Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 371: Tôi chỉ tập thể dục buổi sáng

Chương 371: Tôi chỉ tập thể dục buổi sáng
Nhưng vị cảnh sát thiên kiêu này từng đoạt giải quán quân toàn tỉnh trong giải thi đấu ‘sức chiến đấu của nữ cảnh sát’, rất nhiều nam cảnh sát cũng không phải đối thủ của nàng, đây cũng là chuyện nàng vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo.
Vậy mà hôm nay, một ‘người qua đường’ như Dương Hạo lại cho thấy kỹ thuật chiến đấu mạnh như vậy, nàng vừa tò mò, đồng thời cũng muốn so tài với vị Dương tổng này một phen, xem đối phương mạnh đến mức nào.
Hoặc là nói, đám người Triệu Kim Long quá yếu đuối!
Mà bây giờ, Dương Hạo lại nói là mình nửa đường xuất gia, Mã Thiên Kiều lại càng bất bình.
Nửa đường xuất gia mà có thể mạnh như vậy, quả thực là không hợp thói thường!
“Có danh sư chỉ điểm?” Mã Thiên Kiều lại hỏi.
“Học với mấy cụ ở công viên.”
Dương Hạo lại nói bừa, dù sao trong tiểu thuyết, các cụ trong công viên đều là ngọa hổ tàng long, nói không chừng còn có đại lão thật.
Nhưng hắn nói như vậy, Mã Thiên Kiều lại càng buồn bực, giữa đường xuất gia, lại còn học cùng các cụ trong công viên, vậy mà mạnh như vậy?
Chẳng lẽ tên này là thiên tài tuyệt thế, 18 tuổi thức tỉnh Thánh Linh Căn?
Mã Thiên Kiều nằm trong top 3 Thiên Bảng của ‘Cảnh Môn’ biểu thị không phục, muốn chiến một trận!
Dương Hạo cũng không biết ý nghĩ của vị thiên kiêu giới cảnh sát này, tiếp tục nói: “Bình thường khá bận rộn, bỏ bê luyện tập, cũng không có cơ hội thực chiến, cho nên mỗi lần ra tay đều có tì vết.”
Mã Thiên Kiều: ???
Một đánh sáu, lông tóc không tổn hao gì.
Anh cmn gọi cái này là có tỳ vết??
Vị cảnh sát thiên kiêu vẫn luôn nhìn thẳng này, rốt cuộc cũng quay sang nhìn Dương Hạo: “Muốn có cơ hội thực chiến?”
“Nếu có thì có thể thử.”
Sáu người Triệu Kim Long quá yếu, Dương Hạo căn bản không kiểm tra được thực lực của mình, cho nên hắn gật đầu một cái.
Mã Thiên Kiều bỗng nhiên nói: “Sáu giờ sáng mai tôi tan làm.”
“Hử?”
Dương Hạo không hiểu ý của vị cảnh sát thiên kiêu này lắm, nghĩ thầm: Sáu giờ cô tan làm thì liên quan mẹ gì đến tôi??
“Bảy giờ gặp ở công viên Tân Giang, chúng ta so tài một phen.” Mã Thiên Kiều lại bổ sung một câu.
“Hả?”
Dương Hạo kinh ngạc nhìn vị cảnh sát thiên kiêu này một chút, tuyệt đối không ngờ đối phương lại có yêu cầu như vậy.
Rõ ràng là rất xinh đẹp, dáng người cũng không tệ, sao lại luôn nghĩ đến chém chém giết giết?
Thấy Dương Hạo lộ vẻ nghi hoặc, Mã Thiên Kiều lại nói: “Không phải anh muốn cơ hội thực chiến sao?”
“Đánh với cô không phải thực chiến!” Dương Hạo lắc đầu: ‘Với lại, sáng sớm tôi còn muốn ngủ!”
“Ai lại hẹn đánh nhau vào sáng sớm chứ, tôi chỉ làm thể dục buổi sáng thôi!”
Khóe miệng Mã Thiên Kiều giật giật, sau đó dùng khóe mắt liếc nhìn Dương Hạo một chút: “Có thể tập thể dục buổi sáng, vì sao không thể đánh nhau?”
Vị cảnh sát thiên kiêu này hiển nhiên là không hiểu ý của Dương Hạo!
“Địa điểm khác biệt!”
“Thể dục buổi sáng có thể làm trong nhà, nếu đi công viên…”
Dương Hạo muốn nói không được, nhưng nghĩ lại thì cũng không phải không được, phải suy nghĩ thoáng một chút, không thể nói chết, bằng không dễ bị boomerang đánh trúng.
Lỡ như sau này mình và vị cảnh sát thiên kiêu này muốn tập thể dục buổi sáng ở công viên thì sao?
Khụ khụ. . .
Cô nàng màu sắc ở phía sau tất nhiên là hiểu ý trong lời nói của Dương Hạo, nàng tằng hắng một tiếng, cắt ngang cuộc đối thoại của hai người.
“Thiên Kiều, sao cô lại đến đồn cảnh sát rồi?”
