Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 257: Mua hết

Chương 257: Mua hết
Ăn trưa xong, Dương Hạo liền dẫn Manh Manh ra khỏi bệnh viện.
Hôm nay hắn đến để làm nhiệm vụ, phải xử lý xong đã.
Ngồi ở vị trí lái phụ, Quan Manh Manh tò mò hỏi: “Dương đại ca, chúng ta đi đâu vậy?”
“Đi xem nhà.”
“Xem nhà? Dương đại ca, anh lại muốn mua nhà?”
Người thường mua nhà có thể phải móc sạch tiền dành dụm của cha mẹ mới mua được, mà vị bạn trai này của nàng mua nhà như mua rau vậy.
“Ừm.”
Dương Hạo gật đầu, cũng không giải thích nhiều, rất nhanh đã đi đến cổng tiểu khu Thịnh Thế Giang Nam.
“Anh Dương, ở đây.”
Vương Tú Tú đã chờ từ lâu, nhưng nàng cũng không oán giận gì, đây chính là kim chủ ba ba của nàng nha, đừng nói là chờ nửa tiếng, coi như chờ một hai ngày cũng không có vấn đề.
“Hẹn chủ nhà chưa?” Dương Hạo hỏi.
“Đã hẹn rồi. Sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian của anh Dương.”
Vương Tú Tú liên tục gật đầu, tiếp đó vô thức nhìn về phía Quan Manh Manh, cũng thầm so sánh Quan Manh Manh với Mạnh Ngọc Ngọc lần trước.
Hai người đều là mỹ nữ, nhưng loại hình khác biệt, vị trước mắt này nhìn qua là loại ngọt ngào đáng yêu, mà vị trước kia là thời thượng mị hoặc.
Vương Tú Tú bỗng nhiên nghĩ đến một câu: Bạn có thể nghi vấn nhân phẩm của kẻ có tiền, nhưng không thể nghi vấn ánh mắt của kẻ có tiền!!
Mặc kệ là Mạnh Ngọc Ngọc hay là vị trước mắt này, đều xem như mỹ nữ ngàn dặm có một.
Vương Tú Tú tự nhận mình có vài phần tư sắc, nhưng so với hai vị này thì không đáng là gì.
Cho nên, mình chỉ có thể ôm chặt bắp đùi anh Dương và bán chút nhà mà thôi.
Muốn trở thành đối tượng anh Dương tặng nhà, thì không có khả năng lắm.
Trong lòng Vương Tú Tú yên lặng thở dài.
Cô em môi giới này đã bị tài lực của Dương Hạo chinh phục, nếu như đi theo Dương Hạo mà có thể nhận được một bất động sản trị giá chục triệu, nàng tất nhiên cũng nguyện ý.
Tất nhiên ngoại trừ tiền ra, chủ yếu là ngoại hình của anh Dương cũng phù hợp với thẩm mỹ của nàng.
“Đây là bạn gái tôi, cô gọi bác sĩ Quan là được.”
“Đây là Tú Tú, môi giới bất động sản.”
Dương Hạo giới thiệu hai cô gái với nhau, tiếp đó ba người liền đi vào khuôn viên Thịnh Thế Giang Nam.
Vương Tú Tú vừa đi vừa hỏi: “Bác sĩ Quan, cô làm ở bệnh viện số 2 ư?”
“Ừm.”
“Vậy thì đúng rồi, nơi này chỉ cách bệnh viện các cô mười mấy phút đi bộ.”
Vương Tú Tú đã hiểu vì sao Dương Hạo lại chỉ cần nhà ở gần bệnh viện số 2, hóa ra là để vị bác sĩ Quan này tiện đi làm.
Đây chính là tổng tài bá đạo trong truyền thuyết rồi!
Em làm việc ở bệnh viện, vậy tôi mua nhà cho em ở gần bệnh viện.
“Bác sĩ Quan, chúng ta sẽ xem 4 căn nhà, đều là biệt thự liền kề. Trong đó có 3 căn là ở cùng một khu, chúng ta đi xem chỗ đó trước.”
Vương Tú Tú biết nhà này là mua cho bác sĩ Quan, cho nên ý kiến của bác sĩ Quan là quan trọng nhất, mình chỉ cần phục vụ tốt bác sĩ Quan này, khả năng cao sẽ chốt được đơn.
Thế là nàng vừa đi vừa giới thiệu cặn kẽ về tình hình của mấy căn biệt thự.
“Đến rồi, chính là nơi này.”
Đi thêm vài phút trong khuôn viên, Vương Tú Tú dừng lại trước một tòa biệt thự.
Biệt thự liền kề ở Thịnh Thế Giang Nam là thiết kế ba tòa một khu, chia làm hộ phía đông, hộ phía tây và hộ ở giữa.
Hai căn ở bên cạnh có sân vườn rộng hơn một chút, giá bán cũng cao hơn, căn ở giữa thì rẻ hơn chút.
“Anh Dương, bác sĩ Quan, ba căn biệt thự này đều được rao bán.”
“Hai căn ở hai bên là của hai anh em, căn ở giữa là của cha mẹ họ, cả nhà họ muốn di dân ra nước ngoài, lát nữa chúng ta sẽ gặp người anh, có thể xem luôn cả ba căn.”
Vương Tú Tú giới thiệu xong, một người đàn ông trung niên hơi béo đã đi ra từ trong căn phía đông: “Đến xem nhà đúng không?”
“Anh Triệu, tôi chính là môi giới Tiểu Vương đã liên hệ với anh.” Vương Tú Tú vội vàng chào hỏi.
“Ừm, vào đi.”
Anh Triệu vẫy tay, vừa nhìn về phía Dương Hạo hỏi: “Người anh em, xưng hô thế nào?”
“Dương Hạo.”
“Chú em Dương này, nhà này tuy đã sửa sang được ba năm, nhưng căn bản không ở mấy, người nhà tôi quanh năm ở nước ngoài, không ở trong nước nhiều. Cho nên trang trí nội thất trong nhà vẫn cực kỳ mới, hơn nữa lúc trang trí đều dùng đồ hiệu…”
Anh Triệu bắt đầu giới thiệu ưu thế của mình cho Dương Hạo biết.
Dương Hạo thấy anh Triệu này cũng nói đúng sự thật, biệt thự này tổng cộng 3 tầng, phía bắc còn có một gara, cũng có thể đỗ xe trong sân vườn.
Loại biệt thự liền kề này nhìn qua không rộng như căn hộ, diện tích cả ba tầng cộng lại chỉ hơn 300m2, bình quân mỗi tầng chỉ hơn 100m2, cho nên không có cảm giác thoải mái như căn hội, nhưng ưu điểm là trang trí không tệ, hơn nữa cực kỳ mới.
Sau khi xem hộ phía đông xong, anh Triệu lại đưa ba người Dương Hạo đi xem hộ giữa và hộ phía tây.
Tình hình ba hộ đều không khác mấy, chỉ là hộ giữa hơi nhỏ, cộng thêm là người già ở, nên phong cách trang trí tương đối cũ.
Sau khi xem xong, Dương Hạo quay đầu hỏi Quan Manh Manh: “Manh Manh, em thấy thế nào?’
“Rất tốt.” Quan Manh Manh gật đầu, tiếp đó thè lưỡi, nhỏ giọng bổ sung một câu: “Chỉ là rất đắt!”
Hộ phía đông chào giá 13 triệu, hộ phía tây 12 triệu, hộ giữa là 8 triệu.
Theo Quan Manh Manh, đây là giá trên trời.
“Chú em, nếu chú thích thì chúng ta có thể thương lượng.” Anh Triệu lại nói.
Nhà họ đang làm thủ tục di dân, muốn bán nhanh, tiếc là thị trường bất động sản bây giờ đang trì trệ, lại thêm đây là khu nhà cao cấp, lượng giao dịch vốn đã thấp, người mua đáng tin không dễ gặp.
“Tôi mua cả ba.” Dương Hạo cũng không vòng vèo, nói thẳng.
Nhiệm vụ của cha hack là mua nhà cho Quan Manh Manh ở gần bệnh viện, chứ không nói là mua mấy căn.
Mà phần thưởng lần này, tương đương với giá trị bất động sản.
Dương Hạo cảm thấy chục triệu quá ít, liền chuẩn bị dùng buff, nhìn xem có được hay không.
Nhưng hắn vừa thốt ra, anh Triệu kia lập tức giật mình, còn tưởng rằng mình nghe nhầm.
Đây là ba căn biệt thự có giá trị chục triệu đấy, không phải là nhà đồ chơi đâu.
Nhưng mà, Dương Hạo lại mở miệng nói mua muốn cả ba.
Cô em Vương Tú Tú càng ngơ ngác, nàng vốn cho rằng đơn hàng này rơi vào khoảng chục triệu, tuyệt đối không ngờ anh Dương này lại đóng gói mua cả ba căn!
Vậy coi như đơn hàng khoảng 30 triệu rồi!
30 triệu nha!
Tiền trích phần trăm nhiều đến mức nàng không dám nghĩ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận