Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 290: Thứ hai, ăn 2 buff!

Chương 290: Thứ hai, ăn 2 buff!
“Đông Đông khôi phục thế nào?”
Ở bệnh viện một tuần, Vu Đông Đông cũng đã ra viện, lúc này đang nằm nghỉ bên trong.
“Rất tốt! Bác sĩ nói khoảng một tháng nữa là có thể thử khởi động và điều chỉnh máy, tiếp đó là có thể làm huấn luyện khôi phục.”
Nhắc đến cuộc phẫu thuật của em trai, Vu Cửu Cửu vẫn rất vui vẻ, đây coi như là số ít tin vui trong cuộc sống thủng lỗ chỗ của nàng.
“Vậy thì tốt rồi.” Dương Hạo khẽ gật đầu: “Tình hình của mẹ em thế nào?”
“Vẫn vậy.”
Vu Cửu Cửu chỉ chỉ phòng ngủ chính, mẹ của nàng bị tắc mạch máu não, đã nằm tê liệt trên giường mấy năm.
Dương Hạo khẽ gật đầu, không hỏi thêm nữa: “Có tiện ra ngoài không? Tôi dẫn em đến một nơi.”
“Được, để em nói với Đông Đông một tiếng.”
Vu Cửu Cửu lên tiếng, tiếp đó đi vào phòng ngủ phụ, rồi bắt đầu khoa chân múa tay với Vu Đông Đông nằm trên giường.
Lúc trước cha hack cũng cho Dương Hạo kỹ năng ngôn ngữ tay max cấp, cho nên hắn cũng có thể hiểu.
Vu Đông Đông đang nói với em nàng là, mình và bạn trai ra ngoài một chuyến, bảo em trai lát nữa đút cơm cho mẹ…
Nhìn thấy vị Bạch Nguyệt Quang ngày xưa này khoa chân múa tay nói mình là bạn trai, trong lòng Dương Hạo cũng rất ấm áp, có một loại thỏa mãn như thiếu thốn được bù đắp.
Hai người cùng đi xuống lầu, Vu Cửu Cửu ngồi vào tay lái phụ Aito M9.
Gần đây Dương Hạo rất thích lái chiếc xe này, ngoại trừ chức năng lái tự động ra, chủ yếu là không gian phía sau rất rộng, làm gì cũng tiện.
“Một món quà nhỏ.”
Dương Hạo lấy một chiếc đồng hồ Patek Philippe đã chuẩn bị từ trước, đưa cho Vu Cửu Cửu.
Tổng cộng hơn 20 cái đồng hồ, thời gian ngắn là tặng không hết.
Vu Cửu Cửu tò mò hỏi: “Hôm nay là ngày lễ gì sao?”
“Ai quy định chỉ có ngày lễ mới được tặng quà?” Dương Hạo cười hỏi vặn lại.
“Ừm, cũng đúng.”
Vu Cửu Cửu cũng không phải loại người già mồm, nàng lập tức mở ra xem, bên trong là một chiếc đồng hồ rất xinh đẹp.
“Oa, thật là đẹp!”
Trên mặt đồng hồ khảm không ít đá quý hay kim cương gì đó, sáng lấp lánh, không có cô gái nào là không thích thứ này.
Nhưng Vu Cửu Cửu cũng không biết nhãn hiệu Patek Philippe này, nàng phải liều mạng dốc hết sức lực vì cuộc sống, nào có thời gian đi quan tâm mấy thứ này.
“Thích không?”
“Ừm, cảm ơn.”
Vu Cửu Cửu thoải mái đeo lên cổ tay, còn chụp ảnh chia sẻ cho bạn thân Vương Tinh Tuyết.
Vương Tinh Tuyết đại khái chính là người bạn duy nhất mà nàng có thể chia sẻ niềm vui cũng như nỗi buồn.
Thời gian này, tiệm mát xa vẫn chưa có khách.
Vương Tinh Tuyết đang trò chuyện với mấy vị đồng nghiệp trong phòng nghỉ, nói vị khách nào hào phóng, vị khách nào sẽ thêm giờ, cùng với chủ đề ông anh nào chỉ được một phút.
Nhân được ảnh chụp của bạn thân, nàng mở ra xem một chút, tiếp đó liền phóng to tấm ảnh lên mấy lần: “Mẹ nó, Patek Philippe!”
Vương Tinh Tuyết kêu lên một tiếng.
Mấy kỹ thuật viên ở bên cạnh cũng bị hấp dẫn đến.
Quần thể như các nàng tương đối hiểu về mặt hàng xa xỉ, bởi vì các nàng cần phân biệt người đàn ông nào có tiền, mình gặp đại gia thật hay là đại gia giả.
Huống hồ quân thể của các nàng cũng là một trong những đoàn thể hư vinh nhất, tự nhiên rất hứng thú với mấy mặt hàng xa xỉ này.
“Hình như là Patek Philippe!”
“Dường như Hoàng tổng cũng có một chiếc giống thế này, nói là hơn 400 ngàn đấy!”
“Giá bán là 480 ngàn, lúc trước tôi từng lên mạng xem!”
“Tinh Tuyết, là vị chị em nào lên bờ vậy??”
Vu Cửu Cửu ngồi trong chiếc M9, rất nhanh đã nhận được phản hồi từ bạn thân Vương Tinh Tuyết.
“Cửu Cửu, chiếc đồng hồ này là Patek Philippe, giá trị 480 ngàn, cậu biết không?”
Vương Tinh Tuyết vẫn rất hiểu bạn thân của mình, nàng biết Vu Cửu Cửu căn bản không quan tâm đến hàng hiệu, cho nên chắc hẳn là không biết giá của chiếc đồng hồ này.
Quả nhiên, sau khi đọc tin nhắn của Vương Tinh Tuyết, Vu Cửu Cửu lập tức choáng váng, nàng kinh ngạc há hốc miệng, quay đầu nhìn về phía Dương Hạo đang lái xe, nhịn không được mà mở miệng hỏi: “Anh Hạo, chiếc đồng hồ này tận 480 ngàn sao?”
“Giá cả không quan trọng, em thích là được rồi.”
Thật ra Dương Hạo cũng không nhớ chiếc đồng hồ tặng Vu Cửu Cửu là bao nhiêu tiền, dù sao hắn cũng mua một lố, hắn chỉ chọn bừa một chiếc mà mình cảm thấy hợp với Vu Cửu Cửu thôi.
Mặc dù không nhận được câu trả lời rõ ràng, nhưng thái độ của Dương Hạo đã nói rõ rồi.
Vu Cửu Cửu lại nhìn chiếc đồng hồ trên cổ tay, nội tâm càng phức tạp hơn, nàng vốn cảm thấy mình nợ Dương Hạo, bây giờ đối phương lại tặng một chiếc đồng hồ trị giá 480 ngàn, nàng thật sự không biết nói gì cho phải.
“Anh Hạo, em không đáng để anh tốt với em như vậy.” Vu Cửu Cửu cúi đầu, nói một câu đầy tự ti.
Hiện giờ, có thể nói địa vị của hai người khác nhau một trời một vực, nàng đã không còn là Bạch Nguyệt Quang chói mắt của năm đó.
“Tôi cảm thấy đáng giá là được rồi!”
Dương Hạo nhàn nhạt đáp một câu, giọng điệu như tổng tài bá đạo nói: Tôi không cần em cảm thấy, tôi chỉ cần tôi cảm thấy.
Nhưng lời này rơi vào trong tay Vu Cửu Cửu, lại làm cho nàng cảm động không thôi, nàng từng nếm quá nhiều khổ sở cay đắng, nên chỉ cần một tia ngọt thôi cũng đã đủ lấp đầy trái tim của nàng.
Mà bây giờ, Dương Hạo cho nàng không phải là một tia ngọt, mà quả thực là nhét nàng vào trong bình mật.
Lâm Giang Hoa Viên.
Là chủ nhà, Dương Hạo trực tiếp lái xe vào trong tầng hầm.
Bởi vì gần đây trị trường bất động sản trì trệ, chủ đầu tư vì tăng lượng tiêu thụ, nên mỗi căn 208m2 đều được tặng một chỗ đỗ xe.
Cho nên Dương Hạo có tận 12 chỗ đỗ xe ở nơi này, muốn đỗ ở đâu tiện thì đỗ.
Hai người xuống xe, Vu Cửu Cửu cũng không hỏi nhiều, yên lặng đi theo Dương Hạo vào thang máy.
Nàng nghĩ Dương Hạo chắc là đưa mình về nhà làm việc cần làm, đối với chuyện này, nàng tự nhiên ôm thái độ phối hợp, thậm chí còn có chút chờ mong.
Gần đây, đôi khi nàng sẽ nhớ đến một đêm kia, lúc trước không sinh hoạt trong một thời gian dài, dần dần rồi cũng quen. Nhưng cái đồ chơi này giống như van vòi nước vậy, một khi mở ra thì dòng nước sẽ chảy không ngừng, cho dù đã đóng van lại, bạn cũng sẽ chờ mong đến ngày van nước mở ra lần nữa.
Bởi vậy, nội tâm của Vu Cửu Cửu bây giờ là vừa căng thẳng lại mang theo vài phần chờ mong.
Nàng căng thẳng là vì hoàn cảnh hôm nay hoàn toàn khác với đêm đó, tại hoàn cảnh như tiệm mát xa, chuyện này giống như nước chảy thành sông vậy, nhưng hôm nay thì hoàn toàn khác biệt.
Dương Hạo đưa Vu Cửu Cửu lên tầng 19, hắn cảm thấy tầng này rất hợp với tên của đối phương.
Mở khóa vân tay, mở cửa vào nhà.
Đập vào mắt là phòng khách rộng rãi, bởi vì là sửa sang sạch sẽ mới giao nhà, nên có đủ các loại đồ điện gia dụng cơ bản, nhưng không có những thứ khác.
Giường, sô pha, vân vân. . . đều phải tự mua.
“Hạo ca, đây là nhà anh ư?”
Dưới cái nhìn của Vu Cửu Cửu, đây đã là nhà đẹp cao cấp nhất rồi, cho nên nàng cho rằng đây là nhà của Dương Hạo.
“Không, đây là nhà em.” Dương Hạo cười đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận