Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 357: Khi sống sao quan tâm chuyện hậu sự, có thể chơi mấy ngày thì mấy ngày

Chương 357: Khi sống sao quan tâm chuyện hậu sự, có thể chơi mấy ngày thì mấy ngày
“Chị, mau ngồi đi! Chờ hai người lâu rồi!”
Vương Tuyết Như ra vẻ bình tĩnh, làm dấu mời, nhưng gò má của nàng cực kỳ nóng bỏng, dù sao suýt nữa cũng bị bắt tại trận.
Thế nhưng khẩn trương thì khẩn trương, thẹn thùng thì thẹn thùng, đáy lòng cũng có một loại cảm giác kích thích khó nói nên lời.
“Thiến Thiến, Tuyết Như thì cậu biết rồi. Vị này là Dương tổng, bạn trai của Tuyết Như.”
Vương Tĩnh Như giới thiệu song phương.
Lúc này, điện thoại trong tay Trịnh Thiến Thiến vẫn còn đang quay, nàng vội vàng tắt đi, sau đó chào hỏi: “Chào Dương tổng, tôi là Trịnh Thiến Thiến.”
Phương thức xuất hiện của vị Dương tổng này quả thực là cực kỳ bùng nổ, nhưng đối phương dù sao cũng là tổng tài của một tập đoàn lớn như Thiên Mỹ, nàng chỉ là một Vlogger nhỏ, tự nhiên phải khách khí một chút.
“Xin chào, mời ngồi.”
Dương Hạo gật gù, tiếp đó nói với phục vụ: “Mang đồ ăn lên đi!”
“Vâng, Dương tiên sinh!”
Phục vụ cung kính cúi đầu, rồi mới đi ra khỏi phòng riêng.
Trịnh Thiến Thiến thì cảm thấy phong cách làm việc của vị tổng tài này quá bá đạo, ngay cả phân đoạn gọi món cũng bị lược bỏ.
Dưới tình huống bình thường, có phải là nên để vị khách Vương Tĩnh Như này gọi món trước không?
Nhưng mà, sau khi phục vụ bắt đầu mang đồ ăn lên, nàng mới hiểu được là mình hiểu nhầm, vị Dương tổng này đã gọi tất cả các món đặc sắc của cửa hàng này.
Bốn người ăn căn bản là không hết, nhưng điểm nhấn chính là nếm thử và nhấm nháp.
Không chỉ vậy, Dương Hạo còn bảo phục vụ mở hai chai vang Bordeaux 96, mỗi chai hơn 20 ngàn.
Đừng nói Lafite năm 82 gì cả, trên thị trường 99% đều là giả, dù sao một cái chai Lafite 82 không mà cũng có thể bán được khoảng 5000 rồi.
Tự nghĩ đi.
Qua ba lần rượu, Dương Hạo bắt đầu nói chuyện công việc với Vương Tĩnh Như.
“Tĩnh Như, lương của chị ở điện ảnh Hoàn Cầu là bao nhiêu?”
Thật ra tiền lương là việc rất riêng tư, nhưng bạn muốn vào một công ty mới, người ta tự nhiên muốn tham khảo tiền lương lúc trước của bạn.
“Lương tháng 35.000, 14 tháng lương.”
Vương Tĩnh Như nói thật, thật ra nàng còn có tiền thưởng gì đó nữa, nhưng cũng không phải cố định, hơn nữa có khi nhiều có khi ít, nàng cũng không nói.
Thật ra Vương Tĩnh Như trở về Giang Thành thì cũng không kì vọng có thể nhận được cao như kinh thành, nơi này là Giang Thành, trình độ tiền lương không thể so sánh với kinh thành.
Dương Hạo yên lặng tính toán một chút, một tháng 35 ngàn, 14 tháng, như vậy khoảng 490.000.
“Như vậy, tiền lương của chị không tính theo tuần nữa, lương một năm 1 triệu, cộng thêm tiền thưởng.”
Dương Hạo trực tiếp tăng lương gấp đôi cho chị vợ.
Người nhà nha, cho chút tiền lương cũng không đau lòng.
Huống hồ vị chị vợ này còn là một thục phụ xinh đẹp có phong thái trác tuyệt, lại thêm thân phận chị vợ nên được gia trì thêm buff, đối với một fan của Tào thừa tướng như Dương Hạo mà nói, đúng là rất có lực hấp dẫn.
Có câu nói rất hay: Khi còn sống sao quan tâm chuyện hậu sự, có thể chơi mấy ngày thì mấy ngày!
Người sống một đời, cũng chỉ là một ngày ba bữa!
Đừng để bản thân ủy khuất, càng không cần làm trái ý mình, chỉ cần không phạm tội, không gây phiền cho quốc gia, vậy là xong!
“Hả? Một triệu!!”
Vương Tĩnh Như kinh hãi.
Trịnh Thiến Thiến ở bên cạnh cũng hít sâu mọt hơi, con ngươi vô thức trợn tròn, nàng biết tình hình thu nhập của bạn thân, trên đường trở về, bạn thân còn nói giảm lương cũng không sao, không ngờ không chỉ giảm mà còn tăng lên gấp đôi!
“Dương tổng, có phải là hơi nhiều rồi không?”
Vương Tĩnh Như bình tĩnh lại, nàng cảm thấy có thể là do Dương Hạo nể mặt em gái mình nên mới cho nhiều tiền lương như vậy.
Dương Hạo thì khoát tay: “Đây chính là trình độ tiền lương của chủ nhiệm văn phòng tổng tài Truyền thông Thiên Mỹ, hơn nữa tôi tin chị cũng có năng lực như thế.”
Dương Hạo nói thật, thu nhập của chủ nhiệm văn phòng tổng tài Truyền thông Thiên Mỹ khoảng 1 triệu một năm, thậm chí còn nhiều hơn.
Cái này phải xem bạn làm thế nào, dù sao cái chức vụ này mà muốn kiếm tiền, vậy thì có rất nhiều cơ hội.
Thấy Dương Hạo nói vậy, Vương Tĩnh Như cũng không nói gì nữa, nàng đã lăn lộn nhiều năm trong ngành này, đương nhiên hiểu trình độ tiền lương của chủ nhiệm văn phòng tổng tài của một tập đoàn lớn như Thiên Mỹ, tuy mỗi công ty đều không giống nhau, nhưng 1 triệu một năm cũng là bình thường.
Nếu như nàng còn khăng khăng chối từ thì có chút làm kiêu rồi, nhưng trong lòng nàng quyết định, sau này nhất định phải làm việc thật tốt, kiếm chút thành tích.
“Vấn đề chỗ ở thì sao? Chị có về nhà không?” Dương Hạo lại mở miệng hỏi.
Vương Tĩnh Như lắc đầu: “Cha mẹ còn chưa biết tôi ly hôn, cũng không biết tôi trở về Giang Thành, tôi muốn qua một thời gian mới nói cho họ biết.”
“Chị, vậy chị em chỗ em đi.” Vương Tuyết Như nói.
Vương Tĩnh Như lại lắc đầu: “Không được, chị sẽ thuê nhà.”
“Nếu chị ở nhà em, Nặc Nặc sẽ biết, lỡ như tiểu nha đầu này lỡ miệng nói với cha mẹ thì sẽ lộ, hơn nữa chị cũng muốn ở một mình một thời gian!”
Vương Tuyết Như gật đầu, cũng không nói gì nữa, nàng cũng là người đã ly hôn, cũng hiểu tâm tư của chị gái.
Nếu không phải có Dương Hạo xuất hiện, có lẽ nàng đã tự kỷ rồi, không muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài, tự phong bế bản thân.
Dương Hạo lại mở miệng: “Như vậy đi, công ty sắp xếp nhà cho chị, chị vào ở trước đi.”
Bên Lâm Giang Hoa Viên vẫn còn mười mấy căn nhà đang bỏ trống, mà các loại phí thì trả hết rồi, cho chị vợ ở một căn là không thành vấn đề.
“Chuyện này… Không cần đâu, tôi tự thuê một căn là được.”
Lương một năm 1 triệu đã để Vương Tĩnh Như hơi băn khoăn, giờ lại thêm nhà nữa, nàng cảm thấy đãi ngộ này quá tốt rồi.
Dương Hạo cười khoát tay: “Chủ nhiệm Vương, với cấp bậc của chị ở công ty, thu xếp chỗ ở cho chị cũng không quá đáng, hơn nữa cũng chỉ để chị ở mà thôi.”
Dương Hạo cố tình đổi giọng gọi chủ nhiệm Vương, dáng vẻ như đang làm việc chung.
“Được rồi, vậy cảm ơn Dương tổng.”
Vương Tĩnh Như không tiện từ chối nữa, gật đầu nói cảm ơn.
Dương Hạo nhún vai, nghiêm túc nói: “Tôi làm vậy là để chủ nhiệm Vương không còn lo lắng, tập trung tất cả tinh thần vào công việc. Có lẽ chủ nhiệm Vương cũng biết, tôi mới thu mua Thiên Mỹ không lâu, bây giờ nội bộ tập đoàn cũng không quá ổn định, cho nên có rất nhiều việc phải làm, chủ nhiệm Vương cần chuẩn bị tâm lý trước!”
Nghe Dương Hạo nói vậy, Vương Tĩnh Như trái lại còn yên tâm hơn một chút, bởi vì cái gọi là không công không nhận lộc, nhận đãi ngộ tốt như vậy, trách nhiệm trên vai tự nhiên phải nặng hơn chút, như vậy mới hợp tình hợp lý.
Bốn người gọi tài xế lái thay, đưa Vương Tuyết Như về nhà trước, tiếp đó liền đến Lâm Giang Hoa Viên.
Sau khi tiến vào tiểu khu, Dương Hạo mở miệng hỏi: “Chủ nhiệm Vương thích ở tầng cao hay là tầng thấp?’
“Tầng cao đi, tầm nhìn tốt hơn.”
Vương Tĩnh Như vừa trả lời vừa đánh gia hoàn cảnh trong tiểu khu, tuy nàng thường xuyên ở kinh thành, nhưng dù sao cũng là người Giang Thành, biết nhà ở khu này rất đắt, hoàn cảnh xanh hóa còn cực tốt, vừa nhìn đã biết là cao cấp.
Lúc ở nhà hàng, Vương Tĩnh Như còn tưởng chỗ ở Dương Hạo nói là loại nhà trọ kia, không ngờ lại là một khuôn viên cao cấp.
Dương Hạo đưa Vương Tĩnh Như và Trịnh Thiến Thiến đến tầng 22.
“Nhà đã sửa sang sạch sẽ, thiếu thứ gì thì chị mua thêm đi, mật khẩu khóa vân tay là 696969!”
“Tôi không quấy rầy hai người nghỉ ngơi nữa!”
Sau khi mở cửa, Dương Hạo bàn giao một câu rồi rút lui luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận