Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 247: Vừa hát vừa sờ không mất tiền

Chương 247: Vừa hát vừa sờ không mất tiền
Dương Hạo mừng rỡ, trực tiếp uống một hơi cạn sạch.
Tiếp đó trực tiếp chọn có.
Đinh!
Đang lựa chọn sản nghiệp ngẫu nhiên…
Đinh!
Chúc mừng kí chỉ nhận được sản nghiệp trị giá khoảng 150 triệu: Câu lạc bộ Hào Tước.
Chú: Trong đó, bất động sản của câu lạc bộ trị giá 100 triệu.
A?
Câu lạc bộ??
Lúc trước Dương Hạo chưa từng nhận được thẻ sản nghiệp, cho nên hắn khá chờ mong với vật phẩm này, không biết nó có thể đổi được sản nghiệp gì.
Kết quả dĩ nhiên lại là một câu lạc bộ!
Vậy cmn sau này đi hát hò sờ sờ cũng không cần dùng tiền rồi.
Thật ra trước kia Dương Hạo rất ít khi đến mấy nơi như câu lạc bộ, chỉ bị Lưu Tử Phong kéo đi vài lần.
Hắn cảm thấy không thú vị, các cô em nơi đó rất không chuyên nghiệp, sờ vài cái mà cứ kêu la, cmn chỉ biết uống rượu, mời rượu… nhớ có một lần, Lưu Tử Phong gọi hai chai rượu vang rất đắt, kết quả không để ý bị một cô em uống hết một chai rưỡi.
Đương nhiên, câu lạc bộ mà Lưu Tử Phong đi cũng không có đẳng cấp quá cao, nghe nói câu lạc bộ cao cấp sẽ có phục vụ hoàn toàn khác biệt, nhưng Dương Hạo chưa từng trải nghiệm.
Mà hắn từng nghe nói về Câu lạc bộ Hào Tước này, năm ngoái khai trương còn xưng là Câu lạc bộ xa hoa được đầu tư 500 triệu.
Kết quả đánh giá giá trị chỉ có 150 triệu, 100 triệu trong đó còn là bất động sản.
Đây xem như là bình thường, giống như một ít phim điện ảnh, đối ngoại thì tuyên truyền là đầu tư mấy trăm mấy trăm triệu, đều là nói miệng mà thôi.
Nhưng khai trương một năm rồi, tính hao mòn xong mà vẫn được 50 triệu, vậy ban đầu cũng phải khoảng 100 triệu, nên xa hoa là nhất định xa hoa.
Dương Hạo để ly rượu xuống, nhìn Giang Tiểu Hải ở đối diện, cậu ‘em vợ’ này mi thanh mục tú, đúng là một tiểu soái ca.
Tất nhiên cái này không quan trọng, quan trọng là, cậu ‘em vợ’ này cũng coi như có phúc tướng, vừa đến đã mang đến cho mình một sản nghiệp trị giá 150 triệu.
“Đúng rồi, Đan Đan, cô em muốn làm việc gì không?”
Dương Hạo lại hỏi Trương Đan ở bên cạnh, 150 triệu đến tay, cũng nên cho bạn trai của em vợ một công việc.
“Em… em cũng không biết làm việc gì, nhưng trước kia em từng làm thu ngân của siêu thị ở quê.”
Lúc nói chuyện với vị tổng tài này, Trương Đan thấy hơi khẩn trương.
“Như vậy đi, tôi sắp xếp cho cô một công việc thu ngân nhé, lương tháng 5000, có trích phần trăm khi làm thẻ, đãi ngộ khác cũng có.”
Dương Hạo muốn đưa đối phương vào làm nhân viên thu ngân của Câu lạc bộ Hào Tước, dù sao sản nghiệp mới tiếp nhận, cũng nên sắp xếp người nhà vào trong đó.
“Cám ơn Dương đại ca. Em cũng mời Dương đại ca một ly.”
Trương Đan vội vàng học theo bạn trai, cũng cầm ly rượu lên.
Tuy nhân viên thu ngân cũng không thể coi như công việc tốt, nhưng Trương Đan vẫn tự hiểu lấy mình, nàng chỉ tốt nghiệp trung học, lại không có nghề ngỗng gì, cho nàng đi làm công việc cao cấp nào đó thì cũng không thực tế.
Mà theo chị họ Trương Mai miêu tả, lương tháng 5000 đã là không thấp, cộng thêm lương của bạn trai, hai người một tháng có 13.000, vị Dương đại ca này còn hỗ trợ giải quyết vấn đề chỗ ở.
Đối với người làm thuê đến từ bên ngoài như họ mà nói, đây quả thực là khởi đầu như mơ.
Huống hồ mình còn làm việc ở công ty của Dương đại ca, cũng không cần lo lắng bị bắt nạt.
“Cố gắng làm việc đi, hai người con trẻ, sau khi làm việc có thể học tập thêm, công việc bây giờ chỉ là điểm xuất phát mà thôi.”
Dương Hạo nhấp ngụm rượu, lại căn dặn một phen.
Sau này, sản nghiệp của hắn sẽ ngày càng nhiều, tự nhiên cần rất nhiều ‘người nhà’, mà loại ‘em vợ’ như Giang Tiểu Hải là có thể bồi dưỡng, nếu như nhân phẩm và năng lực không có vấn đề, vậy có thể đề bạt lên, không quản lý được xí nghiệp lớn, vậy có thể giao cho họ quản lý vài xí nghiệp nhỏ lẻ là không có vấn đề.
“Dương đại ca yên tâm, bọn em nhất định sẽ cố gắng.”
Giang Tiểu Hải vội vàng tỏ thái độ, tuy hắn không học hành gì, nhưng vẫn rất nhanh trí, cũng nghe thấy ý bồi dưỡng trong lời nói của Dương Hạo.
Sau khi ăn cơm xong, Dương Hạo lại ở nhà rèn luyện một chút.
Gần đây hắn vẫn ăn uống giữ miệng, chỉ ăn những món ít mỡ, lại vận động và rèn luyện hợp lý, cân nặng vẫn đang giảm bớt, chỉ là hiệu quả ngày càng nhỏ, giảm cân cũng chậm hơn.
Phòng bảo mẫu.
Giang Tiểu Hải và Trương Đan cực kỳ hưng phấn, người trước đang báo cáo việc Dương Hạo sắp xếp công việc và chỗ ở cho mẹ biết, người sau thì đang nói chuyện với chị họ Trương Mai.
“Thu nhân lương tháng 5000, đã rất tốt rồi.”
“Thu ngân của khách sạn chị, một tháng mới 3800, hơn nữa một tháng chỉ được nghỉ 4 ngày.”
“Đan Đan, em rất may mắn đấy, lúc chị mới đến Giang Thành thì phải làm nhân viên phục vụ, một tháng chỉ có 3500, còn rất vất vả!”
Giọng nói của Trương Mai truyền ra từ ống nghe, trong lời nói tràn đầy hâm mộ.
Trương Mai lại hỏi: “Đúng rồi, Tiểu Hải làm việc gì?”
“Dương đại ca để Tiểu Hải làm lái xe cho văn phòng tổng tài.”
“Tài xế?”
Giọng nói của Trương Mai to hơn, trong giật mình còn lộ vài phần nghi ngờ.
Dưới cái nhìn của nàng, tài xế cũng không phải là một công việc tốt gì.
Trương Đan lại đắc ý giải thích: “Lương tháng 8000 nha, nghỉ hai ngày, còn có bảo hiểm đầy đủ.”
“Đúng rồi, Dương đại ca còn nói 14 tháng lương gì đó, chị cả, 14 tháng lương là sao?”
“A? Lương 8000, 14 tháng lương??” Giọng nói của Trương Mai lại to hơn, nhưng lần này không phải nghi vấn mà là khiếp sợ.
“14 tháng lương chính là có 14 tháng lương, nói cách khác cuối năm sẽ có thêm ít nhất 2 tháng lương, lương tháng 8000, 14 tháng lương thì một năm được khoảng 110 ngàn.”
“Tiểu Hải mới đến Giang Thành mà đã kiếm được nhiều hơn chị rồi!”
Trương Mai giải thích một chút, tiếp đó lại cảm khái một câu.
“Ra vậy.”
Thật ra Trương Đan cũng hiểu đại khái về 14 tháng lương, nàng nói ra chỉ là muốn khoe khoang mà thôi.
Mà Trương Mai cũng hâm mộ thật, nàng vất vả liều mạng làm việc mấy năm, kết quả còn không kiếm được nhiều bằng Giang Tiểu Hải mới đến.
Nàng cũng chỉ có thể yên lặng cảm thán, thế giới này chính là không công bằng như vậy, nhiều khi thứ bạn dốc hết sức lực mới chiếm được, người khác lại dễ như trở bàn tay.
Đều nói mọi con đường đều dẫn đến La Mã, nhưng có vài người lại sinh ra ở La Mã!
Bạn cần đăng nhập để bình luận