Hoàng Thanh cũng biết Mã Thiên Kiều, cha chú của hai người cũng quen biết, chỉ là quan hệ của hai người không tốt lắm, cả hai đều thấy đối phương ngứa mắt.
Trong mắt Mã Thiên Kiều thì Hoàng Thanh là một nữ lưu manh, mà trong mắt Hoàng Thanh thì Mã Thiên Kiều là một cô nàng cứng nhắc, ngạo kiều chết tiệt!
(ngạo kiều = Tsundere, ý chỉ người ngoài mặt cao ngạo, lạnh lùng để che đậy sự xấu hổ, mềm yếu, dễ động lòng của mình, cũng có thể hiểu là cứng miếng, trong ngoài không đồng nhất)
Cho nên dù hai người biết nhau từ thời cấp hai, cũng sống trong cùng một hội, nhưng hai người đều không liên hệ riêng.
“Điều tạm!” Mã Thiên Kiều lạnh lùng đáp hai chữ.
“Hai người quen nhau?”
Dương Hạo hơi giật mình, ở trên xe lâu như vậy, thế mà hắn không phát hiện ra.
“Không quen!”
“Chỉ là biết!”
Hai cô gái đưa ra hai câu trả lời khác nhau, nhưng ý tứ cũng không khác lắm, tựa như đang cố ý duy trì một khoảng cách.
Khá thú vị nha!
Dương Hạo lại có hứng thú với quan hệ của hai người, trực tiếp dùng 2 lần lắng nghe tiếng lòng của ngày hôm nay, dù sao qua 0 giờ cũng reset lại.
Tiếp đó hắn liền nghe thấy tiếng lòng của cả hai cô gái.
Mã Thiên Kiều: Mình đường đường là tinh anh trong giới cảnh sát, sao lại có quan hệ với nữ lưu manh này được! Đạo bất đồng bất tương vi mưu! (đạo khác biệt mưu cầu khác nhau)
Hoàng Thanh: Cô nàng ngạo kiều chết tiệt, còn không phải vì tính cách quá thối nên bị giáng chức sao! Đáng đời!
Mã Thiên Kiều: Vừa nhìn đã biết có quan hệ không rõ ràng với người đàn ông này!
Hoàng Thanh: Chị đây là tránh cho cô lúng túng thôi, cái gì cũng không hiểu. Ngoài ra, anh Hạo sẽ không có hứng thú với cô nàng ngạo kiều chết tiệt này chứ!
Mã Thiên Kiều: Trong video, người này ra tay rất nhanh, hơn nữa lần nào cũng đánh chính xác vào chỗ yếu, loại bản lĩnh nhận biết huyệt này, không có 10 năm 8 năm chỉ sợ không nhận ra!
Hả?
Biết huyệt? (huyệt = lỗ)
Nếu có nói bản lĩnh này, vậy có lẽ phải quá mười năm rồi!
Mã Thiên Kiều lại nói với Dương Hạo: “Vậy chiều mai thì sao?”
“Chiều mai? Chưa chắc đã có thời gian.”
Dương Hạo lại lắc đầu, hắn rất bận, không có thời gian và tâm trạng đi đánh nhanh với vị cảnh sát thiên kiêu này.
Chủ yếu là Dương Hạo không cho rằng đánh nhau với nàng thì sẽ có thu hoạch gì, một cô gái có lợi hại hơn nữa thì cũng có thể lợi hại đến đâu.
Lãng phí thời gian!
Mã Thiên Kiều: Người này thật đáng ghét, đánh một trận mà lải nhà lải nhải, có phải là sợ thua mình rồi mất mặt không!
Mã Thiên Kiều: Có lẽ là mấy tên lưu manh kia quá yếu, người này cũng tự hiểu lấy mình đấy.
Nghe thấy tiếng lòng của vị cảnh sát thiên kiêu này, Dương Hạo cũng cạn lời, khó trách Hoàng Thanh lại nói nàng ngạo kiều.
Còn rất kiêu ngạo, đồng thời cũng tự tin thái quá!
“Nếu cô muốn đánh thật, xế chiều mai đến Truyền thông Thiên Mỹ tìm tôi!”
Tầng 42 cao ốc Thiên Mỹ đều là khu vực của tổng tài, có phòng tập gym, diện tích không nhỏ, thừa sức chiến đấu với Mã Thiên Kiều ở đó.
“Truyền thông Thiên Mỹ??”
Mã Thiên Kiều nghi ngờ nhìn Dương Hạo một chút, nàng tự nhiên biết công ty này, dù sao nó cũng là công ty giải trí lớn nhất Giang Thành, cũng thuộc top đầu cả nước.
“Đến tầng 42 tìm tôi.” Dương Hạo lười giải thích nhiều.
“Được!”
Mã Thiên Kiều thật ra cũng không quá quan tâm vì sao Dương Hạo lại ở Truyền thông Thiên Mỹ, dù sao mục đích của nàng cũng là hẹn đánh nhau.
Hiện giờ nàng đã đạt được mục đích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận