Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 252: Phong tình trong phòng khám

Chương 252: Phong tình trong phòng khám
“Ông chủ, tôi cũng có chứng cứ.”
Hàn Vĩ Linh vốn đã muốn lập công, lập tức bổ thêm một đao.
Dương Hạo cũng không biết hai người này đều là tâm phúc của Trương Anh, càng không biết năm phút trước hai người còn thề thốt cùng tiến cùng lui với Trương Anh.
Mà Hoàng Thanh thì biết quan hệ của hai người và Trương Anh, thấy hai người đứng ra bóc phốt chủ cũ, nàng liền bĩu môi.
Cô nàng màu sắc coi thường loại người này nhất.
“Từ hôm nay trở đi, tất cả việc trong câu lạc bộ sẽ do Hoàng tổng phụ trách, cho nên, hai người báo cáo với Hoàng tổng là được.”
“Ngoài ra, mọi người quay lại làm việc đi, nếu như cần tổ chức hội nghị, Hoàng tổng sẽ báo cho mọi người.”
Dương Hạo cao giọng phân phó.
Nghe vậy, mọi người cũng nhộn nhịp giải tán.
Hoàng Thanh thì quen việc dễ làm, đưa Dương Hạo đến văn phòng tổng giám đốc, trong phòng vẫn còn một ít đồ của Trương Anh.
Diệp Vi tìm một hộp giấy, trực tiếp ném đồ vào trong đó.
Dương Hạo ngồi xuống ghế, nhìn về phía Hoàng Thanh: “Hoàng tổng, giao câu lạc bộ cho cô, tôi cũng yên tâm, tiếp theo chúng ta tâm sự vấn đề đãi ngộ đi.”
Lúc này, Cô nàng màu sắc có vẻ thấy cảnh sinh tình, nhớ đến chuyện cũ, đang ngẩn người nhìn mọi thứ trong văn phòng.
Nghe thấy Dương Hạo nói, nàng mới lấy lại tinh thần: “Tôi không cần tiền lương cố định, tôi muốn 10% kim ngạch lợi nhuận.”
Hiển nhiên là Hoàng Thanh đã có cân nhắc từ trước.
“Được.”
Dương Hạo đồng ý, không muốn tiền lương cố định, chỉ cần 10% lợi nhuận, điều này chứng tỏ Hoàng Thanh rất tự tin với năng lực của mình, bởi vì không có lợi nhuận hoặc lợi nhuận kém, nàng cơ bản là phí công.
Tiếp đó Hoàng Thanh đưa Dương Hạo đi tham quan một vòng, bởi vì câu lạc bộ mới kinh doanh hơn một năm, nên trang trí nội thất vẫn còn rất mới, không cần đầu tư thêm.
Tham quan xong, Dương Hạo thuận miệng hỏi: “Cô định xử lý Trương Anh thế nào?”
“Cô ta sẽ phun tiền ra để tự vệ thôi. Nói không chừng lát nữa sẽ gọi cho tôi.”
Hoàng Thanh rất hiểu người chị em cũ của mình, đối phương là người thông minh, loại chuyện có khả năng đi vào đạp máy may này, Trương Anh sẽ không cương đến cùng, khả năng cao còn khóc lóc cầu xin tha thứ.
Mà loại tội xâm chiếm tài sản này, nếu như trả lại toàn bộ số tiền, tòa án rất có thể sẽ trì hoãn và giảm án nhiều lần, cũng sẽ không đi vào đạp máy may thật.
“Anh Dương, mặc kệ thế nào, tôi vẫn phải cảm ơn anh.”
Mặc dù Hào Tước đã không phải của Hoàng gia, nhưng Hoàng Thanh trở về bằng cách này, cũng coi như rửa sạch sỉ nhục, bởi vậy nàng rất cảm kích Dương Hạo.
“Chị Thanh, cảm nói miệng thì không đủ thành ý! Đều là con gái giang hồ, chúng ta không nên hiểu chút đạo lí đối nhân xử thế sao?”
Không chờ Dương Hạo nói chuyện, Diệp Vi đã mở miệng trêu chọc.
Hoàng Thanh liếc nàng một cái, nói: “Cô cho rằng anh Dương là loại đàn ông như cô tưởng tượng sao?”
Mặc dù là nàng với với Diệp Vi, nhưng thực tế là đang chụp mũ đạo đức cao cho Dương Hạo.
Dương Hạo nhìn Cô nàng màu sắc có phong thái thướt tha này một chút, cười nói: “Thật ra, Vi Vi rất hiểu tôi đấy.”
“Anh Dương, hay là để tôi trợ nợ thay chị Thanh nhé?”
Diệp Vi nói xong còn khoác lên tay Dương Hạo, nhẹ nhàng cọ cọ vào ngực mình.
“Vẫn là nợ đi.” Dương Hạo nhún vai, hắn không có hứng thú với mỹ nữ nhân tạo này: “Tôi còn có việc, câu lạc bộ liền giao cho các cô.”
Tiếp nhận sản nghiệp xong, Dương Hạo trực tiếp rút lui.
Hôm nay hắn còn phải đi làm nhiệm vụ của NPC số 4 Manh Bảo nữa.
Đưa tiễn Dương Hạo xong, Diệp Vi ôm bả vai của Cô nàng màu sắc, lẩm bẩm bên tai nàng: “Chị Thanh, rốt cuộc chị nghĩ thế nào? Sao không nhào lên?”
Hoàng Thanh lắc đầu: “Gần đây có quá nhiều chuyện, không có tâm trạng.”
“Nhiều chuyện hơn nữa, cũng vẫn phải sống mà, huống hồ là 40 phút đấy! Nghĩ thôi đã thấy kích động rồi.”
Hoàng Thanh vỗ vỗ lên Nana đệm silica gel của đối phương: “Cô thích thì tự lên đi!”
“Em cũng đã lên rồi nha! Nhưng người ta rõ ràng là không có hứng thú với em!”
Diệp Vi buồn bực lắc đầu, tiếp đó ra vẻ thần bí nói: “Chị Thanh, hay là chị dẫn em lên đi nhá! Cùng lên, được không?”
“Anh Dương có thể từ chối một mình em, nhưng tuyệt đối không thể từ chối cả hai người chúng ta cùng lên.”
Nghe lời nói như lang như hổ này, Hoàng Thanh trực tiếp cạn lời, nàng hung hăng trừng mắt với Diệp Vi: “Nếu cô không nhịn được, tôi có thể cho cô mượn văn phòng nửa tiếng!”

Bệnh viện nhân dân số 2 Giang Thành.
Khi Dương Hạo đến, vừa hay là lúc nghỉ trưa.
Hắn gõ cửa phòng Quan Manh Manh.
“Mời vào!”
Giọng nói mang theo chút uy nghiêm của bác sĩ Quan truyền ra.
“Dương đại ca, sao anh lại đến đây?”
Thấy người vào là Dương Hạo, Quan Manh Manh lập tức nở nụ cười tươi rói, tiếp đó nhào vào trong ngực vị bạn trai đã tuyên bố chính thức này.
Lúc này, Quan Manh Manh mặc áo khoác trắng, dáng người xinh đẹp bị giấu bên trong lớp quần áo rộng rãi, nhưng khi tiếp xúc thân thể là không thể lừa gạt được.
Cảm nhận được lực trùng kích của đôi quái vật khổng lồ kia, ngửi mùi thuốc khử trùng đặc hữu ở nơi này, Dương Hạo không khỏi máu dồn lên não.
Ừm, đều trách mỹ nữ nhân tạo kia.
Cứ luôn trêu chọc, khiêu gợi.
Còn cmn quyến rũ hắn.
Tuy Dương Hạo không có hứng thì gì với nàng, nhưng cậu em lại có suy nghĩ của mình.
Cạnh!
Dương Hạo thuận tay khóa trái cửa phòng.
Tiếp đó cúi đầu ngăn chặn miệng nhỏ của bác sĩ Quan, một bàn tay thì thành thạo lột đồ.
“Dương đại ca, anh…”
“Nơi này… không được nha…”
Bác sĩ Quan ngẩn ngơ, nàng chỉ là vui vẻ khi nhìn thấy bạn trai, cho nên mới nhào lên ôm một cái, chứ không có tâm tư khác.
Nhưng mà tình hình đã vượt ra khỏi sự kiểm soát của nàng, phát triển theo chiều hướng mất khống chế.
“Ô ô, bên ngoài có người.”
Quan Manh Manh vừa thở dốc, vừa nhỏ giọng nhắc nhở.
Nhưng bác sĩ Quan không biết, giờ phút này mà nhắc nhở như vậy, hoàn toàn là gia tăng buff, chỉ có thể kích phát dục vọng chiến đấu của người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận