua Thiên Mỹ, đang cần người nhà!”
Dương Hạo trịnh trọng gật đầu.
Nhưng hai chữ ‘người nhà’ này cũng đánh trúng trái tim trống rỗng của vị thiếu phụ xinh đẹp này.
Cậu ta coi mình là người nhà!
Mặc dù là nể mặt em gái.
Nhưng mấy chữ người nhà này vẫn rất ấm áp, nàng vô thức liếc nhìn Tôn Cát Tinh, người sau đang cười đùa tí tửng với cô em vợ Phương Nghiên, ánh mắt còn có chút không thích hợp.
Không đến mức ra tay với cả họ hàng chứ?
Vương Tĩnh Như hơi cau mày lại.
“Chị, nếu chị trở về Giang Thành, làm ở quán cà phê với em cũng được.”
Lời nói của em gái kéo Vương Tĩnh Như trở về.
“Ừm, nếu như có ngày đó, chị sẽ cân nhắc…”
Lúc này, Vương Tĩnh Như còn chưa hạ quyết tâm.
Ba!
Trong khi hai chị em nói chuyện, bỗng nhiên một âm thanh thanh thúy vang lên.
Tiếp đó Phương Nghiên chợt đứng dậy, nàng chỉ vào Tôn Cát Tinh mắng: “Anh sờ đùi tôi làm gì? Đồ thần kinh!!”
Ánh mắt Phương Nghiên lạnh lùng, bởi vì tức giận nên bộ ngực cũng tính là đầy đặn bắt đầu phập phồng kịch liệt.
Người trong phòng vốn đang hát hò vui vẻ, cho nên không phải tất cả mọi người đều nghe thấy tiếng mắng của Phương Nghiên, chỉ có mấy người ở tương đối gần mới nghe thấy.
Trong đó cũng bao gồm cả Vương Hồng Nga, bà nghe thấy con gái chịu thiệt, lập tức tắt nhạc trong phòng.
“Hồng Nga, bà làm gì vậy?”
Phương Lạc Lâm đang hát vui vẻ, lại vô cùng nghi hoặc nhìn về phía vợ mình.
“Ông còn hỏi? Con gái ông đang bị bắt nạt kia kìa!”
Vương Hồng Nga hung hăng trừng mắt với Phương Lạc Lâm, tiếp đó lại nhìn Tôn Cát Tinh, quở trách: “Cát Tinh, cậu dù sao cũng là anh rể, sao có thể làm như vậy!”
“Ngay cả em gái cũng dám sàm sỡ đúng không!!”
“Chuyện này… Cháu không có!”
Tôn Cát Tinh vội vàng phủ nhận, nhưng ánh mắt không ngừng né tránh, hiển nhiên là chột dạ.
Hôm nay Phương Nghiên mặc váy ngắn, ngồi trên sô pha thì có một bộ phận đùi trên đôi chân trắng lóa lộ ra ngoài, rất hút ánh mắt.
Mà Tôn Cát Tinh uống nhiều, vốn đã say say, càng nhìn đôi chân kia thì càng ngứa ngáy, vừa rồi không nhịn được liền đặt tay lên đó, còn nói: “Nghiên Nghiên, chuyện công việc em cứ yên tâm, anh rể sẽ lo hết!”
Vốn cho rằng mang công việc ra làm mồi, Phương Nghiên chưa nhiều kinh nghiêm sống sẽ mắc câu, không ngờ đối phương lại phản ứng mạnh như vậy.
Trực tiếp tát cho hắn một cái, hơn nữa còn tát rất mạnh, mặt hắn vẫn còn nóng bỏng đây.
“Chuyện gì thế?”
Vương Xương Đạt tay còn cầm micro, vội vàng đi đến.
“Đại ca, anh xem lại con rể của anh đi, quả thực là sắc đảm ngập trời!”
Vương Hồng Nga thở phì phò nói: “Dĩ nhiên lại bắt nạt Nghiên Nghiên nhà chúng ta!!”
Nghe vậy, Vương Xương Đạt chợt nhíu mày, ông nhìn về phía con rể Tôn Cát Tinh, lại nhìn Phương Nghiên một chút, hỏi: “Nghiên Nghiên, cháu nói xem là chuyện gì?”
“Anh rể và cháu chơi xúc xắc, vừa rồi anh ấy bỗng nhiên nói để anh lo chuyện công việc, sau đó liền sờ đùi cháu…”
Phương Nghiên cắn môi nói, không biết là diễn hay là thấy khó chịu thật, hốc mắt dĩ nhiên lại đỏ lên, còn có vài giọt nước mắt.
“Cha, con chỉ vô tình chạm phải thôi! Nghiên Nghiên là em gái của Tĩnh Như, sao còn có thể làm vậy chứ!”
Tôn Cát Tinh vội vàng ngụy biện, đánh chết cũng không thừa nhận.
Cũng may trong phòng khá tối, mọi người đều tự chơi, có lẽ không có ai nhìn thấy.
“Anh rõ ràng là cố ý!” Phương Nghiên thở phì phò mắng.
“Nghiên Nghiên, em hiểu lầm, anh không cố ý.”
“Chắc là em uống nhiều, nên mới nhầm lẫn thôi…”
Tôn Cát Tinh tiếp tục ngụy biện cho mình.
“Tôi không uống nhiều, có cố tình hay không chẳng lý tôi còn không biết!” Phương Nghiên quay đầu nhìn Vương Tĩnh Như: “Chị cả, chị có quản hay không?”
Chồng mình làm loại chuyện này, Vương Tĩnh Như cũng xấu hổ không thôi, chỉ muốn tìm cái lỗ để chui vào, nàng hiểu chồng mình, khả năng cao là Phương Nghiên nói thật.
Nhưng lúc này nàng có thể nói cái gì chứ, quá mất mặt!
“Cha, Tĩnh Như, Nghiên Nghiên, anh không cố ý thật mà! Anh có thể thề!!”
Tôn Cát Tinh giơ tay trái lên, như chuẩn bị thề độc.
“Được rồi, tôi tin anh cậu!” Vương Xương Đạt xua xua tay, tiếp đó nghiêm mặt nói: “Hôm nay đến đây thôi, mọi người cũng uống nhiều rồi!”
“Ừm, mọi người về nghỉ ngơi thôi, cũng không sớm nữa rồi.”
Dương Hạo phụ họa một câu, hắn biết ý của ông cụ, bởi vì cái gọi là chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, bây giờ không tiện truy cứu đến cùng, dù sao ở đây còn có bạn bè và đồng nghiệp của Vương Xương Đạt, nếu tranh chấp tiếp thì người mất mặt chính là Vương gia.
“Đại ca…”
Vương Hồng Nga là loại người không có lý mà còn có thể ngụy biện ba phần, huống chi là bây giờ đang chiếm lý, bà không muốn bỏ qua việc này.
Kết quả bà vừa mở miệng, liền bị Vương Xương Đạt cắt ngang: “Ngày mai rồi nói, hôm nay cứ vậy đi!”
Thật ra hôm nay mọi người cũng chơi rất vui vẻ, chỉ là cách kết thúc này làm cho Vương Xương Đạt hơi buồn bực.
Chờ ngồi lên xe do Hoàng Thanh sắp xếp, Vương Xương Đạt không nhịn được mà chỉ vào Tôn Cát Tinh mắng: “Mặt mũi của tôi bị cậu làm mất hết rồi!”
“Phương Nghiên là em gái của TĨnh Như, còn nhỏ hơn cậu chục tuổi, cậu cũng dám làm ra chuyện như vậy??”
“Cha, con không cố ý thật mà.”
Tôn Cát Tinh lại ngụy biện, nhưng lời ngụy biện này lại tái nhợt vô lực.
“Có phải cố ý hay không, tự cậu rõ ràng.”
“Việc này cậu đừng giải thích với tôi, đi giải thích với Tĩnh Như đi!”
Nói xong, Vương Xương Đạt liền tựa vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần.
Mà lúc này, Vương Tĩnh Như không ở trên xe đó, nàng vốn đang ở nhà cha mẹ, nhưng sau chuyện này, nàng lấy lý do muốn tâm sự với em gái, trực tiếp lên xe bên Vương Tuyết Như.
Tân Giang Tả Ngạn.
Dưới sự thúc giục của Dương Hạo, mấy ngày trước Vương Tuyết Như mới mua nhà.
Vị thiếu phụ xinh đẹp này nghĩ rất đơn giản, nơi này tương đối gần Tinh Vân Loan nên mới mua, nhưng nàng không biết Lý Mạn Ny cũng ở tiểu khu này.
Nhưng nhà của Lý Mạn Ny là 428m2, mà Vương Tuyết Như chỉ mua nhà 286m2.
Lúc này nàng dẫn một nhà chú ba và chị gái Vương Tĩnh Như tiến vào căn hộ 286m2 này.
Chú ba Vương Xương Thịnh và thím ba Lưu Triệu Hà chỉ biết con gái ở chỗ của Vương Tuyết Như, lại không ngờ Vương Tuyết Như ở trong một khu nhà cao cấp như vậy.
“Nhà này cũng quá đẹp rồi! Tuyết Như, căn nhà này bao nhiêu tiền?” Thím ba Lưu Triệu Hà vừa cảm khái vừa tò mò hỏi.
“Hơn 15 triệu. Nhưng cháu không có nhiều tiền như vậy, là Dương đại ca mua cho cháu.” Vương Tuyết Như nói thật.
“Hả? 15 triệu á???”
Vương Xương Thịnh và Lưu Triệu Hà liếc nhau, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ.
Không chỉ hai người đến từ thành thị nhỏ như họ, mà ngay cả Vương Tĩnh Như từ kinh thành trở về cũng choáng váng.
Nàng không ngờ mấy tháng không gặp, em gái đã ở căn nhà như vậy.
Chủ yếu là căn nhà này còn do ‘em rể’ tặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận