Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 172: Không chỉ giàu

Chương 172: Không chỉ giàu
Tiên đế lập nghiệp được một nửa thì lại tiêu hết dự toán.
Dương Hạo vốn muốn làm cả hai nhiệm vụ, kết quả lại đánh mất kinh thư ở chỗ Mạnh Trà Trà.
Nhiệm vụ bên phía Vương Tuyết Như là: Ta thích protein.
Thế nhưng nếu không đủ lượng protein, không biết có phán định nhiệm vụ thất bại hay không.
Ừm, ngày mai tái chiến.
Tốt xấu gì cũng không tính là không có thu hoạch.
Nhiệm vụ của Mạnh Trà Trà ban thưởng một thẻ học tập và một điểm thuộc tính.
Dương Hạo thuận tay tăng 1 điểm này vào khỏe mạnh.
Như vậy khỏe mạnh lên 81 điểm, lại gần hơn với 100 điểm.
Về đến nhà.
Giang Ngọc Kỳ đang dạy Hề Hề múa.
Tiểu nha đầu học rất nghiêm túc, thấy ba ba trở về, còn thể hiện thành quả học tập của mình.
Dương Hạo vui mừng gật đầu.
Cảm giác mời Giang Ngọc Kỳ làm bảo mẫu là cực kỳ giá trị.
Nói là bảo mẫu, thật là là bảo mẫu + gia sư.
Còn là loại gia sư toàn năng, ca hát nhảy múa văn hóa đều có thể dạy.
Loại sinh viên tốt nghiệp ngành giáo dục mầm non như Giang Ngọc Kỳ, sẽ biết một ít ca hát và nhạc cụ, chưa nói đến ảm hiểu, nhưng đủ dạy cho trẻ em.
Có Giang Ngọc Kỳ trong nhà, Dương Hạo cũng bớt lo, chỉ cần hưởng thụ niềm vui gia đình là được.
Ừm, đây mới là cách chính xác để nuôi dạy trẻ nha.
Dương Hạo đã hiểu vì sao kẻ có tiền lại thích sinh con như vậy rồi.
Ngoại trừ cần có người kế thừa tài sản khổng lồ ra, trẻ con còn có thể mang lại cảm giác hạnh phúc.
Mà không giống như gia đình bình thường, một đứa bé liền đòi nửa cái mạng rồi.
Đâu còn tâm tư sinh đứa nữa!
Hơn 9 giờ, Hề Hề liền đi ngủ.
Dương Hạo và Giang Ngọc Kỳ đi đến ban công, vừa thưởng thức cảnh đêm trên sông, vừa nói chuyện trời đất.
“Ngày mai tôi sẽ đưa Hề Hề đến nhà trẻ quốc tế Thượng Phẩm. Chính là nhà trẻ ngay cổng tiểu khu chúng ta, cô có muốn treo cái chức ở đó không?”
Dương Hạo trưng cầu ý kiến của Giang Ngọc Kỳ.
“Treo cái chức? Có thể sao?”
Giang Ngọc Kỳ hơi sửng sốt, là giáo viên mầm non, nàng đương nhiên biết nhà trẻ quốc tế Thượng Phẩm.
Nhà trẻ này cũng thuộc hàng top ở Giang Thành, học phí mỗi tháng 28.888, người bình thường là không kham nổi.
Tương ứng, nhà trẻ này yêu cầu cực cao với giáo viên, trình độ nhất định phải là đại học trở lên, mà Giang Ngọc Kỳ chỉ là cao đẳng, không đạt được ngưỡng cửa nhập chức.
“Ý của tôi là, cô có thể làm giáo viên múa hoặc âm nhạc, mỗi ngày dạy một hai tiết, như vậy tôi có thể ghi tên cô vào nhà trẻ, hơn nữa không ảnh hưởng đến việc chăm sóc Hề Hề.”
Dương Hạo nói ra ý nghĩ của mình.
“Nếu như có thể thì quá tốt. Chẳng qua là, bên đó yêu cầu rất cao.”
Giang Ngọc Kỳ khẽ lắc đầu.
“Đây không phải vấn đề. Chỉ cần cô cảm thấy phương án này không có vấn đề là được.”
“Không có vấn đề.”
Giang Ngọc Kỳ vội vàng gật đầu, có thể vào nhà trẻ quốc tế Thượng Phẩm, cũng coi như là một loại vinh dự với một giáo viên mầm non.
Hôm sau.
Dương Hạo đưa Hề Hề và Giang Ngọc Kỳ đến nhà trẻ quốc tế Thượng Phẩm.
Lúc này chính là thời gian vào học sáng.
Ven đường có đủ loại xe sang, có thể làm một show cỡ nhỏ luôn rồi.
Nhưng thật ra có bối cảnh nhất chính là đám người đi bộ.
Bởi vì nhà trẻ quốc tế Thượng Phẩm ban đầu chỉ phục vụ cho người trong Tinh Vân Loan, nhưng vì sao tài nguyên trong Tinh Vân Loan có hạn, cho nên mới tuyển sinh bên ngoài.
Nhưng muốn vào nhà trẻ quốc tế Thượng Phẩm thì không chỉ đơn giản là nộp học phí 28.888, mà nhà trẻ còn phỏng vấn phụ huynh và trẻ em, chỉ có qua phỏng vấn thì mới có thể vào học.
“Tiên sinh, ngài tìm ai sao?”
Nhân viên an ninh cực kỳ khách khí.
Hắn làm việc ở đây 3 năm, nhận biết tất cả học sinh và phụ huynh.
Khuôn mặt xa lạ sẽ không được đi vào.
“Tôi tìm viện trưởng Lỗ.”
Dương Hạo dừng bước, cũng rất hài lòng với vị nhân viên an ninh này.
“Anh có hẹn trước không?” An ninh vẫn rất lễ phép.
Dương Hạo lắc đầu: “Quên đi, để tôi gọi điện cho cô ấy.”
Nios xong, Dương Hạo lấy điện thoại gọi cho viện trưởng, cũng báo thân phận của mình.
Không đến 5 phút, một phụ nữ trung niên khoảng 40, khí chất nho nhã bước nhanh ra cổng.
“Ông chủ, tôi là Lỗ Thục Cầm, viện trưởng nhà trẻ quốc tế Thượng Phẩm.”
Lỗ Thục Cầm tự giới thiệu bản thân.
“Xin chào viện trưởng Lỗ.”
Dương Hạo bắt tay với vị viện trưởng này, trước khi đến hắn đã nắm giữ toàn bộ tài liệu về nhà trẻ quốc tế Thượng Phẩm.
Cũng không quá xa lạ với vị viện trưởng này, vị này xem như chuyên gia giáo dục trẻ em, còn đặc biệt tạo một tài khoản TikTok, chuyên giảng giải các vấn đề về giáo dục trẻ em, số fan vượt quá 500 ngàn.
Mà nghe hai người đối thoại, nhân viên an ninh và Giang Ngọc Kỳ đều hơi ngơ ngác.
Hai người đều bắt được tin tức mấu chốt: Ông chủ!
Nhân viên an ninh biết nhà trẻ đổi chủ, mà bây giờ viện trưởng lại gọi người đàn ông trước mắt là ông chủ.
Như vậy, nếu không có gì bất ngờ thì đây chính là ông chủ mới của nhà trẻ!
An ninh yên lặng suy nghĩ lại biểu hiện vừa rồi của mình, hình như không có vấn đề.
Lúc này mới hơi yên tâm.
Giang Ngọc Kỳ thì lại trợn tròn mắt, trên mặt hiện vẻ khiếp sợ.
Nàng không ngờ trừ là tổng tài của Nghiệp báo Giang Thành, Dương Hạo còn là chủ của nhà trẻ quốc tế Thượng Phẩm!
Thế nhưng mà, nếu Dương Hạo là chủ nhà trẻ này!
Vì sao Hề Hề vẫn luôn học ở nhà trẻ cũ?
Hay là nói, Dương Hạo vì để Hề Hề đi học thuận tiện, cho nên mới mua lại nhà trẻ này??
Phỏng đoán này khiến Giang Ngọc Kỳ khiếp sợ không thôi.
Vì con đi học thoải mái hơn chút, trực tiếp mua một nhà trẻ!
Nàng cảm thấy chữ ‘giàu’ này đã không đủ dùng rồi.
Mà trong quá trình Dương Hạo và viện trưởng nói chuyện, Giang Ngọc Kỳ cũng xác thực phỏng đoán của mình.
Ông chủ nhà mình thật sự vừa mới mua lại nhà trẻ này!
Bảo sao tối hôm qua nói có thể để mình vào nơi này!
Thì ra người ta chính là chủ!
Giang Ngọc Kỳ không khỏi cảm thán.
Bởi vì có thân phận chủ nhà trẻ, nên Hề Hề vào học và Giang Ngọc Kỳ tạm giữ chức ở đây là không có vấn đề, Lỗ Thục Cầm nhanh chóng xử lý hai vấn đề này.
Dương Hạo cũng không ở lại nhà trẻ quá lâu, chỉ trò chuyện với viện trưởng một lúc rồi rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận