Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 510: Cát Cát bay lên

Chương 510: Cát Cát bay lên
Thanh niên được gọi là ‘Mạc thiếu’ kia, tên đầy đủ là Mạc Hồng Phong, coi như là nhân vật thủ lĩnh trong cái hội nhỏ này, mấy người còn lại đều nghe hắn như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Nhưng hôm nay Hoàng Cát lái chiếc Lamborghini Aventador lại cướp mất danh tiếng của hắn, bởi vì hắn cũng lái một chiếc Lamborghini, nhưng không so được với chiếc Aventador.
Cho nên hắn mới dẫn đầu nói xỏ Hoàng Cát vài câu.
Lúc này nghe thấy ‘Siêu xe Phong Trì’ đổi chủ, hắn cũng hết sức tò mò.
“Chúng ta cũng qua xem đi, nhìn xem vị chủ mới này là ai!” Mạc Hồng Phong đề nghị.
Mà đề nghị của hắn cũng hợp ý Lưu Mỹ Ngọc, nàng lập tức gật đầu phụ họa theo.
Lúc đi về phía cửa tiệm, Mạc Hồng Phong nhịn không được mà hỏi: “Mỹ Ngọc, lời vừa rồi có chắc chắn không?”
Hắn cũng là một trong mấy người thích Lưu Mỹ Ngọc, tất nhiên là loại thích thân thể của nàng nhiều hơn, Lưu Mỹ Ngọc thường xuyên tập gym và yoga, nên dáng người cực kỳ đỉnh.
“Tất nhiên là chắc chắn! Yêu đương mà thôi, cũng không phải kết hôn!”
Lưu Mỹ Ngọc thờ ơ nhún vai.
“Được, vậy xem ra tôi thoát kiếp FA rồi!”
Mạc Hồng Phong trêu ghẹo một câu, trong lòng thì lại tính toán mua chiếc Koenigsegg kia thế nào.
Hoàng Cát đi trong đám người, thật ra hắn cũng rất thích chiếc Koenigsegg, nhưng không liên quan quá nhiều đến Lưu Mỹ Ngọc, tuy trong hội có không ít người thích Lưu Mỹ Ngọc, nhưng Hoàng Cát lại không có cảm giác với nàng, càng nhiều chính là loại đi theo tâm lý đám đông.
Mọi người đều thích, vậy tôi cũng phải thích nha!
Giống như người trong nhóm thích một minh tinh nào đó, vậy tôi cũng thích theo, chính là cái đạo lý này!
Siêu xe Phong Trì có hai cửa hàng, ngoại trừ tiệm ở Giang Thành ra, còn có một tiệm ở cảng Tân Môn, tiệm bên kia chủ yếu là để nhập khẩu, rất nhiều xe sang nước ngoài đều được nhập cảnh từ cảng Tân Môn.
Cửa hàng trưởng tiệm bên này tên là Mục Khách, là một đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi.
Vị này đã lăn lộn rất nhiều năm trong giới xe cũ, quan hệ và kinh nghiệm đều cực kỳ phong phú.
Sau khi nhận được thông báo ông chủ mới sắp đến, Mục Khánh vận vàng triệu tập nhân viên trong tiệm ra nghênh đón.
Quan mới đến còn đốt ba đống lửa, huống chỉ là một vị chủ mới.
Mục Khánh là cửa hàng trưởng, tất nhiên phải làm tốt công việc tiếp đãi.
Dưới ánh mắt mong đợi của mọi người, Dương Hạo và Vương Tĩnh Như chậm rãi xuất hiện.
Vương Tuyết Như đã được đưa về quán cà phê, Dương Hạo chỉ đưa chị vợ có năng lực làm việc mạnh đến tiếp nhận sản nghiệp mới.
“Ông chủ, chào ngài, tôi là Mục Khánh, cửa hàng trưởng của tiệm này, sau này còn mời ngài chiếu cố nhiều hơn!”
Mục Khánh nghênh đón, tươi cười tự giới thiệu.
Dương Hạo khẽ gật đầu, ánh mắt đảo qua đám nhân viên sau lưng Mục Khánh, có khoảng tầm hơn 30 người, trong đó nhiên bán hàng chiếm một nửa, còn lại là nhân viên sửa chữa và phục vụ
“Ông chủ, tôi giới thiệu cho ngài về tình hình tiệm chúng ta. . .”
Mục Khánh vừa đưa Dương Hạo vào trong, vừa giới thiệu.
Lúc này, Lưu Mỹ Ngọc chạy đến xem náo nhiệt cũng đã nhìn thấy Dương Hạo, hai mắt nàng lập tức sáng lên, nàng vốn cho rằng người mua một công ty như Siêu xe Phong Trì ít nhiều cũng phải bốn năm mươi tuổi.
Trong đầu nàng đã phác họa ra một hình tượng đàn ông trung niên đầy mỡ, kết quả vị này lại là một thanh niên tài tuấn, nhìn qua chỉ khoảng 30 tuổi.
Không chỉ trẻ hơn dự đoán của nàng, mà còn rất cao, rất đẹp trai.
Nàng vốn có ý định làm thân với vị này, để mượn xe lái vài ngày hoặc quay chụp video gì đó.
Nhưng sau khi nhìn thấy đối phương, nàng trực tiếp thay đổi ý định, loại đàn ông ưu tú này, phải biến thành bạn trai mới là tốt nhất!
Sau khi hạ quyết tâm, ánh mắt Lưu Mỹ Ngọc lại nhìn vào Vương Tĩnh Như, người phụ nữ mặc váy OL này rất đẹp, dáng người cung xuất chúng, nhưng nhiều tuổi hơn nàng không ít.
So sánh ra, Lưu Mỹ Ngọc cảm thấy mình có phần thắng lớn hơn, không chỉ là trẻ tuổi, mà nàng còn là một Vlogger có hơn 2 triệu fan, có quang hoàn ‘người nổi tiếng’.
“Ông chủ mới còn rất đẹp trai!”
Mạc Hồng Phong lẩm bẩm một câu, lại nhìn Lưu Mỹ Ngọc ở bên cạnh, thì thấy đối phương hai mắt tỏa sáng, mặt đầy trầm mê.
Mạc Hồng Phong lập tức đoán được ý nghĩ của Lưu Mỹ Ngọc, hắn hơi nhíu mày nói: ‘Mỹ Ngọc, tôi sẽ mua chiếc Koenigsegg kia, lát nữa sẽ đi tìm ông chủ của họ!”
Mạc Hồng Phong biểu hiện thái độ, hi vọng có thể để Lưu Mỹ Ngọc bình tĩnh lại.
“Không cần, tôi tự mua!”
Lưu Mỹ Ngọc vốn cũng có thể mua được chiếc Koenigsegg kia, chỉ là phải cắn môi mà thôi.
Nhưng bây giờ nàng đã thay đổi suy nghĩ, quyết định dùng danh nghĩa mua xe để đi trò chuyện với ông chủ mới kia.
Trong đám người, Hoàng Cát thì lại ngẩn ngơ.
Ông chủ mới của Siêu xe Phong Trì lại là ‘anh rể’ của mình?
Vậy sau này mình còn thiếu xe đi sao??
Nhưng hắn cũng không chạy qua chào hỏi, dù sao nơi này quá nhiều người, chờ lát nữa giải tán thì lại đi qua.
Lúc này, Mạc Hồng Phong vỗ vỗ bả vai Hoàng Cát: “Cát Cát, qua đây nói chuyện.”
Hoàng Cát đi theo Mạc Hồng Phong lùi lại hai bước, mở miệng hỏi: “Anh Phong, sao thế?”
Mạc Hồng Phong nhỏ giọng nói: “Cho tôi vay 3 triệu, tôi muốn mua chiếc Koenigsegg kia cho Mỹ Ngọc!”
“A? 3 triệu??”
Hoàng Cát ngẩn người, hắn nào có ba triệu, góp đông góp tây mà được 1 triệu đã là không tệ rồi.
Hoàng Đại Trung chỉ có hắn mấy chục ngàn tiền tiêu vặt mỗi tháng, đây cũng là trạng thái bình thường của các phú nhị đại phổ thông, đừng thấy bình thường họ đi xe sang đeo đồng hồ nổi tiếng, nhưng muốn dùng khoản tiền lớn thì phải hỏi người nhà.
“Anh Phong, anh cũng biết tôi rồi đấy.”
“Vì kia nhà tôi không cho tôi nhiều tiền như vậy!”
Hoàng Cát buồn bực lắc đầu, tiếp đó lại bổ sung: ‘Có điều, tuy tôi không có tiền cho anh vay, nhưng nếu anh muốn mau chiếc Koenigsegg kia, tôi có thể nói với ông chủ bớt cho anh!”
“Hả? Cậu nói với ông chủ??” Mạc Hồng Phong vô thức nhếch miệng lên: “Cậu biết ông chủ mới kia?”
“Anh Phong, đừng nghe Cát Cát chém gió! Tên này biết cái chim!!”
Triệu Gia Lượng ở một bên nghe thấy Hoàng Cát nói vậy, nhịn không được mà diss.
Triệu Gia Lượng xem như người hầu trung thực của Mạc Hồng Phong, vừa rồi đã đáp ứng cho Mạc Hồng Phong vay 2 triệu, đại ca muốn tán gái, tất nhiên phải ủng hộ rồi!
“Còn muốn làm quen không?” Hoàng Cát trợn mắt với Triệu Gia Lượng một chút, hỏi ngược lại.
“Cậu mà quen biết, tôi liền gọi cậu một tiếng cha!”
Triệu Gia Lượng bĩu môi khinh thường, bọn họ cũng thường xuyên cá cược như vậy.
Đã trở thành cha của lẫn nhau từ lâu rồi!
“Được, chờ đấy!”
Hoàng Cát đắc ý nhún vai, hôm nay Tiểu Cát Cát tất phải bay lên!
“Hoàng Cát, cậu quen biết ông chủ mới thật à?’
Nghe thấy Hoàng Cát và Triệu Gia Lượng đánh cược, Lưu Mỹ Ngọc cũng tò mò xông lên.
“Mỹ Ngọc, cô cũng tin tên này?” Triệu Gia Lượng lại nhảy ra nói: “Cát Cát thích chém gió, cô cũng biết rồi còn gì!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận