Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 120: Đây là tuyển thư ký, hay là tuyển hậu cung?

Chương 120: Đây là tuyển thư ký, hay là tuyển hậu cung?
“Ah? Không thể nào!” Giang Ngọc Kỳ lắc đầu: “Là cháu chủ động nhờ anh ấy hỗ trợ.”
“Đó cũng là do anh ta làm nền từ trước, bằng không sao cháu lại biết anh ta biết sửa máy hút mùi? Cô nói cho cháu biết, loại đàn ông có tuổi này rất nhiều chiêu trò.” Thái Mỹ Thần nói rất nghiêm túc.
“A? Không đến mức đó chứ!”
Giang Ngọc Kỳ nhớ lại vì sao mình biết Dương Hạo biết sửa máy hút mùi.
Đó là ngày đại hội gia đình, nàng cầm điện thoại của Dương Hạo để chụp ảnh, tiếp đó có người gửi wechat nói máy hút mùi hỏng.
Nếu như đây là sắp xếp từ trước, vậy thì không thể đúng lúc như vậy.
“Cô, chắc cô gặp nhiều người xấu quá rồi. Dương đại ca rất bụng, một mình nuôi con gái, chăm sóc Hề Hề rất tốt, là một ông bố tốt!”
Giang Ngọc Kỳ phản bác quan điểm của cô mình.
Sau khi nghe cháu gái nói vậy, Thái Mỹ Thần lại nhíu mày, bởi vì trước kia anh trai mình bỏ vợ bỏ con, khiến cho Giang Ngọc Kỳ lớn lên dưới hoàn cảnh thiếu tình thương của cha.
Cho nên, Giang Ngọc Kỳ rất dễ bị hấp dẫn bởi những người đàn ông nhiều tuổi hơn.
“Kỳ Kỳ, lẽ nào cháu có hảo cảm với anh ta? Cô khuyên cháu một câu, tỉnh táo lại đi!!” Thái Mỹ Thần trịnh trọng cảnh báo.
“Đúng là có hảo cảm, nhưng không phải loại hảo cảm như cô nghĩ! Cháu chỉ cảm thấy Dương đại ca là người tốt, một người nuôi Hề Hề cũng không dễ dàng.” Giang Ngọc Kỳ giải thích.
“Cho nên, cháu muốn làm mẹ kế cho người ta?”
Thái Mỹ Thần trợn mắt nhìn cô cháu gái này, quan hệ của nàng và Giang Ngọc Kỳ rất thú vị, nàng là trưởng bối, nhưng bởi vì hai người gần tuổi nhau, nên hình thức khi ở chung lại khá giống với bạn bè.
Giang Ngọc Kỳ chủ yếu là cũng không coi vị cô cô này giống như trưởng bối, cho nên bình thường nói chuyện sẽ giống như đôi bạn thân, thỉnh thoảng còn cãi nhau!
Thấy cô mình càng nói càng thái quá, Giang Ngọc Kỳ cũng giận lên, máu nóng xông lên đầu: “Đúng nha, cháu muốn làm mẹ kế cho Hề Hề đó!”
“Tốt, vậy cô gọi điện cho mẹ cháu, xem mẹ cháu có đồng ý không.”
“Gọi đi!” Giang Ngọc Kỳ tỏ vẻ vò đã mẻ không sợ rơi.
“Cháu cho rằng cô không dám gọi sao??”
Thái Mỹ Thần giơ điện thoại lên, ra vẻ muốn tố cáo.
Thế là, hai cô cháu vừa mới còn rất hài hòa, bây giờ lại bắt đầu đối chọi gay gắt.
Trung tâm thương mại Tinh Quang.
Haidilao.
Tôn Tâm Di và Từ Nhã Lỵ, đôi bạn thân hơn 20 năm này đang ngồi đối diện nhau.
“Tâm Di, cậu lại biết ông chủ của mình?”
Mắt Từ Nhã Lỵ trợn tròn, bốn chữ ‘không thể tin nổi’ như viết lên mặt của nàng.
“Còn nhớ vị Dương đại ca mà mình nói với cậu không?”
“Người tặng cậu vòng tay LV và túi Prada?”
“Ừm, đúng!” Tôn Tâm Di gật đầu, sau đó nói: “Anh ấy chính là ông chủ của cậu, tổng tài của Nghiệp báo Giang Thành!”
“Móa! Thật hay giả??”
Từ Nhã Lỵ kinh ngạc ngây người, trực tiếp nói tục.
“Loại việc này có thể là giả sao?” Tôn Tâm Di lắc đầu.
“Cho nên nói, ông chủ của mình thật ra là người đang theo đuổi bạn thân mình???”
Từ Nhã Lỵ kết luận như vậy.
Tuy nhiên, nghe nàng nói vậy thì Tôn Tâm Di lại thở dài: “Anh ấy là ông chủ của cậu không sai, nhưng hình như không theo đuổi mình.”
“Không theo đuổi cậu, còn mua vòng tay LV và túi xách Prada cho cậu? Điên rồi sao???”
Từ Nhã Lỵ không hiểu.
Tôn Tâm Di cũng không có ý che giấu, nàng giải thích: “Lúc ban đầu, chắc là cũng có ý đó, nhưng khi đó mình lại không đáp lại!”
“Tiếp đó, một nữ huấn luyện viên khác ở phòng tập của mình đã chủ động xuất kích.”
“Hiện giờ, hình như hai người đã ở cùng nhau, Dương đại ca còn mua cho cô ấy một chiếc Mercedes hơn 500.000, còn nhờ cô ấy trang trí nhà cửa.”
Cmn!!
Nghe đến đó, Từ Nhã Lỵ lại nói tục, nàng trợn mắt nhìn người bạn thân này của mình: “Tâm Di, cậu có ngốc hay không? Mình đã nói với cậu rồi, phải nắm chắc cơ hội! Đây chính là cơ hội vượt qua giai cấp đấy, có vài người cả đời cũng không có cơ hội này đâu!”
Tôn Tâm Di khẽ thở dài, nàng cũng thấy hơi hối hận.
“Vậy hai người sao rồi?” Từ Nhã Lỵ lại hỏi.
“Đúng rồi, đây mới là mấu chốt.” Tôn Tâm Di lên tinh thần nói: “Dương đại ca để mình đi làm thư ký cho anh ấy, còn nói sẽ bảo cậu hướng dẫn mình!”
“A? Làm thư ký?? Còn bảo mình hướng dẫn cậu?”
Lần này Từ Nhã Lỵ cũng sửng sốt, nhưng vị bạn thân này đã mang đến cho nàng một tin tốt.
Nếu như Dương tổng muốn nàng hướng dẫn Tôn Tâm Di, như vậy nàng sẽ không bị điều đi, cũng sẽ không bị sa thải.
“Đây là muốn giữ cậu ở bên cạnh nha.” Ngây người giây lát, Từ Nhã Lỵ còn nói thêm: “Cho nên, Tâm Di, cậu vẫn còn cơ hội! Lát nữa chúng ta đi mua mấy bộ đồ văn phòng! Ngày mai làm anh ta mê chết!”
Hôm sau.
Tổng bộ Nghiệp báo Giang Thành.
Nơi tiếp đón của bộ nhân sự, chuyên viên Hà Song Song vừa mới bật máy tính lên.
Chỉ nghe thấy âm thanh giày cao gót gõ lên mặt đất truyền đến, nàng vô thức ngẩng đầu lên, tiếp đó liền nhìn thấy một mỹ nữ cao gầy mặc đồ ăn phòng, chân còn dài hơn mạng đi về phía mình.
“Xin chào, xin hỏi đây là bộ phận nhân sự đúng không?” Mỹ nữ kia lễ phép mở miệng.
“Đúng vậy, cô là?” Hà Song Song đứng lên, khách khí nói.
“Tôi đến báo danh. Tôi là Tôn Tâm Di.” Mỹ nữ báo tên.
“Báo danh hay là phỏng vấn?”
Hà Song Song nghi ngờ không thôi, hôm nay có cuộc phỏng vấn, nhưng không nghe nói là có người mới nhập chức.
“Ah, báo danh.” Tôn Tâm Di hơi do dự rồi nói.
“Tôi không nhận được thông báo, là ban ngành nào vậy?” Hà Song Song hỏi.
“Văn phòng tổng tài.” Tôn Tâm Di đáp.
“Hôm nay văn phòng tổng tài tuyển người, cô đến phỏng vấn?” Hà Song Song cho rằng mỹ nữ trước mắt nhầm lẫn.
Nhưng nàng vừa dứt lời, quản lý Vương Chấn đã bước nhanh đến, cười nói: “Tôn tiểu thư đúng không?”
“Ừm, tôi là Tôn Tâm Di.”
“Xin chào, tôi là quản lý bộ nhân sự Vương Chấn, tôi vừa mới nhận được thông báo, mời đi theo tôi.”
“Song Song, chuẩn bị hợp đồng rồi đưa đến phòng khách!”
Vương Chấn mới nhận được điện thoại của Ngụy Chính Nghĩa, nói là Dương tổng khâm điểm một trợ lý và một thư ký.
Mà sau khi nhìn thấy Tôn Tâm Di, Vương Chấn nhịn không được mà oán thầm: Đây cmn là tuyển thư ký sao? Rõ ràng là tuyển hậu cung mà!
Khách khí mời Tôn Tâm Di vào phòng khách, Vương Chấn đích thân rót nước cho Tôn Tâm Di, tiếp đó mới hỏi: “Tôn tiểu thư, chức vụ là thư ký văn phòng tổng tài đúng không?’
Tôn Tâm Di gật đầu: “Đúng thế.”
Sau khi nhận được câu trả lời, Vương Chấn nói tiếp: “Chưa có hợp đồng, tôi nói qua về đãi ngộ của chức vụ này nhé.”
“Sau khi nhập chức, cấp bậc là T4, lương 12.000, 15 tháng lương.”
“Tiền thưởng văn phòng tổng tài do tổng tài quyết định, cho nên không có con số cụ thể, nhưng đoán là một năm sẽ không ít hơn 250.000.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận