Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 379: Tôn Cát Tinh bán vợ

Chương 379: Tôn Cát Tinh bán vợ
Chờ nhân viên an ninh rời đi, Tôn Cát Tinh lập tức nói với Vương Tĩnh Như với vẻ mặt như đưa đám: “Tĩnh Như, anh sai rồi!”
“Lần này em nhất định phải giúp anh!”
“Nếu em không giúp anh, anh và Thụy Thụy sẽ phải ngủ đầu đường!”
Nghe vậy, Vương Tĩnh Như lập tức nhíu mày: “Anh lại đánh bạc? Lần này thua bao nhiêu?”
Vương Tĩnh Như đã trải qua chuyện tương tự, cho nên nàng lập tức đoán ra chồng cũ của mình lại đi đánh bạc, hơn nữa có vẻ như thua rất nhiều.
“3 triệu!”
Tôn Cát Tinh nói, còn mang theo tiếng nức nở, cả người cũng run rẩy.
“3 triệu? Anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy??”
Vương Tĩnh Như trực tiếp choáng váng.
“Anh thế chấp nhà.”
Bởi vì con trai muốn theo ông bà nội, cho nên quyền nuôi dưỡng nằm trong tay Tôn Cát Tinh.
Mà đứa bé đi theo ai, căn nhà sẽ về người đó, đây là ước định của hai người, như vậy con trai không cần thay đổi hoàn cảnh sống, cho nên khi ký đơn ly hôn thì Vương Tĩnh Như chủ động từ bỏ bất động sản, chỉ yêu cầu gửi tiền cho mình.
Không ngờ Tôn Cát Tinh trở tay lại thế chấp nhà, căn nhà của hai người là mua trả góp, có giá khoảng 7 triệu, nếu như bán nhà, lại trả nốt nợ ngân hàng, nhiều nhất cũng chỉ còn hơn 3 triệu.
Mà Tôn Cát Tinh lại thua 3 triệu, nói cách khác, đã thua hết cả căn nhà rồi!!
Vương Tĩnh Như vô thức lùi về sau một bước, khiếp sợ và phẫn nộ xen lẫn trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng, nàng há to miệng, nhưng cuối cùng vẫn không nói nổi một chữ.
Dưới tâm trạng kích động hoặc cực kỳ phẫn nộ, người ta sẽ nói không ra lời, Vương Tĩnh Như bây giờ cũng là như vậy.
“Tĩnh Như, nếu không trả được tiền, bọn họ sẽ đấu giá nhà của chúng ta!”
“Đến khi đó Thụy Thụy sẽ không có chỗ ở, cho nên mặc kệ thế nào thì em cũng phải giúp anh lần này!”
Tôn Cát Tinh vẻ mặt đau khổ cầu khẩn.
“3 triệu, anh cảm thấy tôi có 3 triệu sao??”
Vương Tĩnh Như giọng điệu lạnh giá, lúc này nàng chỉ nghĩ đến con trai Thụy Thụy phải làm sao đây?
Dựa theo tình hình bây giờ, đại khái là phải ở nhà ông bà nội, cha mẹ Tôn Cát Tinh cũng có nhà, chỉ là rất nhỏ, rộng 50m2 và chỉ có 1 phòng ngủ, nhưng đã bị sửa thành 2 phòng ngủ.
“Em van cầu cha mẹ em đi, có lẽ họ có tiền để dành!”
“Dù sao Thụy Thụy cũng là cháu ngoại của họ!”
Tôn Cát Tinh lại đánh chủ ý vào nhà cha mẹ Vương Tĩnh Như.
“Anh đánh bạc thua 3 triệu! Lại để cha mẹ tôi trả nợ cho anh, nghĩ hay thật!!”
“Không nói cha mẹ tôi không có 3 triệu, coi như có thì cũng không cho anh vay!”
Vương Tĩnh Như vô tình từ chối.
Nội tâm thì cạn lời đến cực điểm, người này đúng là không biết xấu hổ, hai người đã ly hôn rồi, còn không biết xấu hổ đến tìm nàng.
“Tĩnh Như, nếu em không giúp anh, Thụy Thụy sẽ phải ngủ đầu đường!!”
Trong giọng nói của Tôn Cát Tinh mang theo tiếng nức nở.
“Tôi không có năng lực giúp anh, Thụy Thụy có thể ở nhà ông bà nội, nếu như Thụy Thụy đồng ý đến Giang Thành thì cũng được!”
Vương Tĩnh Như vẫn rất thương con, nếu con trai mình có thể đến Giang Thành, vậy thì không còn gì tốt hơn.
Thấy Vương Tĩnh Như không bị lay động, Tôn Cát Tinh hít mũi một cái, tiếp đó lại nhìn về phía Dương Hạo.
Bịch một cái, trực tiếp quỳ trước bàn làm việc của Dương Hạo: “Dương tổng, giúp tôi với!”
“3 triệu với anh chỉ là chuyện nhỏ!”
Thật ra trước khi đến đây, Tôn Cát Tinh cũng không ôm hi vọng quá nhiều vào Vương Tĩnh Như, bởi vì hắn biết đối phương không có khả năng trả 3 triệu này cho hắn!
Huống hồ tất cả tiền dành dụm của cha mẹ Vương Tĩnh Như cũng chưa chắc có 3 triệu!
Bởi vậy, thật ra Tôn Cát Tinh đến đây vì Dương Hạo, 3 triệu với vị tổng tài này là quá đơn giản.
Dương Hạo không ngờ Tôn Cát Tinh nói quỳ liền quỳ.
Mà một người đàn ông lại khóc rống ở trước mắt hắn, trông dáng vẻ còn rất đáng thương.
Dương Hạo cũng sẽ không vì thế mà có lòng trắc ẩn gì, hắn không thiếu mấy triệu này, nhưng cũng không thể vô duyên vô cớ cho mấy tên chó nghiện bài bạc này cầm đi trả nợ đánh bạc!
Đều là người trưởng thành rồi, phải có trách nhiệm với việc mình làm!
“Dương tổng, chỉ cần anh cho tôi vay tiền, Tĩnh Như liền nhờ anh!”
“Tôi biết anh cũng có ý với Tĩnh Như, tôi đảm bảo sẽ không làm loạn!”
Khi Dương Hạo chuẩn bị từ chối, Tôn Cát Tinh bỗng nhiên mở miệng nói như vậy.
Mà hắn vừa thốt ra, hai người Dương Hạo và Vương Tĩnh Như đều sửng sốt.
Cỏ đại có không ít ví dụ bán vợ cầu vinh, đương đại cũng có không ít.
Nhưng Dương Hạo chỉ nghe nói qua, hôm nay lại gặp được.
Có điều, sao cmn anh lại biết mình có ý với vợ (cũ) của anh???
Rất rõ ràng sao??
Nhưng người ta đều là bạn vợ, anh cmn lại bạn vợ cũ??
Ngây người giây lát, Vương Tĩnh Như lại không nhịn được mà chửi ầm lên: “Tôn Cát Tinh tôi không ngờ anh lại xấu xa như vậy!”
“Loại lời này mà anh cũng nói ra được!!”
“Xem ra tôi ly hôn muộn, phải ly hôn từ lâu rồi mới đúng!!”
Tôn Cát Tinh căn bản không nhìn Vương Tĩnh Như, hoàn toàn giả bộ như không nghe thấy, hắn ngẩng đầu nhìn Dương Hạo, tiếp tục cầu xin: “Dương tổng, van cầu anh, nể mặt Tĩnh Như mà giúp tôi đi!”
Dương Hạo cau mày, nhìn kỹ Vương Tĩnh Như, trạng thái của đối phương rất giống mấy tên chó nghiện cờ bạc.
Mấy năm trước, có một người bạn đại học của Dương Hạo vì World Cup nên đã trầm mê trong cá cược bóng đá, kết quả càng lún càng sâu, trở thành con nghiện cờ bạc, thẻ tín dụng này, vay online mấy trăm ngàn, bạn bè người thân cũng đã vay vài lần, cuối cùng cũng thế chấp cả nhà.
Kết quả thua không còn gì cả, còn ôm một thân nợ, khi đó tên này còn tìm Dương Hạo xin giúp đỡ, trạng thái lúc đó cũng không khác Tôn Cát Tinh bây giờ là bao.
Khi đám nghiện cờ bạc này rơi vào bước đường cùng, bọn họ có thể làm tất cả mọi chuyện, nên cái gọi là tôn nghiêm gì gì đó, đều là không đáng tiền.
Dương Hạo mở miệng hỏi: “Thế chấp nhà bao nhiêu tiền?”
“2.4 triệu!”
Tôn Cát Tinh nói thật, lần này hắn thua tổng cộng 3 triệu, 600 ngàn trong đó là tiền dành dụm và thẻ tín dụng của hắn.
Còn 2.4 triệu là thế chấp bất động sản!
“Anh ra ngoài trước đi, lát nữa sẽ trả lời anh.”
Dương Hạo khoát tay, ra hiệu Tôn Cát Tinh ra ngoài trước.
“Được! Hai người chậm rãi thương lượng.”
Thấy Dương Hạo không từ chối, Tôn Cát Tinh lập tức nhìn thấy hi vọng, hắn lại nhìn Vương Tĩnh Như đầy thâm ý, rồi mới bước nhanh ra khỏi phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận