Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 336: Anh Hạo thật tuyệt

Chương 336: Anh Hạo thật tuyệt
Vừa rồi Dương Hạo không chú ý đến cửa, nhưng sau khi có xưng hào ‘Võ đạo Tông Sư’, thính giác của hắn giống như nhạy cảm hơn người bình thường rất nhiều, lúc Diệp Di đến thì hắn đã biết, sau đó cũng nghe thấy một loạt hành động của đối phương.
Vốn định bắt nàng tại trận, không ngờ đối phương chạy rất nhanh.
Cô nàng này cũng thật là!
Loại chuyện này mà còn đi nghe trộm!
Dương Hạo quay về phòng, cô nàng màu sắc còn nằm ở trên giường, mặt đầy hưởng thụ.
Cái này dùng tốt hơn hàng giả nhiều lắm!
Trong đầu nàng bỗng nhiên có một ý nghĩ, hôm qua không phải nói muốn xăm tên Dương Hạo lên người nha!
Bây giờ nàng lại muốn xăm bốn chữ: Anh Hạo thật tuyệt!
Sau này mỗi khi đánh bài, đối phương có thể nhìn thấy bốn chữ này, vậy còn không lợi hại hơn??
Sáng nay Dương Hạo phải đi nhận máy bay, cho nên rửa mặt xong liền rời đi.
Mà hắn vừa rời đi, Diệp Vi liền vội vàng chạy vào phòng Hoàng Thanh: “Chị Thanh, mau cho em biết, cảm giác thế nào?”
Hoàng Thanh lườm bạn thân một cái, thản nhiên nói: “Hết thuốc rồi!”
“Phòng em còn, chờ em chút.”
Diệp Vi chạy về phòng lấy thuốc, tiếp đó lại ân cần châm thuốc cho Hoàng Thanh: “Bây giờ có thể nói rồi chứ?”
“Anh ấy đầu tư 150 triệu vào công ty nhà tôi, gần như là lấy cổ phần theo giá thị trường.”
“Ai nha, em không muốn nghe cái này, em muốn nghe trải nghiệm tối qua của hai người kìa…”
Diệp Vi mặt đầy chờ mong, vừa rồi nàng chỉ nghe được nửa hiệp, không dám tưởng tượng cả trận thì sẽ đặc sắc thế nào.
Hoàng Thanh trợn mắt: “Trong đầu cô chỉ có thể nghĩ đến mấy chuyện này thôi à!”
“Người sống một đời, không phải vì mấy chuyện này sao! Bằng không thì còn có vui thú gì chứ!”
Diệp Vi cũng châm điếu thuốc, chuẩn bị sẵn sàng hóng chuyện.
Thật ra Hoàng Thanh cũng muốn chia xe, dù sao trải nghiệm này cũng hoàn toàn khác với tự ngu tự nhạc, nàng phun ngụm khói, đáp: “Anh Hạo… thật sự quá mạnh.”

Công ty hàng không Giang Thành.
Dương Hạo gặp mặt quản lý tiêu thụ Dư Minh Mỹ.
Thu nhập chủ yếu của công ty hàng không là vận chuyển hành khách và vận chuyển hàng hóa, nhưng cũng có nghiệp vụ tiêu thụ hoặc mua hộ máy bay, chỉ là loại nghiệp vụ này rất ít, một năm cũng chưa chắc có mấy đơn.
Mà hễ là người mua nổi máy bay tư nhân, thì đều là siêu cấp đại gia, bởi vậy Dư Minh Mỹ tự nhiên rất khách khí với Dương Hạo.
Vị quản lý này còn rất xinh đẹp, nàng mặc âu phục ngắn và một chiếc váy vàng, trên đùi là đôi tất màu da, dưới chân là một đôi giày da nửa cao gót màu đen.
Nàng năm nay 38 tuổi, nhưng chăm sóc rất tốt, nhìn qua chỉ khoảng 32, 33, trong lúc giơ tay nhấc chân lại lộ ra vẻ đẹp thành thục tài trí, xem như là cực phẩm trong giới thục phụ. (milf)
Tuy nhiên, đối với người có nhiều mỹ nữ như Dương Hạo, sức hấp dẫn của nàng chỉ có hạn.
Khiến vị thục phụ này trêu chọc Dương Hạo mấy lần, để bị hắn không để ý đến.
38 tuổi, chỉ tính tuổi đã bị trừ 24 điểm, còn chơi cái rắm gì!
Làm xong các thủ tục, Dương Hạo liền nhìn thấy chiếc máy bay thuộc về mình.
Máy bay này có thể chứa 19 hành khách, còn có phòng ngủ riêng, phòng bếp, phòng tiếp khách…
Trước khi tiến vào trong máy bay, Dương Hạo không tưởng tượng nổi, thì ra trong máy bay còn có thể thiết kế như vậy.
Mà sau khi tham quan xong, hắn chỉ yên lặng cảm khái một câu: Có tiền thật tốt!
Nhưng máy bay tư nhân là không thể bay lung tung, muốn cất cánh thì cần đăng ký trước một thời gian, mà một chiếc máy bay như vậy phí tổn bảo dưỡng cũng đắt đến kinh người.
Hàng năm, phí hạ cánh, phí bảo dưỡng và đủ loại chi phí khác, một năm phải 15 triệu.
Cho nên mới nói, không phải siêu cấp đại gia thì không nuôi nổi cái đồ chơi này.
Dương Hạo và Dư Minh Mỹ ký thỏa thuận ủy thác, công ty họ sẽ thay mặt bảo dưỡng, khi nào cần sử dụng thì chỉ cần gọi điện thoại, công ty sẽ sắp xếp phi công và tiếp viên hàng không.
Có một loại tiếp viên hàng không chỉ bay chuyến bay cá nhân, tên gọi tắt là ‘bay riêng’.
Các nàng kiếm tiền nhiều hơn tiếp viên bình thường rất rất nhiều, hơn nữa còn không có giới hạn cao nhất!
Nhưng nghe nói tuổi nghề của loại bay riêng này không dài, có rất ít người có thể bay quá một năm.
Bởi vì đại bộ phận người trong đó đều bị các ông chủ của máy bay tư nhân cất chứa!
Khi Dương Hạo đang vui vẻ với chiếc máy bay, Hoàng Thanh đã nghỉ ngơi xong, liền đi với Diệp Vi đến phòng xăm của Phương Đễ.
Bởi vì bản thân là thợ xăm, nên trên người Phương Đễ cũng có rất nhiều hình xăm, bao trùm nửa người, trong phòng làm việc nên nàng chỉ mặc áo ba lỗ màu trắng, có thể nhìn hình xăm trên cánh tay và lưng.
Sau khi nghe thấy yêu cầu của Hoàng Thanh, Phương Đễ trực tiếp cười thành tiếng: “Anh Hạo thật tuyệt? Chị Thanh, chị muốn xăm cái này thật á?”
Hoàng Thanh trịnh trọng gật đầu: “Thiết kế đẹp một chút.”
“Chị Thanh, đây là bạn trai chị, hay là chồng vậy?”
“Nếu là bạn trai, em khuyên chị cẩn thận, lúc chia tay sẽ rất rắc rối, em thường xuyên gặp những vị khách như vậy đến để xóa xăm.”
Phương Đễ nhún vai nói: “Chị cũng biết, xóa rất khó, cho nên sau khi xăm lên, khả năng cao sẽ đi theo chị cả đời!”
“Chị Thanh, em cũng thấy không cần thiết. Tuy anh Hạo rất mạnh, nhưng cũng không cần phải xăm lên người chứ!” Diệp Vi phụ họa theo, thật ra lúc ở nhà nàng đã khuyên rồi, nhưng Hoàng Thanh căn bản không nghe.
“Đừng nói nhảm! Mau thiết kế đi!”
Hoàng Thanh đã quyết định thì sẽ không thay đổi, nàng tất nhiên sẽ không nghe lời của hai người.
“Chị Vi, chị Thanh của chúng ta bị sao vậy? Anh Hạo kia là ai?”
Phương Đễ rất hiểu Hoàng Thanh, thấy nàng tỏ thái độ như vậy liền biết nàng sẽ không thay đổi ý định, liền quay đầu nhìn về phía Diệp Vi, tò mò thân phận của anh Hạo kia.
“Đàn ông của chị Thanh thôi! Ông chủ Hào Tước!” Diệp Vi giới thiệu sơ qua.
“Người được chị Thanh nhìn trúng, đúng là rất tò mò nha!” Phương Đễ cười cười, tiếp đó lại trêu chọc: “Anh Hạo thật tuyệt? Rốt cuộc là tuyệt đến mức nào??”
Hoàng Thanh lườm đối phương một cái: “Mau vào việc đi!”
“Được rồi…” Phương Đễ gật đầu, sau đó nói: “Nhưng chị Thanh này, em đề nghị chị đừng xăm lên tay, mà xăm ở lưng thì tốt hơn. Như vậy khi anh Hạo ở đằng sau thì có thể nhìn thấy, sẽ gia tăng tốc độ đánh!’
“Đệ ca không hổ là chuyên nghiệp.” Diệp Vi lập tức giơ ngón tay cái lên: “Đã muốn xăm, vậy thì xăm lên lưng đi!”
“Chị Thanh, chị yên tâm, em sẽ thiết kế rất đẹp.”
“Tuyệt đối không kém hơn những nhà khác, nhất định sẽ làm hình xăm này vừa mỹ quan lại gia tăng tốc độ đánh!”
Phương Đễ thề son sắt đảm bảo.
“Được! Vậy thì xăm ở lưng!”
Hoàng Thanh vốn muốn xăm lên cánh tay, bởi vì có thể lộ ra ngoài, nàng là loại người dám yêu dám hận, nguyện ý cho cả thiên hạ biết.
Mà xăm lên lưng thì tương tối riêng tư.
Phương Đễ cũng đoán được đại khái ý của Hoàng Thanh, đề nghị: “Chị Thanh, em sẽ xăm ở sau vai trái, như vậy nếu chị mặc áo ngực hoặc là áo vai trần thì vẫn có thể lộ ra ngoài.”
“Ừm.”
Hoàng Thanh gật đầu, cảm thấy phương án này rất tốt.
Sau đó, Phương Đễ bắt đầu thiết kế.
Văn tự khô cằn tự nhiên không quá đẹp, nhưng loại thợ xăm lâu năm như Phương Đễ rất khéo léo, nàng dùng kiểu chữ nghệ thuật, xung quanh còn điểm xuyết thêm hoa hồng hoặc là trái tim, hoặc là những phù hiệu cực kỳ cool.
Hai người thương lượng một lúc, liền quyết định phương án cuối cùng, là một đóa hoa hồng nở rộ, phía dưới là kiểu chữ nghệ thuật ‘Anh Hạo thật tuyệt’.
Đại khái khoảng 2 tiếng sau, Phương Đễ kết thúc công việc.
Nhưng đây mới là bán thành phẩm, chờ hết sưng thì mới tô màu cho hoa hồng.
Nhưng đường nét chỉnh thể và đồ án đã hoàn thành.
Bốn chữ ‘Anh Hạo thật tuyệt’ rất rõ ràng.
“Chị Thanh của chúng ta không yêu đương thì thôi, đã yêu thì sẽ chơi lớn.”
“Nếu sau này không ở bên nhau, vậy thì khá phiền…”
Nhìn thấy hình xăm mới mẻ này, Diệp Vi không khỏi cảm khái một câu.
Phương Đễ nghịch mái tóc ngắn màu vàng của mình, cười trêu: “Em rất tò mò anh Hạo này có ma lực gì, mà lại để chị Thanh si mê như vậy!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận