Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 424: Không nên sờ chân

Chương 424: Không nên sờ chân
“Xin lỗi, cái xe điện ngu xuẩn kia bỗng nhiên lao ra!”
Lúc này, tài xế taxi mở miệng giải thích: “Tiểu thư, cô không sao chứ?”
“Không có gì.”
Vương Tĩnh Như nhỏ giọng trả lời một câu, trong lòng lại nghĩ tôi còn phải cảm ơn anh, nếu không có kỹ thuật lái xe của anh, quan hệ của tôi và Dương tổng cũng không tiến thêm một bước.
Nhưng lời nói của tài xế cũng phá hư bầu không khí mập mờ giữa Dương Hạo và chị vợ.
Nhưng cũng may là vì Dương Hạo cường thế, tay của chị vợ vẫn ở nơi đó, nàng cũng vẫn ở trong ngực Dương Hạo.
Lúc này vị trí của Dương Hạo ở phía sau tài xế, có ghế ngồi xem như là vật chắn, tài xế không nhìn thấy gì, nhưng có thể nhìn thấy Vương Tĩnh Như đang trong ngực Dương Hạo.
Đối với tài xế taxi mà nói, loại tình huống này quá bình thường, đã không có gì đáng kinh ngạc, thậm chí có các cặp tình nhân vừa lên xe đã gặm nhau rồi.
Có một tên đồng nghiệp còn nhìn đến mê mẩn, đã hôn đít xe trước!
“Thả tay vào trong.”
Dương Hạo nhỏ giọng dạy chủ nhiệm Vương làm việc.
“A?” Vương Tĩnh Như đỏ mặt, nhỏ giọng thì thầm cầu khẩn: “Dương tổng, chờ về văn phòng được không?”
“Không được!” Dương Hạo trực tiếp từ chối, tiếp đó có lý chẳng sợ nói: “Đây là do cô tạo thành, cô nhất định phải chịu trách nhiệm!”
“Ồ”
Vương Tĩnh Như ngửa đầu u oán nhìn Dương Hạo, hàm răng khẽ cắn môi đỏ.
Nhưng một lát sau, nàng vẫn nghe theo chỉ thị của Dương tổng, đưa tay nhỏ vào trong.
Ngay sau đó, cảm giác tràn đầy trên tay làm cho chị vợ vô cùng khiếp sợ.
Tuy không thể nhìn thấy tận mặt, nhưng cái xúc cảm này cũng nói lên rất nhiều điều.
Không dám tưởng tượng dùng nó đánh bài sẽ vui vẻ biết bao. . .
Tài xế vẫn lái rất nhanh, thỉnh thoảng lại mắng chửi những người lái xe điện tán loạn kia.
Thật ra đại đa số người đều giống tài xế này.
Lúc ông đây lái xe thì tất cả người lái xe điện đều là ngu xuẩn!
Lúc ông đây lái xe điện thì tất cả lái xe đều là ngu xuẩn!
Chủ nhiệm Vương rất khéo tay, dưới hoàn cảnh tồi tự như vậy, dĩ nhiên lại để Dương Hạo có một loại cảm giác hưởng thụ.
Nhưng với năng lực của Dương Hạo bây giờ, chỉ trình độ này là không thể giao nộp mấy trăm triệu!
Dương Hạo bỗng nhiên mở miệng hỏi: “Bác tài, xe này mua bao nhiêu?”
“79.800, rất rẻ! Năm ngoái bạn tôi còn mua hơn 110 ngàn!” Tài xế kiêu ngạo nói.
“100.000, bán xe này cho tôi!”
“Hả???” Tài xế tưởng mình nghe nhầm: “Anh nói gì cơ??”
“Tôi nói bán chiếc xe này cho tôi, 100 ngàn! Nếu được thì lập tức chuyển khoản cho anh.” Dương Hạo thản nhiên nói.
“Đại ca, anh đừng đùa chứ? Đến cửa hàng 4S thì còn không đến 79.800 đâu, chính phủ có phụ cấp thêm. . .”
Tài xế lắc đầu, tự nhiên cho rằng Dương Hạo đang nói đùa.
Dương Hạo cũng không nói nhảm, nói thẳng: “Tôi chỉ hỏi anh có bán hay không? Bán tôi lập tức chuyển khoản.”
“A? Đại ca, anh nghiêm túc?”
Tài xế đạp phanh, trực tiếp dừng lại ven đường.
Quay đầu khiếp sợ nhìn Dương Hạo.
“Số tài khoản!”
“Chờ chút. . .”
Thấy Dương Hạo không giống như đang đùa, tài xế cũng nghiêm túc, mở điện thoại lấy số tài khoản của mình, rồi đọc cho Dương Hạo.
“Đại ca, anh muốn chiếc xe này làm gì? Đi cửa hàng 4s mua một chiếc mới không được sao?”
Sau khi đọc số tài khoản, tài xế vẫn còn rất khó hiểu, trên thực tế, tài xế vẫn không quá tin tưởng chuyện này.
Xe mới chỉ 79.800, vị này lại bỏ 100.000 để mua xe cũ của mình, bởi vì cái gì đây??
Nhưng ánh mắt vị đại ca này rất chân thành, không giống như đang nói đùa, cho nên tài xế cũng ôm hi vọng thử một lần, đọc số tài khoản của mình cũng không ảnh hưởng cái gì.
Tinh tinh!
Khi tài xế đang suy nghĩ lung tung, đột nhiên nhận được tin nhắn từ ngân hàng.
Cmn!!
“Đại ca, anh chuyển tiền thật à??”
Tài xế mặt mũi tràn đầy khiếp sợ nhìn Dương Hạo.
“Để lại số điện thoại, ngày mai sẽ có người liên hệ với anh để sang tên.” Dương Hạo mặt không thay đổi trả lời một câu: “Bây giờ, xuống khỏi xe của tôi đi!!”
“Được được được!”
Tài xế liên tục gật đầu, để lại số điện thoại và tên của mình, sau đó vội vàng xuống xe.
Dương Hạo thì leo lên ghế lái, chủ nhiệm Vương hiểu chuyển cũng ngồi ở tay lái phụ.
Tiếp đó, Dương Hạo một cước đạp ga lái ra ngoại ô thành phố.
Tài xế đứng ở ven đường nhìn chiếc xe của mình biến mất trong dòng xe cộ, vẫn có cảm giác không chân thực!
Cmn!
Mình không bị lừa chứ??
Tin nhắn kia có phải là giả không?
Bằng không sao lại có loại chuyện tốt này?
Nghĩ đến đây, tài xế vội vàng mở app ngân hàng, kiểm tra số dư trong tài khoản.
Quản hiên là hơn 100 ngàn!
Là thật!
Đại ca kia không lừa mình!
Nói cách khác, mình bán qua tay lại kiếm lời 20 ngàn, còn có thể mua một chiếc xe mới!
Tâm trạng kích động, tài xế lập tức gọi cho vợ: “Vợ, anh dẫn em đi ăn lẩu Dương Ký mà em vẫn muốn ăn kia! Không phải nhặt được tiền, không đúng, xem như là nhặt được tiền. . . 20 ngàn!!”
Kết thúc điện thoại của vợ.
Tài xế lại gọi cho bạn thân cũng là tài xế taxi: “Cương tử, hôm nay tôi kiếm được 20 ngàn, tin không?”
“Nói thật, đến giờ tôi vẫn còn lâng lâng!’
“Nhưng đây là thật, có một đại ca bỏ 100 ngàn để mua chiếc 798 của tôi!”
“Đúng, chính là 100 ngàn!”
“Tiền đã vào sổ!”
“Hôm nay tôi mời, ừm, nhất định phải ăn tiệc lớn!!”
Bên trong BYD Qin.
Dương Hạo lái thẳng đến công viên Tân Giang.
Hai ngày trước hắn lái xe đưa Vương Băng Như, đối phương đã chuyển đùi trái qua, để hắn tiện đặt tay lên.
Hôm nay mang theo Vương Tĩnh Như, lại đổi người đưa tay qua, Dương tổng yêu cầu chủ nhiệm Vương không được thư giãn, phải tiếp tục công việc vừa rồi.
Thế là, chủ nhiệm Vương ngồi ở vị trí ghế phụ cũng gẩy cần số, chỉ là tốc độ gẩy hộp số của nàng rất nhanh, đến mức Dương tổng lái xe đôi khi lại hơi mất sức.
Hắn còn nhớ khẩu hiệu trên đường cao tốc nào đó: Lái xe không sờ chân, sờ chân trừ 6 điểm!
Bây giờ hắn cảm thấy mình lý giải cái khẩu hiệu này vẫn quá nông cạn.
Còn tưởng rằng chỉ cảnh báo nam đồng bào!
Trên thực tế, đây là một câu hai nghĩa!!
Cũng là đang cảnh báo các nữ đồng bào ngồi trên ghế lái phụ!
Ừm, các nữ lưu manh, đều cmn thành thật một chút!
Không nên sờ ‘chân’!!
Bời vì đang là thời gian làm việc, nên công viên Tân Giang rất quạnh quẽ, trong rừng cây có rất ít nam nữ đang tương tác với nhau.
Phi!
Cố tình chạy đến công viên Tân Giang ở ngoại ô, còn là trong giờ làm việc, quá nửa không phải quan hệ đứng đắn gì!
Sau khi Dương Hạo nhìn thấy một cặp đôi đang gặm nhau trong rừng cây, hắn yên lặng oán thầm.
Tiếp đó hắn khoác tay lên đầu chủ nhiệm Vương, ngửi ngửi mùi dầu gội đầu nhàn nhạt bay ra từ tóc nàng, nhỏ giọng nói: “Ừm, nhanh hơn chút.”
Lúc này chủ nhiệm Vương không tiện nói, chỉ có thể dùng thành động đáp lại Dương tổng.
Nếu như lúc này có người đứng trước đầu xe BYD, thì sẽ nhìn thấy một cái gáy đang nhấp nhô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận