Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 571: Chị Âu: Không giả bộ nữa, tôi ngả bài!

Chương 571: Chị Âu: Không giả bộ nữa, tôi ngả bài!Chương 571: Chị Âu: Không giả bộ nữa, tôi ngả bài!
"Vậy sao?”
Trần Hải Âu cười lạnh nhìn Chu Hữu Vi một chút, khinh thường: "Anh xác định anh còn có năng lực bổ nhiệm nhân sự?”
"Ngay cả bản thân anh có giữ được công việc hay không còn khó nói! Vậy mà còn ở đây nói khoác không biết người, đúng là nực cười!"
Nghe thấy lời châm chọc của Trần Hải Âu, Chu Hữu Vi lập tức nổi cáu, hắn vỗ tay lên bàn trà, lạnh mặt nói: "Tôi dù sao cũng là đoàn trưởng, dù đoàn văn công bị thu mua, tiếng nói của tôi vẫn có sức nặng!"
"An bài công việc, chỉ là một chuyện nhỏ!"
Chu Hữu Vi tự nhiên không muốn mất mặt trước mặt Trần Hải Âu, hơn nữa loại cáo già như Chu Hữu Vi, dù biết bản thân khó giữ cái ghế dưới mông, thì cũng ra vẻ như mình vẫn nắm quyền trong tay.
Nếu Trần Hải Âu không biết gì, có lẽ đã bị Chu Hữu Vi hu dọa rồi.
Nhưng bây giờ, nàng chỉ cười lạnh: "Đoàn trưởng, sao tôi nghe nói bên Mạch Điền đang chỉnh lý tài nguyên của đoàn văn công, còn muốn chuyển hoặc giảm bớt một bộ phận nhân viên."
"Mà những chuyện này không phải anh nói là được, đồng thời anh còn phải nghe lời bên Mạch Điền."
Nghe Trần Hải Âu nói vậy, sắc mặt Chu Hữu Vi bỗng nhiên thay đổi, cặp mắt vốn không to lại híp lại.
Loại cáo già như Chu Hữu Vi là vô cùng nhạy bén, khi Trần Hải Âu xuất hiện ở cổng đoàn văn công, hắn cũng không nghĩ nhiều, nhưng bây giờ hắn lại không thể không nghĩ nhiều.
Trần Hải Âu đột nhiên xuất hiện, hình như còn biết một ít tin tức nội bộ, việc này không hề đơn giản.
Chu Hữu Vi đang cau mày suy nghĩ, Đường Giai Kỳ đã cầm hộp trà tiến vào văn phòng.
Thật ra Đường Giai Kỳ cũng biết Chu Hữu Vi muốn đuổi nàng đi, nhưng nàng không thể không nể mặt, chỉ có thể nghĩ biện pháp điều hòa, nàng nghe lời đi lấy lá trà, nhưng chỉ cho Chu Hữu Vi ba phút đồng hồ.
Tuy nàng biết Chu Hữu Vi rất nhanh, nhưng ba phút mà còn phải đàm phán và giao dịch thì không có khả năng lắm!
Cũng giống như nàng dự đoán, khi nàng trở về văn phòng, bầu không khí còn rất căng thẳng, Chu Hữu Vi thậm chí còn không lên tiếng, sắc mặt cũng khó coi, có vẻ như là gặp khó khi đàm phán với Trần Hải Âu!
Thấy cảnh này, Đường Giai Kỳ lại vui vẻ đưa lá trà cho Chu Hữu Vi.
Tiếp đó đưa mắt nhìn sang Trần Hải Âu: "Trần Hải Âu, cô cũng đừng chê tôi nói chuyện khó nghe, bây giờ đoàn văn công đã bị Mạch Điền thu mua, còn bị giảm biên chết"
"Cho nên không thể tuyển thêm người, hơn nữa cho dù có tuyển người, cũng không thể tuyển loại người hoa tàn ít bướm như côi"
"Trong đoàn còn có những cô bé trẻ tuổi còn chưa vào biên chế, cho nên cô nghĩ cũng đừng nghĩ!"
"Hoa tàn ít bướm?" Trần Hải Âu không khỏi bật cười khi nghe thấy câu hình dung này, nàng vô thức đánh giá Đường Giai Kỳ một chút: "Tôi nhớ không nhầm thì chủ nhiệm Đường nhiều tuổi hơn tôi đấy!"
"Nếu tôi là hoa tàn ít bướm, vậy không lẽ phải dùng tử nửa chôn xuống đất' để hình dung cô?"
"Cô?" Đường Giai Kỳ tức giận cắn răng, lạnh lùng nói: "Tôi đang nói chuyện của cô, cô đừng đổi đề tài "Nói chuyện của tôi?" Khóe miệng Trần Hải Âu cong lên đầy khinh thường, tiếp đó chậm rãi bắt chéo chân: "Tôi cũng muốn nói chuyện của cô đây!"
"Chuyện của tôi? Tôi có chuyện gì??"
Đường Giai Kỳ khinh thường nhìn Trần Hải Âu, dáng vẻ như không hiểu lắm.
"Liên quan đến chuyện cô bị sa thải! Như cô đã nói, Giải trí Mạch Điền không cần loại hoa tàn ít bướm như cô!"
Trần Hải Âu nhún vai, quyết định ngả bài.
"Sa thải tôi?" Đường Giai Kỳ ngẩn người, tiếp đó lại đá đểu một câu: "Trần Hải Âu, cô cho rằng cô là ai?"
"Còn đòi sa thải tôi, dù là năm đó, cô cũng không có năng lực này, chứ đừng nói là bây giờ!"
"Thế nào? Vị đoàn trưởng kia của cô được ra ngoài rồi à? Lại trở thành chủ tịch của Mạch Điền??"
Đối mặt với Đường Giai Kỳ, Trần Hải Âu lại rất bình tĩnh, nàng nở nụ cười nói: "Đường Giai Kỳ, cô không cần nói mấy lời nhảm nhí này làm gì! Hiện giờ, tôi địa biểu cho Giải trí Mạch Điền, chính thức báo cho cô biết, cô bị sa thải! Trong một tuần phải đến tổng bộ để làm thủ tục liên quan, sau hôm nay cô có thể đi tìm công việc mới rồi."
"Ha ha! Tưởng mình là bà chủ của Giải trí Mạch Điền à??" Đường Giai Kỳ căn bản không tin lời nói của Trần Hải Âu, cứng cổ cười nói.
Chu Hữu Vi ở bên cạnh thì đã ngửi được mùi, hắn vốn cảm thấy Trần Hải Âu rất khác thường, vừa rồi cũng nghĩ đến khả năng đối phương có quan hệ với Giải trí Mạch Điền, hiện giờ Trần Hải Âu lại có thái độ như vậy, hắn càng khẳng định suy nghĩ của mình.
Mắt thấy hướng gió không ổn, Chu Hữu Vi lập tức nhảy ra nói: "Đường Giai Kỳ, cô im miệng cho tôi!"
“Tôi im miệng??”
Đường Giai Kỳ khiếp sợ nhìn Chu Hữu Vị, lại cười lạnh nói: "Chu Hữu Vi, anh còn chưa ngủ được người ta đâu, đã vội vàng đứng thành hàng rồi? Đúng là người mới thắng người cũ nha!!"
Nói xong, Đường Giai Kỳ như nghĩ ra gì đó, lại nhìn về phía Trần Hải Âu: "Tôi còn tưởng cô lấy sức mạnh từ đâu! Hóa ra là vừa mới đàm phán xong với Chu Hữu Vil Cô thỏa hiệp rất nhanh nha, mới vài phút đã đáp ứng rồi!"
"Nhưng cô tính sai rồi, Chu Hữu Vi chỉ muốn lừa cô lên giường mà thôi, anh ta căn bản không có năng lực đó!"
"Hiện giờ, quyên bổ nhiệm nhân sự của đoàn văn công đều nằm trong tay Mạch Điền, Chu Hữu Vi căn bản không có tiếng nói!"
Đường Giai Kỳ còn tưởng rằng khi mình rời đi, đôi cẩu nam nữ Trần Hải Âu và Chu Hữu Vi này đã đạt thành nhận thức chung, nên nhịn không được mà đá đểu vài câu!
"Đường Giai Kỳ, đầu óc cô có bệnh al
“Tôi và Chu Hữu Vi không có quan hệ gì!"
Trần Hải Âu trợn mắt nhìn Đường Giai Kỳ, nàng thật sự không muốn bị người ta cho rằng mình có quan hệ gì với Chu Hữu Vi, dứt khoát ngả bài, nói: "Tôi đang là phó tổng quản lý nhân sự của Giải trí Mạch Điền, phụ trách công việc tiếp theo sau khi thu mua đoàn văn công Hỗ Thành!"
"Cho nên, tôi có quyên quyết định các người ở hay di
"Hiện giờ, tôi lấy thân phận phó tổng quản lý nhân sự của Mạch Điền để báo cho cô biết, cô bị sa thải!" Cái gìI! | "Phó tổng quản lý nhân sự của Giải trí Mạch Điền??"
Bạn cần đăng nhập để bình luận