Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 110: Cưỡi tên lửa

Chương 110: Cưỡi tên lửa
Hàn Thao rất tò mò với thân phận của Lý Mạn Ny, thậm chí cảm thấy có lẽ mình nên ôm chặt đùi vị đại tiểu thư này, ít nhất cũng phải có cái thiện duyên, sau này chẳng may cần nhờ người ta thì sao.
Lý Mạn Ny nghiêm túc xem hợp đồng, tính cách nàng khá cẩn thận, tuy biết có người ở tổng bộ giúp mình, nhưng hợp đồng vào nghề tương đương với ‘văn tự bán mình’, nên vẫn phải nhìn kỹ.
Mà khi nàng nhìn thấy cột tiền lương, con ngươi vô thức phóng đại.
Lương tháng 12.000, 15 tháng lương, còn có tiền thưởng!
Tính gộp lại, một năm phải 200.000 rồi.
Mà lương cơ bản của nàng bây giờ chỉ là 3000.
“Mạn Ny, nếu không hài lòng với tiền lương, chúng ta có thể bàn lại. Chủ yếu là tập đoàn còn chưa nhất trí về cấp bậc của trung tâm truyền thông mới, tôi quyết định tiền lương theo cấp T4.”
Lúc trước, Lý Mạn Ny là cấp T1, nếu phát triển bình thường, sau khi thành nhân viên chính thức sẽ biến thành T2.
Mà bây giờ, nàng trực tiếp được tiền lương cấp T4, đã cùng cấp bậc với người làm chục năm như Đường Lệ Khiết rồi.
“Hay là nâng lên T5 nhé??” Thấy Lý Mạn Ny không lên tiếng, Vương Chấn chủ động nói.
Hàn Thao nghe vậy thì khiếp sợ đến rớt cằm!
Con mẹ nó, bộ phận nhân sự dễ nói chuyện như vậy từ bao giờ???
Cấp bậc của hắn là T6, nhìn dáng vẻ này, nếu vị đại tiểu thư này do dự thêm nửa phút đồng hồ, thì sẽ cùng cấp với hắn luôn.
“Không cần, vậy được rồi!”
Lý Mạn Ny vội vàng lắc đầu, không phải nàng bất mãn với tiền lương, mà là khiếp sợ.
Từ T1 nhảy lên T4, tốc độ như cưỡi tên lửa này, có ai mà không khiếp sợ chứ!!
Lý Mạn Ny cầm bút lên, ký tên mình lên hợp đồng.
Mà Vương Chấn cũng thở phào một hơi, hắn nhìn thời gian, đã qua 55 phút từ khi mình rời văn phòng của Ngụy Chính Nghĩa.
Hoàn thành nhiệm vụ trước 5 phút!
Hoàn mỹ!
Hắn lập tức gửi tin nhắn cho Ngụy Chính Nghĩa: Đã xong xuôi!
“Vương tổng, trưa nay ở lại ăn bữa cơm đi, đã sắp đến giờ cơm rồi.” Thấy Vương Chấn làm xong, Hàn Thao cười ha ha, mời.
“Hôm nay không được, còn phải về tổng bộ báo cáo. Đúng rồi, anh có ứng cử viên nào cho vị trí của Thường Thụy Hoa không?” Vương Chấn thuận miệng hỏi một câu.
“A…”
Chuyện quá bất ngờ, Hàn Thao còn chưa nghĩ đến vấn đề này, bộ phận phóng viên có ba tổ phỏng vấn, theo thứ tự là ‘tin tức đường dây nóng’, ‘tin tức tình hình chính trị’, và ‘tin tức giải trí và thể dục’.
Ba tổ này đều có một tổ trưởng, dưới tình huống bình thường thì sẽ chọn một trong ba tổ trưởng này.
“Mạn Ny, hay là cô đề cử một người đi!”
Thật ra Vương Chấn chỉ hỏi cho có thôi, dù sao Hàn Thao cũng là tổng biên tập nơi này, không hỏi qua thì không hay lắm, nhưng nếu Hàn Thao không nghĩ ra, vậy trực tiếp bỏ qua.
“Đúng đúng, Mạn Ny, cô đề cử một người đi!”
Hàn Thao gật đầu phụ họa, trong lòng thì yên lặng đậu xanh rau muống: Lão Vương, vậy còn hỏi tôi làm mịa gì?
Hiển nhiên là vị Vương tổng này cũng mang nhiệm vụ trên người.
Hắn không chỉ phải sắp xếp tốt cho Lý Mạn Ny, thậm chí vị trí do Thường Thụy Hoa để lại, cũng phải do vị đại tiểu thư này quyết định.
Điểm nhấn chính là có mặt mũi!
Để tất cả mọi người đều biết, chỗ dựa của vị đại tiểu thư này rất cứng, sau này cmn đừng ai trêu vào!
Mà tổ chức họp để tuyên bố điều động nhân sự trước mặt mọi người, cũng có ý giết gà dọa khỉ!
Quá khủng bố!
