Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 377: Bà chủ mới

Chương 377: Bà chủ mới
Lúc trước nữ ngôi sao Hùng Hiểu Nghiên cũng đã chuyển hóa thành xe pháo, tiếp đó Dương Hạo cũng mở hình thức làm thuê, hai ngày nay kết toán, tiểu xe pháo kia mang lại cho hắn ít thì mấy chục ngàn, nhiều thì hơn trăm ngàn, một tháng cũng có thể kiếm được 2, 3 triệu!
Rất thơm!
Sau này liền có hai tiểu xe pháo làm việc cho mình!!
Nice!!
Coi như mỗi tháng một xe phái kiếm được 2 triệu, như vậy 10 xe pháo là 20 triệu rồi, 100 cái chính là 200 triệu!!
Nói cách khác, chỉ cần Dương Hạo phát triển 100 cái tiểu xe pháo, mỗi tháng nằm cũng kiếm được 2 cái mục tiêu nhỏ.
Không đúng, cũng không phải nằm kiếm tiền, bởi vì xe pháo cần đổ xăng thay dầu một lần một tháng.
Nếu có 100 cái tiểu xe pháo, mỗi ngày Dương Hạo phải thay dầu khoảng ba lần…
A, dường như cũng là công việc chân tay!!
Quên đi, tùy duyên đi.
Hơn nữa với phong cách của cha hack, có lẽ số lượng xe pháo cũng có giới hạn cao nhất, không có khả năng phát triển vô tận.
Thời khắc hiền giả, Dương Hạo vừa phun khói vừa hỏi: “Ngọc Ngọc, các em muốn tham gia chương trình game show không?”
“Game show?”
“Là loại trên tivi sao?” Mạnh Ngọc Ngọc ngạc nhiên hỏi.
Vu Lệ Lệ và Cổ Tiểu Hà ở bên cạnh cũng dựng lỗ tai lên, trên mặt tỏ vẻ chờ mong.
Đối với người bình thường, được lên tivi vẫn là một chuyện rất hấp dẫn, coi như không thể nổi tiếng, cũng có vốn liếng để trang bức.
Huống hồ Mạnh Ngọc Ngọc và Cổ Tiểu Hà đều là sinh viên trường nghệ thuật, tham gia game show và lên tivi chính là thứ các nàng từng hướng tới.
Dương Hạo khẽ gật đầu: “Có một chương trình tìm kiếm tài năng, có thể cho các em vào chơi một chút.”
Dương Hạo nói đến game show mà Truyền thông Thiên Mỹ đang chế tạo riêng cho nhóm nhạc nữ của mấy người Trần Nhược Hàm.
Bởi vì là hình thức tuyển chọn tài năng, cho nên loại game show này cần không ít thí sinh, cho ba người Mạnh Ngọc Ngọc lên chơi là không có vấn đề.
Mà trong lúc tham gia chương trình, ba người còn có thể luyện tập vũ đạo, dù sao người hưởng thụ cũng là Dương Hạo.
“Chồng, anh thật tốt, yêu anh chết mất!”
Mạnh Trà Trà ôm cổ Dương Hạo, cho hắn một nụ hôn nóng bóng, nàng rất hứng thú với việc tham gia game show này, bởi vì như vậy, nàng có thể trang bức một phen rồi.
Thật ra, Mạnh Trà Trà rất hài lòng với cuộc sống bây giờ, xem như người quản lý của trung tâm dạy múa và phòng tập, nàng sống rất thoải mái, nhưng tiểu trà trà này vẫn không sửa được cái tật thích khoe khoang và trang bức.
Mà khoe khoang trung tâm dạy múa và phòng tập, nào có thỏa mãn bằng lên tivi!!
Biết có thể tham gia game show, còn có thể lộ mặt trên tivi, ba cô gái đều vô cùng hưng phấn, đến mức cả ba đều cực kỳ cố gắng trong ván bài tiếp theo, Dương Hạo thì lại được cảm nhận đãi ngộ của đế vương…
Ba người, ba con đường, mỗi một con đường đều có phong cảnh khác nhau, đang chờ bạn đi sâu đi sát vào để tìm hiểu và khám phá.
Không sai, đây chính là ý nghĩa của du lịch!
Đi những con đường khác nhau, cảm nhận niềm vui khác biệt!
Cho nên, mau dẫn người mà bạn hiểu rõ, làm một cuộc du lịch không cần đi đường đi!
Hửng đông.
Dương Hạo lại đến chỗ Di Bảo, hai người cùng ăn sáng.
“Dương đại ca, sau này anh đến thì có thể gọi em dậy.”
Sáng nay Tôn Tâm Di mới biết Dương Hạo đến từ trong miệng bạn thân Từ Nhã Lỵ, nàng còn vì thế mà tự trách, hôm qua ngủ quá sớm.
“Em cần nghỉ ngơi tốt!”
Dương Hạo lắc đầu, tiếp đó lại đưa tay sờ sờ cái bụng vẫn bằng phẳng của Tôn Tâm Di.
Lúc mới mang thai là không cảm nhận được sinh mệnh ở trong bụng, nhưng Dương Hạo vẫn sẽ cảm thấy đứa bé trong bụng hình như có cộng minh trên linh hồn với mình.
Dương Hạo nghĩ đến phần thưởng lúc trước, lại thuận miệng hỏi một câu: “Đúng rồi, em đã đi xem tiệm vàng kia chưa?”
“Vẫn chưa.”
Tôn Tâm Di khẽ lắc đầu, hiện giờ nàng không quá quan tâm đến tiền tài, tính cách của nàng vốn đã như vậy rồi.
Lúc trước Dương Hạo còn trực tiếp cho nàng 200 triệu, Tôn Tâm Di lại càng không còn truy cầu gì trên phương diện tiền tài nữa, cho nên nàng còn chưa đi đến tiệm vàng kia!
Dương Hạo đề nghị: “Vậy lát nữa cùng đi xem đi!”
“Vâng!”
Tôn Tâm Di ngoan ngoãn gật đầu một cái, đối với nàng mà nói thì đi đâu làm gì cũng không quan trọng, quan trọng là ở cùng Dương Hạo.
Ăn sáng xong, Dương Hạo lại đưa Tôn Tâm Di và tiểu thư ký Từ Nhã Lỵ đến tiệm vàng tên Tân Hoa Lâu kia.
Tiệm vàng này nằm ở đường Giang Hán, vị trí địa lý cực tốt, nhưng trước kia Dương Hạo đi ngang qua thì không quá để ý đến tình hình của tiệm vàng, dù sao cũng không liên quan gì đến hắn.
Lúc ba người đến, tiệm vàng mới mở cửa, Dương Hạo cũng không tiến vào, mà dừng chân ở cửa, quan sát một chút, tiếp đó gật đầu hài lòng.
Tiệm vàng này tổng cộng hai tầng, diện tích kinh doanh khoảng 1000m2, xem như là có quy mô rất lớn trong các tiệm vàng.
Mà nói là tiệm vàng, thật ra cửa hàng bán rất nhiều mặt hàng, trừ vàng ra còn có bạch kim, kim cương, ngọc, phỉ thúy. . .
“Vậy mà lại là một cửa hàng lớn như vậy, lúc trước dường như không có ấn tượng gì.” Từ Nhã Lỵ cảm khái.
“Tiểu thư, cửa hàng chúng tôi mới khai trương ba tháng.”
Một nữ nhân viên bán hàng nghe Từ Nhã Lỵ nói vậy, cười khanh khách ra đón.
Nữ nhân viên nhiệt tình nói: “Xin hỏi ba vị muốn xem gì?”
Dương Hạo ôm bả vai Di Bảo nói: “Chúng tôi không xem gì cả, chỉ muốn cho các cô gặp bà chủ mới thôi.”
“A, bà chủ mới?”
Nữ nhân viên này cũng biết tiệm vàng đổi chủ, thế nhưng vị chủ mới thần bí kia vẫn chưa xuất hiện, dường như chỉ có luật sư đến một chuyến.
“Vị này chính là bà chủ mới của các cô!”
Dương Hạo vỗ vỗ bả vai của Tôn Tâm Di.
“A, chào bà chủ!”
Nữ nhân viên vội vàng cúi đầu chào hỏi, thật ra nàng đã chú ý đến ba người này từ lâu rồi, bởi vì ba người là đi xe sang đến.
Cho nên khi Dương Hạo nói vị mỹ nữ trước mặt là bà chủ mới, nàng cũng không nghi ngờ, dù sao người ta cũng có xe sang để chứng minh, với lại người thường cũng không biết cửa hàng đã đổi chủ.
“Quản lý, bà chủ đến rồi.”
Nữ nhân viên chào hỏi bà chủ mới Tôn Tâm Di này, tiếp đó vội vàng hô một tiếng với bên trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận