Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 529: 520! Người khác chơi lễ, Dương tổng độ kiếp

Chương 529: 520! Người khác chơi lễ, Dương tổng độ kiếp
“Cmn, những thứ này đều là Tô Vũ Tinh mua?”
“Chiếc túi trong tay Từ Tiểu Bằng đã hơn 50 ngàn rồi, đống này phải bao nhiêu tiền?”
“Thì ra Tô Vũ Tinh giàu có như vậy! Bình thường cũng quá khiêm tốn rồi!”
“Nhiều Hermes như vậy, ít nhất cũng phải mấy triệu nhỉ??”
“Quả nhiên, nghèo khó đã hạn chế trí tưởng tượng của tôi, thì ra có người mua Hermes như mua rau!”
Đám quần chúng hóng chuyện nghị luận ầm ĩ!
Từ Tiểu Bằng thì đã choáng váng, ngẩn người nhìn bốn xe đẩy Hermes kia!
Mình mua một cái, lại ra vẻ ta đây nửa ngày, vừa rồi còn nói những câu như vậy với Tô Vũ Tinh!
Kết quả tên hề chính là mình?
Người ta căn bản không phải không mua nổi Hermes, mà là có thể mua Hermes như mua rau!
Mặt khác, hắn cũng biết Vi Vi, khi hắn đi mua quà thì có ấn tượng rất sâu với vị cửa hàng trưởng này, còn chủ động bắt chuyện.
Nhưng Vi Vi tự nhiên không có hứng thú với loại phú nhị đại cùi bắp như Từ Tiểu Bằng, bởi vì nàng biết thật ra đám phú nhị đại này cũng không có tiền, muốn câu thì phải câu cha chú của họ!
“Tô tiểu thư, chúng tôi giúp ngài đưa lên nhé!”
Lúc này, Vi Vi lại mở miệng nói với Tô Vũ Tinh: “Nhiều đồ như vậy, ngài cũng không cầm được, không biết ký túc xá có cho người ngoài vào không?”
“A, để tôi qua nói với dì quản lý, nhưng chắc đàn ông không vào được!”
Đến giao hàng có bốn người, hai năm hai nữ, Tô Vũ Tinh đang nói đến hai nam kia.
Vi Vi gật đầu một cái: “Được, vậy tôi và Tiểu Vũ đi lên!”
“Mình và Oánh Oánh có thể hỗ trợ!”
“Chị Vi Vi, túi của hai chúng tôi cũng ở trong này nhỉ?”
Hàn Tiểu Như tiến lên hỏi, nàng và Đào Oánh cũng không cầm túi về.
“Đúng vậy, đều ở trong này!” Vi Vi gật đầu một cái.
“Hì hì, quá tốt rồi!”
Hàn Tiểu Như cực kỳ hưng phấn, tuy nhà nàng giàu có, nhưng rất hiếm khi mua được một chiếc túi 200 ngàn, tiền tiêu vặt bình thường căn bản không đủ.
Mấy cô gái vừa cười nói vừa đẩy xe vào ký túc xá, chỉ để lại đám quần chúng hóng hớt đang trợn mắt há hốc mồm.
“Anh Thần, chuyện này là sao?”
Lấy lại tinh thần, Từ Tiểu Bằng nhìn về phía Đỗ Thần, lúc này hắn mới phản ứng kịp, những lời Đỗ Thần vừa nói dường như không phải muốn cướp Tô Vũ Tinh.
“Bây giờ mới biết hỏi tôi? Ông đây cmn là vì tốt cho cậu thôi!”
Đỗ Thần trợn mắt nhìn Từ Tiểu Bằng một chút.
“Anh Thần, em sai rồi!”
“Anh nói cho em biết đi, rốt cuộc là chuyện gì?”
Từ Tiểu Bằng vẻ mặt như đưa đám, hôm nay quá mất mặt, tỏ tình không thành công, lại còn bị đánh mặt tại chỗ!
Lúc này, một nhân viên an ninh đi đến và nói: “Tiểu Từ, có phải nên dọn dẹp những thứ kia rồi không?”
Dưới tình huống bình thường, trường học không cho phép làm chuyện này, tự tập đông người dễ phát sinh sự cố, hơn nữa tuy đại học không cấm yêu đương nhưng cũng không đề xướng.
Nhân viên an ninh cũng biết Từ Tiểu Bằng là chủ tịch hội sinh viên, hơn nữa bình thường Từ Tiểu Bằng cũng hay biếu bao thuốc gì gì đó, cho nên nhân viên an ninh mới nể mặt, để Từ Tiểu Bằng hoàn thành nghi thức này!
“Vâng, chú Vương, cháu dọn ngay đây!”
Từ Tiểu Bằng đáp ứng một tiếng, lại liếc mắt ra hiệu với đám đàn em.
“Tất cả giải tán đi!’
“Nhường một chút!”
“Về đi, không còn gì để xem nữa đâu!”
Mấy tên đàn em lập tức xua đuổi đám người.
Mà Từ Tiểu Bằng thì đi theo Đỗ Thần lên xe, hắn ân cần châm điếu thuốc cho Đỗ Thần: “Anh Thần, rốt cuộc là thế nào?”
“Theo em biết thì nhà Tô Vũ Tinh rất bình thường mà! Sao có thể mua nhiều Hermes như vậy??”
Từ Tiểu Bằng rất khiếp sợ, nhìn qua chỗ kia phải mấy triệu, gia đình thế nào mới chịu nổi cách tiêu xài như vậy chứ?
Đỗ Thần phun sương nhả khói, rồi mới nói: “Hiện giờ ngay cả tôi cũng không có ý đồ với Tô Vũ Tinh nữa kìa!”
“Cậu cũng từ bỏ cái ý nghĩ này đi! Bởi vì sư phụ của tôi nhìn trúng Tô Vũ Tinh. . .”
“Sư phụ? Anh Thần, anh có sư phụ từ bao giờ vậy??”
Từ Tiểu Bằng mặt đầy hoài nghi, trước kia hai người khá thân, hắn chưa bao giờ nghe nói đến việc Đỗ Thần có sư phụ.
“Cái này không quan trọng!”
“Quan trọng là sư phụ tôi có tài sản chục tỷ, cậu muốn cướp phụ nữ với sư phụ, thì phải cân nhắc kỹ đến hậu quả đi!”
Đỗ Thần nhún vai, lại nuốt mây nhả khói.
“Cmn! Đại lão 10 tỷ??”
Từ Tiểu Bằng nhịn không được mà xổ một câu nói tục, tiếp đó tò mò hỏi: “Anh Thần, đại lão 10 tỷ tuyệt đối là nhân vật có máu mặt ở Giang Thành chúng ta, là vị đại lão nào vậy?”
“Anh Thần, anh bái một vị sư phụ trâu bò như vậy, chắc chắn sẽ lên như diều gặp gió, nhớ kéo em lên với nhé!”
“Ừm, sau này rồi nói! Hôm nay tôi chỉ nhắc nhở cậu một câu, sau này đừng có ý đồ với Tô Vũ Tinh, tốt nhất là cảnh cáo đám cóc ghẻ bên cạnh Tô Vũ Tinh luôn!”
Trước mắt Từ Tiểu Bằng, Đỗ Thần vẫn rất có cảm giác ưu việt, hắn vừa nói chuyện vừa liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, làm ra vẻ u buồn.
“Em biết rồi!”
Từ Tiểu Bằng trịnh trọng gật đầu, lại cực kỳ thành khẩn nói: “Anh Thần, xin lỗi, lúc nãy là em hiểu sai! Lát nữa anh rảnh không, đi bar chơi đi, em mời khách!”
“Ừm, cũng được!”
Đỗ Thần cũng không có việc gì, liền đáp ứng.
Lan Giang Loan.
Dương Hạo ngồi trong phòng khách nhà Mạnh Ngọc Ngọc, thưởng thức điệu nhảy khiêu gợi của Mạnh Trà Trà và hai phân thân Vu Lệ Lệ và Hoàng Tiểu Hà.
Tất nhiên, quần áo của ba người bây giờ là không thể mặc ở bên ngoài, thuộc về loại áo ngủ tình thú, chính là loại mặc vào còn dụ hoặc quyến rũ hơn cả không mặc.
Ba người đã tập nhảy rất lâu, còn tăng thêm rất nhiều yếu tố khiêu gợi, vừa cảnh đẹp ý vui vừa làm cho người ta có loại cảm giác máu nóng sôi trào.
Dưới bầu không khí này, ba người còn chưa nhảy xong, liền tiến vào phân đoạn tiếp theo…
Tất cả bình tĩnh lại.
Mạnh Trà Trà lười biếng rúc vào trong ngực Dương Hạo: “Chồng, sau này anh thường xuyên đến tìm em được không?”
Mạnh Trà Trà vùi đầu vào ngực Dương Hạo, nhỏ giọng nũng nịu.
“Ừm, được!”
Dương Hạo gật đầu, Mạnh Trà Trà vẫn luôn rất hiểu chuyện, ở chung với nàng rất thoải mái và nhẹ nhõm, có thể cung cấp rất nhiều giá trị cảm xúc.
“Moa…”
Thấy Dương Hạo gật đầu, Mạnh Trà Trà lập tức mừng rỡ hôn lên má hắn, tiếp đó nàng lại nhìn đồng hồ một chút, rồi tranh thủ thời gian xuống giường.
Một lát sau, nàng cầm một gói quà được đóng gói tinh xảo trở về.
“Chồng, 520 vui vẻ!” Mạnh Trà Trà đưa quà đến trước mặt Dương Hạo.
“A! 520 à!”
Dương Hạo hơi ngẩn người, tiếp đó mới phản ứng lại, đã qua ngày 20 tháng 5, đây vốn chỉ là một ngày bình thường, nhưng bởi vì cách đọc ‘520’ nên nó đã biến thành ngày lễ của những người trẻ tuổi kia.
Mà thấy Mạnh Trà Trà tặng quà cho mình, Dương Hạo bỗng nhiên ý thức được, hình như mình không chuẩn bị quà gì.
Gần như cùng một lúc, điện thoại của hắn bỗng nhiên ‘tinh tinh tinh’.
Hắn cầm điện thoại nhìn lướt qua, tiếp đó cả người đều không tốt, bởi vì các cô gái đều chờ đến 0 giờ và gửi tin nhắn cho hắn.
Vương Tuyết Như: Dương đại ca, 520 vui vẻ, đã chuẩn bị quà, hôm nay sẽ tặng anh!
Tôn Tâm Di: Dương đại ca, tại ngày đặc thù này, em và con đều yêu anh nha!
Trần Nhược Hàm: Chú Dương, 520 rồi, rất nhớ chú nha. . .
Cảm giác được coi trọng tất nhiên rất tốt, thế nhưng khi bạn đồng thời có mấy người bạn gái, vậy 520 phải làm thế nào??
Hơn nữa Dương tổng cũng không để ý đến ngày này, nên còn không chuẩn bị quà!
Người khác là ngày lễ 520!
Đối với Dương tổng của chúng ta mà nói, đây là muốn độ kiếp nha!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận