Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 570: Cô càng ngày càng quyến rũ

Chương 570: Cô càng ngày càng quyến rũChương 570: Cô càng ngày càng quyến rũ
"Chuyện này... .
Lưu Phú Quý sờ lên mái tóc hoa râm của mình, lắc lắc đầu không nói gì, ông cũng không muốn tham gia vào chuyện này, bởi vậy cũng không phụ họa theo Đường Giai Kỳ, chỉ yên lặng giả vờ không rõ.
Đúng lúc này, một chiếc Mercedes E300 chạy đến cổng vào đoàn văn công.
Camera phân biệt được biển số xe, tự động nhấc thanh chắn lên, thế nhưng chiếc xe không tiến vào, mà cửa sổ chỗ ghế tài xế hạ xuống, một người đàn ông trung niên có mái tóc Địa Trung Hải thò đầu ra: "Hải Âu? Tôi còn tưởng mình nhìn nhầm nữa!"
(tóc Địa Trung Hải = hói ở giữa, hai bên thì vẫn còn tóc)
Người đàn ông trung niên này chính là đoàn trưởng hiện tại của Đoàn văn công Hỗ Thành, Chu Hữu VỊ.
Năm đó khi vặn ngã đoàn trưởng cũ, tên này là kẻ ra sức nhiều nhất, sau đó đối phương cũng được leo lên chức đoàn trưởng như ý nguyện.
Mà khi xử lý Trần Hải Âu, tên này còn lấy danh nghĩa hỗ trợ, muốn nhân lúc cháy nhà mà hôi của, còn định quy tắc ngầm nàng.
"Lên xe đi! Chúng ta đi vào rồi nói!"
Chu Hữu Vi không ngờ Trần Hải Âu bây giờ không những không già, trái lại còn có mùi vị thơm ngon hơn cả ngày xưa, chỉ nhìn một chút liền ngứa ngáy, năm đó cầu mà không được, bây giờ lại càng thèm thuồng hơn.
Thấy Chu Hữu Vi nhiệt tình với Trần Hải Âu, Đường Giai Kỳ lập tức nhíu mày, rồi lạnh lùng trừng mắt với Trần Hải Âu, trong lòng thầm mắng: Lắng lơi
"Đoàn trưởng, cũng đưa tôi vào với!"
Đường Giai Kỳ nói xong thì trực tiếp mở cửa ghế lái phụ và ngồi vào, Đường Giai Kỳ đã quen thuộc với chiếc ghế này, dù sao cũng thường xuyên ngồi ở đây, thậm chí còn chơi bài ở đây một lần!
Thấy Đường Giai Kỳ lên xe, Chu Hữu Vi cũng không nói gì, mà quay sang nói với Trần Hải Âu: "Đến rồi thì vào trong xem một chút di
"Cũng được! Vậy thì cảm ơn đoàn trưởng rồi!"
Trần Hải Âu cười gật đầu, kéo cửa ngồi vào hàng sau xe.
Chờ nàng lên xe, Chu Hữu Vi mới lái xe vào trong sân.
"Hải Âu, nghe nói cô vào đoàn văn công Giang Thành, ở bên đó thế nào?" Chu Hữu Vi cười ha ha nói: "Phát triển cũng không tệ lắm nhỉ!"
Trần Hải Âu nói thật: "Tôi đã rời khỏi đoàn văn công Giang Thành rồi."
"Rời khỏi rồi?" Mắt Chu Hữu Vi hơi sáng lên, cười ha ha nói: "Như vậy bây giờ cô định trở vê đoàn?"
Chỉ cần Trần Hải Âu muốn trở về Đoàn văn công Hỗ Thành, như vậy khả năng cao là mình sẽ được như ý nguyện, mặc dù bây giờ đoàn không ổn định lắm, nhưng Trần Hải Âu là người ngoài, chưa chắc đã biết.
Cho nên nếu muốn về đoàn văn công, vậy thì đánh bài với đoàn trưởng cũng không quá đáng nhỉ, phải không?!
"Không lăn lộn được ở bên ngoài, lại muốn trở về?" Đường Giai Kỳ mở miệng châm biếm: "Trần Hải Âu, cô cho rằng đoàn văn công Hỗ Thành là nơi nào? Cô muốn đi thì đi, muốn về thì về sao?" Trần Hải Âu lạnh nhạt nhìn Đường Giai Kỳ một cái, trong lòng thì lại cười lạnh, lần này mình trở về, chính là muốn đòi lại mặt mũi ngày xưa.
Nói đơn giản chính là trở về trang bức, nàng vốn còn đang suy nghĩ, nên làm thế nào để trang bức.
Kết quả Đường Giai Kỳ lại nhảy ra ngoài!
Đúng là người tốt nhal!
Trần Hải Âu nghĩ thầm như vậy, trên mặt thì lại nở nụ cười nhàn nhạt: "Tôi đúng là có ý định trở lại đoàn văn công. Không biết đoàn trưởng có thể sắp xếp không?"
Trần Hải Âu biết quan hệ của hai kẻ này, nên cố tình hỏi thăm ý kiến của Chu Hữu Ví.
"Tất nhiên là có thể!"
"Chúng ta quen biết nhiều năm như vậy, người khác tôi có thể mặc kệ, Hải Âu cô đã mở miệng, tôi nhất định phải giúp!"
Chu Hữu Vi đáp ứng ngay, mặt chất đầy nụ cười.
Cùng lúc đó, Chu Hữu Vi vẫn không quên dùng khóe mắt liếc nhìn Trần Hải Âu ở phía sau qua kính chiếu hậu, lúc nàng đang bắt chéo hai chân, vừa hay có thể nhìn thấy bắp chân trắng lóa của nàng, khiến cho Chu Hữu Vi hoi thất thần.
"Đoàn trưởng, anh quên đoàn văn công chúng ta đã bị Giải trí Mạch Điền thu mua rồi sao? Hiện giờ muốn nhận người vào đoàn, vậy phải đến Mạch Điền nói chuyện!!"
Thấy Chu Hữu Vi và Trần Hải Âu dám 'cấu kết' ngay trước mặt mình, Đường Giai Kỳ tức giận không thôi, trực tiếp bóc mẽ Chu Hữu Vi.
Trong lòng còn thâm mắng: Giả vờ cái gì!
Hiện giờ anh cũng không có tiếng nói trong đoàn!!
Mà Chu Hữu Vi bị bóc mẽ thì hơi lúng túng, ho khan hai tiếng rồi giải thích: "Tuy đoàn văn công đã bị thu mua, nhưng tôi là đoàn trưởng, vẫn có chút quyền nói chuyện đó."
"Hải Âu, chỉ cần có muốn, tôi sẽ nghĩ cách giúp cô!" Chu Hữu Ví lại thề son sắt với Trần Hải Âu: "Cô yên tâm, việc này tôi nhất định sẽ giúp cô sắp xếp ổn thỏa!"
"Được rồi! Vậy thì cảm ơn đoàn trưởng trước!" Trần Hải Âu cười tủm tỉm nói lời cảm ơn.
"Chuyện nhỏ mà thôi! Lát nữa đến phòng làm việc của tôi nói chuyện!"
Chu Hữu Vi xua xua tay, sau đó tiêu sái dừng xe ở cửa tòa nhà văn phòng của đoàn văn công.
Ba người xuống xe.
Chu Hữu Vi lập tức nói với Đường Giai Kỳ: "Chủ nhiệm Đường, cô qua trung tâm tập luyện, nhìn chằm chằm vào đám người đang tập luyện đi!"
"Có được diễn hay không còn chưa biết, có gì phải nhìn?"
Đường Giai Kỳ biết Chu Hữu Vi muốn đẩy mình đi, như vậy mới có thể bàn điều kiện với Trần Hải Âu.
Cho nên, Đường Giai Kỳ đương nhiên không muốn đi.
Chu Hữu Vi nghiêm mặt nói: "Nếu bên Mạch Điền không nói dừng, vậy chúng ta phải tiếp tục!"
"Tôi sẽ bảo Trương Lâm qua đói"
Đường Giai Kỳ không định rời đi, lại quay sang nhìn Trần Hải Âu, nói: "Hơn nữa, tôi và Hải Âu cũng nhiều năm không gặp rồi, muốn ôn chuyện!"
"Ừm, tôi cũng muốn ôn chuyện xưa với chủ nhiệm Đường!" Trần Hải Âu tự nhiên cũng không muốn Đường Giai Kỳ rời đi, nếu Đường Giai Kỳ đi, hiệu quả trang bức của mình sẽ giảm đi nhiều.
Thấy hai cô gái đã nhất trí, Chu Hữu Vi cũng không tiện nói gì nữa, đành phải cười ha ha nói với Trần Hải Âu: "Vào phòng làm việc của tôi đi, chúng ta vừa uống trà vừa trò chuyện!"
"Vậy làm phiên đoàn trưởng rồi!"
"Không phiền, đều là bạn cũ mài"
Trên mặt Chu Hữu Vi vẫn chất đầy nụ cười.
Chờ đến văn phòng, Chu Hữu Vi lại dùng lý do không có lá trà, bảo Đường Giai Kỳ đi qua văn phòng khác lấy ít lá trà.
Yêu cầu nhỏ này, Đường Giai Kỳ không tiện từ chối, đành phải tạm thời rời khỏi văn phòng.
Mà Đường Giai Kỳ vừa rời khỏi, Chu Hữu Vi đã không kịp chờ đợi mà nói với Trần Hải Âu: "Hải Âu, mấy năm không gặp, cô càng ngày càng đẹp, dáng người còn đẹp hơn cả mấy cô bé trong đoàn nữa!"
"Đoàn trưởng vẫn biết nói chuyện như xưa! Nhớ năm đó anh cũng biết nói chuyện như vậy khi đứng trước mặt lãnh đạo!"
Trần Hải Âu đáp lại một câu, trong lúc nói chuyện, biểu cảm cũng trở nên nghiêm túc hơn.
Chu Hữu Vi hiểu ý trong lời nói của Trần Hải Âu, chỉ cười khan hai tiếng, giả bộ không hiểu: "Ha ha, tôi chỉ nói thật thôi!"
"Hải Âu, cô càng ngày càng quyến ri
Chu Hữu Vi vừa nói chuyện vừa cố tình tiến lại gần Trần Hải Âu, nhỏ giọng nói: "Hải Âu, chuyện cô trở vê đoàn, chỉ là một câu nói với tôi!"
"Mà tôi muốn cái gì, chắc cô cũng biết nhỉ?"
Bàn tay heo ăn mặn của Chu Hữu Vi muốn kéo cổ tay của Trần Hải Âu, kết quả đối phương lại tránh ra.
"Hử?"
Không được như ý, Chu Hữu Vị liền nhướng mày, híp mắt nói: "Hải Âu, cô cũng không phải một phụ nữ không hiểu chuyện mài"
"Nếu cứ như vậy, việc trở ve đoàn... sẽ rất khó khăn đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận