Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 460: Báo ứng đến rồi

Chương 460: Báo ứng đến rồi
Lúc này, Dương Hạo lại vỗ vỗ lên vai Ngụy Phát Tài: “Chỉ hỏi ông có bất ngờ không, kinh hãi không?”
“Vậy thì đúng là có!”
Ngụy Phát Tài cười ngây ngô, vừa rồi hắn còn tưởng rằng mình nhìn nhầm nữa.
“Đi, lên lầu rồi nói!”
Dương Hạo ôm bả vai Ngụy Phát Tài, trực tiếp đi về phía thang máy, đám người Trương Trường Giang và Lưu Lộ thì đi theo hai bên.
Mà lúc này, Lưu Lộ cũng có một phát hiện kinh người, ông chủ mới dường như chính là ‘sư phụ’ của bạn thân Mã Thiên Kiều.
Lưu Lộ từng xem ảnh của Dương Hạo ở trên mạng, lần đầu nhìn thấy thì nàng đã thấy đối phương hơi quen mắt, lúc này mới nhận ra!
Chắc là đúng rồi!
Lưu Lộ không quá chắc chắn, dù sao ảnh trên mạng chỉ chụp nửa người trên, hơn nữa giấy chứng nhận cũng không phải chụp gần đây.
Lúc này Lưu Lộ lại nghĩ đến, tối qua mình còn gửi ảnh đẹp cho đối phương.
Nhưng Lưu Lộ không phải loại phụ nữ nhăn nhó, nàng chẳng những không thấy thẹn thùng, trái lại còn có chút hưng phấn.
Hôm qua nàng đã muốn bắt được vị sư phụ này, trở thành sư mẫu của bạn thân, kết quả Dương Hạo không để ý đến nàng, điều này khiến nàng hơi mất mát.
Nhưng mà, hôm nay lại gặp được bản tôn!
Cơ hội đến rồi!!
Nghĩ đến đây, Lưu Lộ chụp trộm mặt bên của Dương Hạo, gửi cho Mã Thiên Kiều: Có phải sư phụ cậu không?
Chắc Mã Thiên Kiều đang làm việc, nên không trả lời ngay.
Mãi đến khi đám người đi thang máy lên lầu, Lưu Lộ mới nhận được tin nhắn của Mã Thiên Kiều: Hai người thông đồng với nhau rồi??
Nhận được câu trả lời khẳng định, Lưu Lộ lập tức mừng rỡ, đắc ý trả lời bạn thân.
Nữu Cỗ Lộc Lộ: Bắt được rồi!
Mã Thiên Kiều: Quả nhiên là cặn bã!
Nữu Cỗ Lộc Lộ: Gặp lại nhớ gọi sư mẫu!
Vụng trộm nhắn tin xong, Lưu Lộ liền nhét điện thoại vào túi, bắt đầu tập trung vào Dương Hạo.
Vị này đang nói chuyện với Ngụy Phát Tài, nhìn qua có vẻ như rất thân quen.
Lưu Lộ không phải vui mừng khi xử lý chuyện của Ngụy Phát Tài, nếu như mình chỉ nghe lời từ một phía của đám Chu Văn Tường và Trương Dĩnh, trực tiếp đuổi Ngụy Phát Tài, như vậy khả năng là mình cũng xong đời.
Tuy với gia cảnh của bản thân thì Lưu Lộ không quá để ý đến công việc này, nhưng nếu có thể ở lại đây thì sẽ có nhiều cơ hội tiếp xúc với ông chủ mới, khi đó mới trở thành sư mẫu chân chính của bạn thân!
Nếu như đi, nàng sẽ đánh mất cơ hội tiếp xúc và trao đổi sâu với vị tổng tài này, trên wechat nàng cảm thấy đối phương rất lạnh lùng, hoặc là nói đối phương có quá nhiều phụ nữ xinh đẹp, cho nên căn bản không để ý đến mình.
Nhưng ở lại làm việc thì lại khác, không chỉ có thể tiếp xúc nhiều hơn, mà còn có thể thể hiện năng lực làm việc của mình, đây cũng là điểm cộng, thậm chí là buff.
Chinh phục một nữ thuộc hạ có năng lực làm việc xuất chúng, ông chủ sẽ có cảm giác thành tựu nhất định.
Đại sảnh lầu một.
Cấp bậc như Chu Văn Tường tự nhiên không thể đi theo lên lầu, sắc mặt gã tái nhợt, dựa vào vách tường thang máy, hít thở cũng gấp rút hơn.
“Anh Chu, chúng ta làm sao bây giờ?”
Trương Dĩnh lại gần, yếu ớt hỏi: “Dường như Ngụy Phát Tài rất thân với ông chủ mới!”
“Còn có thể làm sao, nhất định phải cắn chết chuyện này” Chu Văn Tường nghiêm túc nói: “Bằng không, chúng ta đều nguy hiểm!”
“Thế nhưng mà, Ngụy Phát Tài thân với ông chủ mới như vậy, không có khả năng bị khai trừ.” Trương Dĩnh nhỏ giọng nói.
“Hiện giờ đừng nghĩ đến chuyện khai trừ, cứ tự vệ trước rồi tính sau!”
Chu Văn Tường cau mày nói: “Chỉ cần cô cắn chết việc kia, coi như Ngụy Phát Tài thân với ông chủ mới, thì nhiều nhất là không bị xử lý, nhưng cũng không thể vì chuyện này mà khai trừ cô! Nhưng nếu ông chủ mới là biết chúng ta mưu hại Ngụy Phát Tài, vậy thì chúng ta liền xong đời, cô hiểu chưa?”
“Hiểu rồi!”
Trương Dĩnh trịnh trọng gật đầu một cái, nhưng trong lòng lại khẩn trương muốn chết, lúc ở trong văn phòng của Lưu Lộ, nàng đã khẩn trương không chịu nổi rồi.
Nếu như ông chủ mới lại trả hỏi lần nữa, nàng thật sự không biết mình có thể vượt qua hay không.
“Trở về làm việc đi, đừng để cho người ta cảm thấy hai chúng ta rất thân.”
Chu Văn Tường dặn dò một câu, tiếp đó điều chỉnh trạng thái của mình một chút, rồi nhanh chân đi về văn phòng.
Trương Dĩnh cúi đầu trở về quầy lễ tân, nhưng nàng mới đứng vững sau quầy, điện thoại trước mặt chợt vang lên, nàng có chút chột dạ, liền bị tiếng chuông làm cho giật nảy cả mình.
Nàng hít sâu một hơi, nhận điện thoại: “Xin chào, đây là quầy lễ tân. . .”
“Trương Dĩnh đúng không, lập tức đi lên văn phòng tổng tài!”
Trong điện thoại là giọng nói lạnh như băng của Lưu Lộ.
Chỉ nghe được giọng nói này, hai chân Trương Dĩnh đã mềm nhũn, suýt nữa ngã ngồi ra đất.
Đây quả thực là sợ cái gì thì cái đó đến, ông chủ mới vừa đến khách sạn, đã vội vã điều tra chuyện của Ngụy Phát Tài.
“Tiểu Dĩnh, cô sao thế? Sao sắc mặt lại khó cô vậy?”
Nữ đồng nghiệp ở bên cạnh lo lắng đỡ lấy Trương Dĩnh.
“Không. . . không có gì!”
Trương Dĩnh cố gắng bĩnh tĩnh lại, tiếp đó hít sâu vài hơi để điều chỉnh hô hấp của mình, rồi mới cất bước đi về phía thang máy.
Lúc chờ thang máy, nàng gửi wechat cho Chu Văn Tường, báo lại chuyện mình bị gọi lên văn phòng tổng tài.
Mà Chu Văn Tường thì lại căn dặn nàng phải cắn chết chuyện kia, đừng hốt hoảng, đừng sợ, cũng đừng để lộ chân tướng!
Khi Trương Dĩnh đi đến văn phòng tổng tài, thư ký của Trương Trường Giang đã chờ từ lâu.
“Lát nữa nhất định phải ăn ngay nói thật” Thư ký nghiêm mặt căn dặn: “Cô cũng thấy quan hệ của ông chủ và Ngụy Phát Tài rồi đấy!”
Mà hai câu này của nàng lại làm Trương Dĩnh càng căng thẳng và khẩn trương hơn, bước chân lại có một loại cảm giác như bị đổ chì.
Nàng được thư ký dẫn vào văn phòng tổng tài.
Ông chủ mới đang ngồi trên ghế.
Trương Trường Giang và Lưu Lộ ngồi hai bên trái phải, cảm giác tam đường hội thẩm đập thẳng vào mặt!
Dương Hạo chỉ chỉ ghế dựa trước bàn làm việc: “Tiểu Trương đúng không, mời ngồi!”
“Ông chủ, tôi đứng là được!”
Trương Dĩnh không dám ngồi, chỉ khẽ lắc đầu.
“Không cần khẩn trương, tôi chỉ tìm cô để xác minh lại tình huống mà thôi!”
Trên mặt Dương Hạo mang theo nụ cười hiền hòa: “Ngồi đi!”
“Bảo cô ngồi thì ngồi đi!”
Trương Trường Giang liếc mắt ra hiệu với Trương Dĩnh, hắn là tổng giám đốc, vẫn rất có uy tín trong lòng đám nhân viên.
Trương Dĩnh lập tức ngồi xuống, nhưng cũng chỉ có một phần ba bờ mông là chạm ghế.
“Nghe Lưu tổng nói, cô tố cáo Ngụy Phát Tài quấy rối tình dục, bây giờ Ngụy Phát Tài cũng ở đây, hai người kể lại chuyện đã phát sinh đi!”
“Lão Ngụy, ông nói trước đi.”
Nói xong, Dương Hạo liền liếc mắt ra hiệu với Ngụy Phát Tài.
Người sau lập tức kể lại chuyện mình và Trương Dĩnh chỉ tiếp xúc có hạn.
Nghe Ngụy Phát Tài miêu tả, Trương Dĩnh chỉ yên lặng cúi đầu, bởi vì người ta nói đều là sự thật.
Mà lúc này, Dương Hạo đã mở lắng nghe tiếng lòng. . .
Trương Dĩnh: Anh Ngụy đúng là người tốt, mình không nên nghe lời của Chu Văn Tường!
Trương Dĩnh: Mưu hại người qua chung quy sẽ gặp phải báo ứng, xem đi, bây giờ báo ứng đến rồi.
Trương Dĩnh: Nếu biết thế thì để anh mình làm bảo vệ cũng được, đều trách Chu Văn Tường, lại nói có thể để anh mình làm quản lý!
Bạn cần đăng nhập để bình luận