Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 271: Tôi có bạn trai rồi

Chương 271: Tôi có bạn trai rồi
“Chồng, em dẫn anh đến một chỗ.”
Mạnh Ngọc Ngọc kéo tay Dương Hạo đi vào một phòng nhảy ở trong cùng, mà trong phòng này có lắp hơn mười cái ống thép.
Hiển nhiên đây là phòng múa cột.
Dương Hạo còn nhớ lúc mua nơi này, Mạnh Ngọc Ngọc đã nhảy một đoạn múa cột ở trong này, sau đó hai người còn trao đổi ‘sâu’ ở trong hoàn cảnh này.
Mà bây giờ, căn phòng này tuy đã được sửa chữa qua, còn có thể thay đổi ánh đèn, có thể tạo không khí như đang ở hộp đêm hoặc câu lạc bộ, trên vách tường còn có một chiếc gương rất to, xem múa cột trong hoàn cảnh này, tự nhiên càng có cảm giác.
“Chồng, em bắt đầu nha…”
Khi Dương Hạo đang quan sát hoàn cảnh, Mạnh Trà Trà đã đặt một tay lên ống thép, một tay khác thì nhẹ nhàng đẩy nút thắt ở trước ngực.
Mạnh Trà Trà múa cột rất đẹp.
Chắc hẳn là đã cố tình tập luyện.
Mà Dương Hạo cũng không phải loại người keo kiệt, lập tức cho nàng ‘mấy trăm triệu’ ngay tại chỗ!
“Chồng, sao anh ngày càng mạnh vậy…”
Hôm nay không có phân thân, Mạnh Trà Trà rõ ràng là không chịu nổi, rõ ràng là khai trương, mà bà chủ như nàng chỉ muốn về nhà ngủ một giấc.
Dương Hạo cười, vỗ vỗ tất chân tơ trắng bao quanh đùi tiểu trà trà: “Anh còn có việc, đi trước.”
“Kinh doanh trung tâm cho tốt, cần tiền thì nói với anh.”
“Ừm ừm…”
Mạnh Trà Trà mừng rỡ gật đầu, bây giờ nàng là áo rách quần manh, cũng không tiện đưa Dương Hạo xuống lầu.
Bởi vì có chương trình nhân ngày khai trương, nên có rất nhiều người đến trưng cầu ý kiến, đám người Cố Tiểu Hà vẫn đang bận rộn tiếp khách.
Nhưng khi nhìn thấy Dương Hạo đi xuống, Cố Tiểu Hà vội vàng ứng phó hai câu với vị khách trước mặt, rồi quay đầu nghênh đón Dương Hạo: “Anh Dương, sao chỉ mình anh xuống, Ngọc Ngọc đâu?”
“Còn đang nghỉ ngơi.” Dương Hạo đáp một câu, cũng không kiêng kị gì.
“A…”
Thật ra Cố Tiểu Hà cũng có suy đoán rồi, hai người ở trên lâu như vậy, nhất định là đang làm chuyện nên làm.
Chỉ là nàng không ngờ lại lâu như vậy, bây giờ Dương Hạo còn thẳng thắn nói Mạnh Ngọc Ngọc đang nghỉ ngơi, cũng chứng tỏ ‘sức mạnh’ của Dương Hạo.
“Anh Dương thật lợi hại…” Cố Tiểu Hà cười tủm tỉm khen một câu.
Dương Hạo nhìn thành viên nhóm nhảy này một chút, dáng người và gương mặt đều kém hơn Mạnh Ngọc Ngọc một chút, cùng cấp bậc hoặc mạnh hơn Vu Lệ Lệ một chút.
Nhìn qua có thể chuyển hóa thành buff hoặc là quái rừng!
Nhưng Dương Hạo không quá quan tâm đến các cô gái ở cấp bậc này, cho nên thuận theo tự nhiên đi.
Mạnh Trà Trà hiểu chuyện như thế, nói không chừng một ngày nào đó, vị này sẽ xuất hiện dưới hình thức là phân thân!

Khách sạn Càn Nguyên.
Đây là một khách sạn năm sao lâu năm.
Hôm nay nơi này tổ chức hai hôn lễ, một ở phòng yến hội tầng một, một ở phòng yến hội tầng hai.
Hôn lễ của bạn học Mạnh Thiến của Quan Manh Manh nằm ở tầng một.
Nàng là người thứ hai kết hôn trong đám bạn học cấp 3 của Quan Manh Manh, cộng thêm thời đi học khá hòa đồng, cho nên đám bạn học đến tham gia ngồi đủ ba bàn, gần như họp lớp.
Mà tình huống này, cơ bản chí phát sinh ở trên người mấy tên bạn học kết hôn trước, càng về sau thì lại càng ít người tham gia hôn lễ của bạn học cấp ba, mọi người càng ngày càng ít liên lạc, cuối cùng dần dần sẽ cắt đứt liên lạc, thậm chí ngay cả tên cũng quên luôn.
Cuộc đời của người bình thường đều là như vậy, cái gọi là tình bạn học chỉ có tác dụng tại thời điểm bạn có ngây ngô, chờ đến sau này, thường xuyên liên lạc với hai ba người đã là tốt lắm rồi.
Dù sao đến tuổi như Dương Hạo, cũng chỉ có hai ba người thỉnh thoảng tương tác với nhau trên wechat.
Tất nhiên, Vu Cửu Cửu mới chuyển hóa thành buff xanh thì không tính, gần đây hai người liên lạc rất nhiều.
Hơn nữa ngày mai là thứ hai, hắn còn muốn đi qua kiếm buff xanh, đảm bảo một tuần tiếp theo có buff trên người.
Lúc này, cô gái ngồi bên phải Quan Manh Manh mở miệng hỏi: “Manh Manh, cậu sao rồi, có bạn trai chưa?”
Nàng là Hạ Dĩnh, thời cấp ba cũng khá thân với Quan Manh Manh, nhưng đến kinh thành học đại học, nên liên lạc ít hơn.
“Manh Manh, chỗ này không có ai…”
Quan Manh Manh còn chưa kịp trả lời Hạ Dĩnh, một tên thanh niên cao gầy tong teo cười tủm tỉm xông lên, tiếp đó chỉ chỉ chỗ trống bên tay trái của Quan Manh Manh.
Hạ Dĩnh thấy thế lập tức cười trêu: “Lớp trưởng, vẫn còn nhớ thương Manh Manh của chúng ta à!”
Tên cao gầy tong teo này là lớp trưởng hồi cấp ba của Quan Manh Manh, tên là Hứa Hiểu Đông, thời đi học vẫn theo đuổi Quan Manh Manh, nhưng không thành công.
Nghe nói lên đại học cũng không từ bỏ, chẳng qua là vẫn không được như ý nguyện mà thôi.
Thật ra mặc kệ là cấp ba hay là đại học, cũng có rất nhiều nam sinh theo đuổi Quan Manh Manh, dù sao mỹ nữ đi đến đâu cũng sẽ được hoan nghênh, huống hồ Quan Manh Manh còn là mỹ nữ loại hình ngọt ngào đáng yêu, là loại hình rất được các đám con trai thời kỳ đi học yêu thích.
“Có câu nói rất hay: Có lòng ắt thành công! Nào có đạo lý bỏ dở giữa chừng chứ!”
Hứa Hiểu Đông cũng không cố kị việc mình có ý với Quan Manh Manh, thậm chí còn cảm ơn Hạ Dĩnh vì đã chủ động nhắc nhở.
“Lão Hứa vẫn si tình như trước nha!”
“Tôi cũng thấy cảm động rồi, Manh Manh, cân nhắc một chút đi!”
“Manh Manh, đây là cơ hội tốt…”
Đám bạn học ngồi cùng bàn bắt đầu ồn ào, dù lúc này bữa tiệc còn chưa bắt đầu, mọi người đều nhãn rỗi.
Nhất là hoàn cảnh gia đình của Hứa Hiểu Đông không tệ, cha là một lãnh đạo ở cục giao thông, mẹ là phó tổng biên ‘báo tài chính và kinh tế Giang Thành’, bản thân Hứa Hiểu Đông cũng học đại học tốt, năm ngoái còn thi công chức và thành công lên bờ, trước mắt đang là một công chức, có quan hệ của cha mẹ trải đường, sau này phát triển sẽ không kém.
Thấy đám bạn học phối hợp như vậy, Hứa Hiểu Đông lập tức vui vẻ ra mặt, hắn đang định kéo chiếc ghế trống bên tay trái của Quan Manh Manh và ngồi xuống.
Nhưng lúc này, Quan Manh Manh lại mở miệng nói: “Xin lỗi, chỗ này là của bạn trai tôi!”
“Hả?”
“Bạn trai?”
Sắc mặt Hứa Hiểu Đông hơi cứng lại, đám bạn học còn ồn ào cũng kinh ngạc không thôi.
Bởi vì tất cả mọi người đều không nghe nói đến việc Quan Manh Manh đã có bạn trai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận