Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 145: Giàu!

Chương 145: Giàu!
“A, đây là xe gì?”
“Oa, xe này to thật!”
“Tiểu Dương, đây là xe của cậu?”
Chiếc YangWang U8 của Dương Hạo dừng ngay đối diện, mọi người vừa xuống lầu đã bị hấp dẫn bởi vẻ ngoài của chiếc xe này.
Đàn ông mà, đều cảm thấy hứng thú với xe.
Tôn Đức Cương còn đi vài vòng quanh chiếc xe chư từng thấy này, rất nhiều đồng nghiệp đã mua xe, ông cũng đã có bằng lái từ lâu rồi, tiếc là phải để tiền cho con đi học, thật sự không có tiền nuôi xe.
Mà Bạch Văn Tùng nhìn thấy chiếc YangWang U8 thì lại trợn tròn mắt, hắn vẫn luôn chú ý xe cộ, nên liếc mắt đã nhận ra chiếc xe này, bởi vì đây là xe sang hơn triệu đầu tiên của hàng nội địa, hơn nữa lượng tiêu thụ rất tốt.
Gần đây YangWang U8 còn ra phiên bản việt dã, trần xe kèm theo xe máy không người lái, công năng rất mạnh!
Xe này được định vị rõ ràng, chính là đồ chơi của kẻ có tiền!
Cho nên người có thể tiêu hơn triệu mua cái đồ chơi này, tuyệt đối là đại gia.
Chú em Bạch Văn Tùng xem triệt để phục rồi.
Hắn liếc trộm Dương Hạo ở phía sau, lúc này Tôn Tâm Di đang thân mật ôm tay Dương Hạo, hai người nhỏ giọng nói gì đó.
Mà hai người 1m72 và 1m82 đứng chung một chỗ, còn rất hợp!
Ừm, rất xứng đôi!
Nữ trẻ tuổi xinh đẹp, nam nhiều tiền lắm của!
Về phần mình?
Vẫn là lựa chọn ôm bắp đùi đi!
Sau này có thể có thêm một khách hàng gửi tiền.
Chú em này nghĩ đến đây liền tiến lên hai bước, giới thiệu cho anh em Tôn Đức Cương và Tôn Đức Hải: “Chú, xe này là YangWang U8, dòng cao cấp của BYD, giá sàn hơn một triệu đấy!”
“Cái gì? Dĩ nhiên lại là BYD??”
Tôn Đức Cương hơi ngẩn người, nhưng sau khi nghe thấy BYD mà tận hơn triệu thì càng sửng sốt.
Trong ấn tượng của đám người thế hệ bọn họ, không chỉ là BYD, mà tất cả xe nội địa đều là rác rưởi.
Cho dù hai năm qua, xe nội địa đã tốt hơn rất nhiều, nhưng muốn thay đổi ấn tượng vốn có của một đời người, thì vẫn còn một chặng đường rất dài.
Ví dụ như những người ở độ tuổi của Tôn Đức Cương đi mua xe, lựa chọn đầu tiên chính là xe Nhật hoặc là các hãng xe khác.
Bởi vậy nghe nói xe BYD mà bán hơn triệu, ông vẫn khiếp sợ không thôi!
Tôn Đức Hải là người làm báo, năng lực tiếp nhận sự vật mới tự nhiên hơn xa đại ca mình, trên thực tế rất nhiều người ở nhật báo Kinh Môn cũng lái xe điện hàng nội địa, ngoại trừ BYD thì còn cso NIO, TIểu Bằng…
Cũng có những chiếc xe mà ông không biết tên, nhưng BYD hơn triệu thì ông cũng gặp lần đầu.
Ông không khỏi nhớ đến một câu nhìn thấy trên mạng.
Lúc trước là có tiền không mua BYD, bây giờ không có tiền mua BYD!!
“Chú Tôn, chú không biết rồi, chiếc xe này có rất nhiều công năng mạnh, còn có hình thức bơi lội nữa…”
Bạch Văn Tùng tận tụy với chức trách người hướng dẫn, làm hai anh em Tôn gia sửng sốt không thôi.
Dương Hạo đứng ở một bên thì gật đầu cười: Ừm, chú em này đường đi rộng nha!
Mọi người đứng chờ một lát, hai người Tôn Đức Cương gọi đã đi đến.
Một người là Lưu Hồng Lâm, một người là Trương Khải.
“Anh Cương, muốn đi đâu vậy?”
Lưu Hồng Lâm và Tôn Đức Cương xem như người đồng lứa, hai người có quan hệ không tệ.
“Tâm Di và Tiểu Dương mua một căn nhà cho bọn tôi, đi qua xem một chút.”
Nói xong, Tôn Đức Cương lại giới thiệu Dương Hạo cho hai đồng nghiệp.
“Oa, mua nhà mới à!!”
Tôn Đức Cương và Trương Khải đều kinh hãi, ánh mắt vô thức rơi lên người Dương Hạo.
Hai người cũng có thể nói là nhìn Tôn Tâm Di lớn lên, tự nhiên không cho rằng Tôn Tâm Di mới đi làm hai năm đã có thể mua nhà, quá nửa là vị bạn trai này bỏ tiền.
Mà đối phương cũng ăn mặc như một nhân sĩ thành công.
Mọi người chia hai xe, Dương Hạo và Tôn Tâm Di, Tôn Nam Nam và Hà Mẫn trên chiếc YangWang U8 của mình.
Tôn Đức Cương, Tôn Đức Hải và Trương Hồng Lệ đi chiếc Honda Accord của Bạch Văn Tùng.
Lưu Hồng Lâm lái chiếc YangWang U8 ở Dương Hạo, tuy YangWang U8 không biết đây là xe gì, nhưng vừa nhìn đã biết không rẻ, cho nên nhanh chân cướp lấy vị trí này.
Chờ ngồi vào xe, Lưu Hồng Lâm càng xác định phán đoán của mình, tò mò hỏi: “Tiểu Dương, xe này rất đắt nhỉ?”
“Cũng bình thường.”
Dương Hạo cũng không muốn trang bức với người qua đường, trực tiếp mở dẫn đường.
“Chú Lưu, cứ đi theo hướng dẫn là được.”
Dương Hạo căn dặn một tiếng, lại nói qua với Lưu Hồng Lâm về hộp số.
“Thành Trung Lộc! Đây là khu biệt thự mà!” Lưu Hồng Lâm liếc nhìn hướng dẫn, cảm khái một câu.
Dương Hạo khẽ gật đầu, cũng không nói gì.
Mà ba mẹ con ngồi sau thì lại kinh hãi.
Đi đến khu biệt thự, vậy tất nhiên là mua biệt thự rồi!
Hà Mẫn vô thức nghiêng đầu qua, nhìn con gái Tôn Tâm Di một cái, trong mắt có khiếp sợ cũng có hỏi thăm.
Lúc này Tôn Tâm Di cũng mờ mịt, nàng căn bản không biết Dương Hạo làm gì, lúc này Dương Hạo nói mua nhà, nàng còn tưởng mua nhà bình thường thôi.
Bây giờ nghĩ lại, mình vẫn đánh giá thấp thực lực của vị Dương đại ca này nha!
Với giá nhà của Kinh Môn này, Dương đại ca thật sự không thể nào mua nhà bình thường được.
Tôn Nam Nam vuốt vuốt quả táo 15 mới tinh, hai mắt lóe sáng, trong đầu tiểu nha đầu này chỉ có một ý niệm: Mình sẽ ở biệt thự!!!
Chị gái vạn tuế!
Anh rể vạn tuế!!!
Ừm, có ai không phải là tiểu công chúa ở trong biệt thự chứ!
Xem bói chòm sao nói, năm nay mình sẽ may mắn, thì ra không phải thi đại học, mà là có thể một anh rể tổng tài bá đạo!!
Nàng vô thức nhìn về phía chị gái, trong lòng cầu nguyện: Chị, chị nhất định phải cố gắng nha, tuyệt đối đừng nằm thẳng.
Trong chiếc Honda Accord.
“Đường này hình như là đến Thành Trung Lộc à??” Tôn Đức Hải nhìn hai bên đường và nói.
“Thành Trung Lộc? Khu biệt thự??” Trương Hồng Lệ kinh hãi.
Chú em Bạch Văn Tùng cũng khiếp sợ không thôi, hắn vốn cho rằng đối phương chỉ mua một căn nhà bình thường thôi.
Kết quả con đánh giá thấp thực lực của vị tổng tài kia.
“Anh Cương, người con rể này của anh làm gì vậy? Thật sự mua biệt thự cho nhà anh à??” Trương Khải lái xe cũng khiếp sợ không thôi.
Lúc này, Tôn Đức Cương cũng mờ mịt, ông chỉ là một người công nhân bình thường, nào dám nghĩ đến chuyện ở biệt thự chứ?
Nhưng bây giờ, rõ ràng là đang đi đến Thành Trung Lộc!
Mà Thành Trung Lộc là một trong những khu biệt thự nổi tiếng nhất Kinh Môn, nó và các khu biệt thự khác khác nhau ở chỗ, nó nằm ở trong nội hành, chứ không nằm vùng ngoại ô như các khu biệt thự khác.
Nhưng bởi vì vị trí địa lý ưu việt, nên Thành Trung Lộc rất đắt, người ở trong đso cơ bản đều là các nhân vật có máu mặt tại Kinh Môn.
“Bạn trai của Tâm Di là tổng tài tập đoàn Nghiệp báo Giang Thành! Giá trị con người hơn trăm triệu đấy.”
Trương Hồng Lệ trả lời, dáng vẻ như cũng rất hãnh diện.
“Phú ông trăm triệu???” TRương Khải kinh ngạc không thôi, lại vội vàng nói với Tôn Đức Cương: “Anh Cương, phát đạt cũng không thể quên đám anh em nghèo chúng tôi nha.”
“Đó là tiền của người ta, không liên quan gì đến tôi!”
Tôn Đức Cương miệng nói như vậy, nhưng lại ưỡn ngực lên, vẫn cảm thấy rất có mặt mũi.
Giống dự đoán của mọi người, chiếc YangWang U8 phía trước quả nhiên là lái vào Thành Trung Lộc.
Bởi vì xe trước đã chào hỏi, nên chiếc xe của họ cũng được cho vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận