Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 321: Không cứu nổi

Chương 321: Không cứu nổi
Thương mậu Đại Trung?
Đây là công ty của ai?
Dương Hạo vô thức nhìn về phía Hoàng Thanh, nhiệm vụ này quá nửa là của cô nàng màu sắc rồi, như vậy Thương mậu Đại Trung này khả năng cao là có quan hệ với nàng.
Dương Hạo ngồi xuống sô pha, ra hiệu Hoàng Thanh ngồi đối diện mình: “Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?”
“Công ty trong nhà sắp phá sản, cần một số tiền lớn.”
Hoàng Thanh tóm tắt qua về nguyên nhân.
Dương Hạo cười nói: “Cho nên, cô định bán mình cho tôi?”
“Ừm.” Hoàng Thanh trịnh trọng gật đầu: “Dương tổng cảm thấy tôi đáng bao nhiêu tiền?”
Dương Hạo cân nhắc chốc lát, nói: “Vô giá.”
Lời này cũng không tính là khách sao, cha hack đánh giá cô nàng màu sắc là A và S.
Năng lực A, trung thành S.
Một nhân viên như vậy có thể sáng tạo vô số giá trị cho Dương Hạo.
Khi Hoàng Thanh đang ngây người, Dương Hạo hỏi: “Cần bao nhiêu tiền?”
“Khoảng 100 triệu!” Hoàng Thanh đáp.
“Như vậy đi, cô hẹn cha cô đi, ngày mai gặp mặt nói chuyện.”
100 triệu tuy không ít, nhưng tiền trong tài khoản của Dương Hạo cũng đã đủ dùng.
“Vừa rồi trong nhà có gọi tôi trở về, hay là ngày mai chúng ta cùng về?”
Hoàng Thanh trưng cầu ý kiến của Dương Hạo.
“Không có vấn đề.”
“Vậy thì sáng mai đi, câu lạc bộ không mở buổi sáng.”
“Sao cũng được.”
Ngày mai Dương Hạo cũng không có việc gì, huống hồ nhiệm vụ này cũng có phần thưởng phong phú, cho dù có chuyện thì cũng phải ưu tiên nhiệm vụ trước.
Thấy Dương Hạo đáp ứng sảng khoái như vậy, Hoàng Thanh tự nhiên là rất cảm kích, nàng nhìn Dương Hạo, nghiêm mặt nói: “Nếu anh có thể giúp nhà tôi vượt qua cửa ải khó khăn này, từ nay về sau, tôi chính là người của anh!”
Dương Hạo cười khoát tay: “Từ trước đến nay tôi chưa từng lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.”
“Giải quyết vấn đề trước, chuyện khác thì tùy duyên đi!”
Đối với Dương Hạo mà nói, Hoàng Thanh cũng rất có lực hấp dẫn, bên cạnh hắn chỉ có một cô gái loại hình này, tất nhiên, chủ yếu là khuôn mặt và dáng người đều rất đẹp.
Nhưng Dương Hạo đúng là không muốn lợi dụng khi người ta gặp khó khăn, không thú vị.
Loại việc này vẫn phải là anh tình em nguyện!
Đàn ông có thể lăng nhăng, nhưng phải có ranh giới cuối cùng.
Ranh giới cuối cùng của Dương Hạo là không ép buộc, không lợi dụng lúc người ta khó khăn, không chia rẽ gia đình người khác!
Quyết định 10 giờ sáng mai sẽ đến Hoàng gia, sau đó Dương Hạo liền trở về phòng.
Sau khi hắn rời đi, Diệp Vi canh ở cửa lập tức vào văn phòng, nàng hơi khó hiểu nhìn Hoàng Thanh: “Hai người dĩ nhiên lại không làm gì cả? Em còn đang định tính thời gian đây!”
“Trong đầu cô có thể nghĩ mấy thứ khỏe mạnh hay không?”
Hoàng Thanh trừng mắt nhìn cô bạn thân này một chút.
“Cũng đúng, Dương tổng vừa mới làm xong, lúc này đang là thời khắc hiền giả nha!”
Diệp Vi khoanh tay trước ngực, tiếp đó cười nói: “Nhưng mà chị Thanh này, chắc hai người đã bàn xong rồi nhỉ?”
“Anh ấy bảo ngày mai sẽ gặp mặt cha tôi và nói chuyện.”
Bởi vì Dương Hạo không nói được hay không, nên Hoàng Thanh cũng không biết Dương Hạo có ra tay giúp đỡ hay không.
“100 triệu đấy! Đây không phải con số nhỏ đâu, hi vọng Dương tổng sẽ giúp chị!” Diệp Vi cảm khái một câu.
Hoàng Thanh gật gù, đầu năm nay vay tiền là chuyện khó khăn nhất, huống hồ còn là 100 triệu!
Một bên khác.
Người Vương gia chơi rất vui vẻ, không khí trong phòng vô cùng nhiệt liệt, nhưng chơi vui đều là bậc cha chú.
Đám con cháu đều đang nhàm chán nghịch điện thoại, Phương Khoa thì quay chụp nội thất xa hoa trong phòng rồi gửi cho nữ thần Trần Nhược Hàm, tiếp đó lại thay ‘anh rể’ Dương Hạo hít hà một phen.
Nhưng Phương Khoa không biết là, hắn càng nói khoác về Dương Hạo, thì nữ thần lại càng hứng thú với ông anh rể đại gia này.
Thuận tiện còn oán trách Phương Khoa, nói là mình muốn thỉnh giáo vấn đề xe cộ với Dương Hạo, đối phương lại không trả lời mình.
Kết quả sau khi Dương Hạo trở về phòng, Phương Khoa liền tiến lên: “Anh rể, có thể thương lượng với anh một chuyện không?”
“Ừm, nói đi.” Dương Hạo thuận miệng đáp một câu.
“Người bạn học kia của em muốn hỏi vài vấn đề về xe, anh lại không trả lời. Anh có thể đáp lại cô ấy không? Nhờ anh đó, anh rể!”
Nói xong, Phương Khoa còn vái chào Dương Hạo.
Mà Dương Hạo thì lại choáng váng, hắn rất tò mò loại thức ăn cho chó nào mới có thể tạo ra một con Hao Thiên Khuyển như thế này!
Phương Khoa không tính là đẹp trai, nhưng tên nhóc này rất có tinh thần, chắc hẳn không khó kiếm bạn gái trong đại học mới đúng, kết quả lại bị người ta thao túng tâm lý thành một con Hao Thiên Khuyển trung thực!
Dương Hạo cũng cảm thấy có chút hứng thú với Hàm Hàm kia rồi.
Tất nhiên, hắn chỉ tò mò đây là một cô gái như thế nào, công lực có vẻ rất cao.
Mà Dương Hạo không biết là, Phương Khoa không cảm thấy mình là liếm chó, hắn cảm thấy mình là một thanh niên cực kỳ ấm áp.
Anh rể không đáp lại nữ thần, mình hỗ trợ một phen, chính là vì không muốn nữ thần nhấm nhấp tư vị chờ đợi tin nhắn của người khác, bởi vì hắn biết mùi vị đó khó chịu như thế nào.
“Hàm Hàm là bạn học hay là bạn gái của cậu?”
Dương Hạo biết rõ còn cố hỏi, muốn cho cậu ‘em vợ’ Hao Thiên Khuyển này tỉnh táo lại một chút.
“HIện giờ vẫn là bạn, nhưng em đang cố gắng!” Phương Khoa tràn đầy tự tin, nói: “Em cảm thấy Hàm Hàm sớm muộn gì cũng trở thành bạn gái của em!”
“Có câu nói rất hay, có công mài sắt có ngày nên kim!”
“Hàm Hàm nhất định sẽ cảm động trước sự chân thành của em!”
Phương Khoa còn đang chững chạc thôi miên bản thân.
Dương Hạo thì yên lặng thở dài.
Liếm đến ung thư thời kỳ cuối rồi!
Tên nhóc này không cứu nổi rồi!
Trong ánh mắt mong chờ của Phương Khoa, Dương Hạo tùy tiện gửi mấy tin cho Hàm Hàm.
Lúc này Phương Khoa mới hài lòng rời đi, tiếp đó bắt đầu nhắn tin tranh công với nữ thần…
Bạn cần đăng nhập để bình luận