Hàn Thao nghĩ thầm.
Mà Lý Mạn Ny thì lại hơi hoảng hốt.
Muốn nàng đề cử vị trí chủ nhiệm bộ phận phóng viên sao??
Đây là thứ nàng có thể đề cử sao??
Nhưng lúc này, Vương Chấn và Hàn Thao đều đang nhìn nàng.
Hình như đang chờ nàng mở miệng.
“Nếu như để tôi đề cử, tôi cảm thấy chị Đường rất thích hợp.”
Lý Mạn Ny tự nhiên sẽ đề cử Đường Lệ Khiết vẫn luôn chiếu cố mình.
Tất nhiên, chiếu cố nàng chỉ là một mặt, nàng cho rằng năng lực của Đường Lệ Khiết rất xuất chúng, chỉ là tính cách quá ngay thẳng, không biết nịnh nọt lãnh đạo.
“Ừm, tôi cũng cảm thấy tổ trưởng Đường rất thích hợp.” Hàn Thao lập tức gật đầu phụ họa.
“Vậy quyết định như thế đi.”
Vương Chấn gật đầu, hắn không có ấn tượng gì với cấp bậc tổ trưởng, căn bản không biết hai người nói đến ai.
Nhưng cái này không quan trọng, chỉ cần Lý Mạn Ny tán thành là được.
Nhiệm vụ của hắn coi như hoàn thành!
“Mạn Ny, lúc trở về thuận tiện gọi tổ trưởng Đường kia qua đây.” Vương Chấn lại dặn dò một câu.
“Được.”
Lý Mạn Ny gật đầu, bước nhanh ra khỏi phòng họp.
Mừ sau khi ra khỏi phòng họp, nàng mới thở dài một hơi.
Chuyện vừa rồi thực sự quá ảo ma, nàng còn phải tiêu hóa một chút.
Phòng giải khát.
Tổ trưởng tiểu tổ ‘tình hình chính trị’ Phan Duyệt Duyệt cầm một ly cà phê, đi đến bên cạnh một người đàn ông mặc âu phục, cười ha ha nói: “Anh Đinh, chúc mừng nha!”
“Chúc mừng cái gì?” Đinh Chí Đào biết rồi còn cố hỏi, thật ra hắn đang rất vui mừng.
Bởi vì sau khi Thường Thụy Hoa bị ưu hóa, vị trí đó sẽ trống, như vậy, hắn là người có sức cạnh tranh nhất ba tổ trưởng.
Phan Duyệt Duyệt năm ngoái mới lên chức tổ trưởng, không thể lại tăng lên.
Đường Lệ Khiết thì làm tổ trưởng lâu rồi, nhưng tính cách mạnh mẽ kia không được lãnh đạo thích. Giống như lúc nãy, lãnh đạo vẫn còn trong phòng hợp, Đường Lệ Khiết đã mở miệng diss Thường Thụy Hoa, tuy rất thoải mái nhưng không ổn!
Lúc trước còn có một tin tức, Đường Lệ Khiết từng chống đối tổng biên tập, cho nên khả năng thăng chức là không cao.
Như vậy, chỉ còn lại Đinh Chí Đào hắn.
Vì vậy, sau khi Thường Thụy Hoa bị ưu hóa, hắn thậm chí còn hưng phấn hơn cả Đường Lệ Khiết và Lý Mạn Ny!
Cơ hội thăng chức, chẳng phải đến rồi sao!
“Anh Đinh, đừng giả bộ hồ đồ chứ!’
“Thường Thụy Hoa đi rồi, vị trí chủ nhiệm bộ phóng viên không phải anh Đinh thì còn có thể là ai.”
“Sau này còn phải nhờ anh Đinh chiếu cố nhiều hơn.” Phan Duyệt Duyệt cười nói.
Đinh Chí Đào liên tục xua tay: “Không thể nói như vậy, cô và chị Đường đều có cơ hội. Hơn nữa Duyệt Duyệt cô tuổi trẻ tài cao, nói không chừng còn có nhiều cơ hội hơn.”
Đinh Chí Đào lại khách khí và tâng bốc một phen.
“Anh Đinh đừng nói đùa. Tôi không dám nghĩ đâu.” Phan Duyệt Duyệt vội vàng lắc đầu, tiếp đó lại nhẹ giọng nói: “Lý Mạn Ny kia rốt cuộc có lai lịch gì? Anh Đinh biết không?’
“Không biết, nhưng hình như chỗ dựa rất cứng! Chúng ta đều không trêu nổi.” Đinh Chí Đào nhỏ giọng cảm khái.
Phan Duyệt Duyệt nhấp ngụm cà phê: “Có chỗ dựa cứng như vậy, còn cố gắng như thế, đúng hiếm thấy!’
“Có lẽ là muốn dựa vào cố gắng của bản thân để người nhà tán thành đi. Kết quả lại gặp phải tên ngu xuẩn như Thường Thụy Hoa, nói đến thì cũng đáng đời!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận