Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 158: Phòng tập tới tay

Chương 158: Phòng tập tới tay
Để Giang Ngọc Kỳ làm bảo mẫu, Dương Hạo cũng chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ chứ không nghĩ nhiều.
Nhưng từ góc nhìn của Giang Ngọc Kỳ, đúng là sẽ có băn khoăn như vậy, dù sao tiền lương cũng rất cao.
“Kỳ Kỳ nói ngài muốn quan hệ nhân sự cho nàng vào Nghiệp báo Giang Thành?” Thái Mỹ Thần lại hỏi.
“Ừm, có vấn đề gì sao?”
“Có vấn đề.” Thái Mỹ Thần gật đầu, nghiêm túc nói: “Nếu như không có ai tra xét thì thôi, nhưng nếu có người tra xét thì sẽ thành nhược điểm, dù sao cũng là dùng tiền của tập đoàn để làm việc cá nhân, mà Nghiệp báo Giang Thành là xí nghiệp cổ phần, còn là do chính phủ khống chế cổ phần.”
Vị tổng tài Dương Hạo này đúng là không suy nghĩ nhiều như vậy, hắn suy tư một chút rồi nói: “Vậy ghi danh cho cô ấy vào xí nghiệp tư do tôi khống chế 100% cổ phần thì không có vấn đề gì đúng không?”
“Trên thực tế vẫn là vi phạm, nhưng chỉ cần không phải thay mặt nộp tiền quy mô lớn thì sẽ không có vấn đề, xí nghiệp có thêm một hai người cũng không có ai tra xét.”
“Vậy thì tốt.”
Dương Hạo gật đầu, nghĩ sau khi nhà trẻ quốc tế Thượng Phẩm đến tay, có để đăng ký cho nàng vào đó, thậm chí có thể cho nàng đi làm ở đó luôn, mỗi ngày dạy một hai tiết, như vậy sẽ không vi phạm, bởi vì nàng có đi làm thật.
“Chủ nhiệm Thái, chuyện là thế này, tôi chuẩn bị đổi nhà trẻ cho Hề Hề, nhưng Hề Hề lại không nỡ xa cô Giang, cho nên tôi mới nghĩ ra biện pháp này.”
“Cô cũng biết đấy, tôi nuôi con một mình, vừa hay cần người hỗ trợ, cảm thấy cô Giang rất thích hợp, Hề Hề rất thích cô ấy!”
Dương Hạo lại giải thích với Thái Mỹ Thần một chút.
Dù sao nàng cũng là cô ruột của Giang Ngọc Kỳ, có lẽ đề nghị của nàng sẽ hữu dụng.
“Ừm, tôi hiểu! Dương tổng làm việc, tôi ra ngoài trước.”
Thái Mỹ Thần tỏ vẻ đã hiểu, tiếp đó cáo từ rời đi.
Sau khi trở lại phòng làm việc, nàng liền gửi tin nhắn cho cháu gái Giang Ngọc Kỳ: Có thể thử xem.
Công việc giáo viên mầm non rất dễ tìm, nhất là điều kiện của Giang Ngọc Kỳ rất tốt, cho nên dù bỏ công việc bây giờ, sau này muốn tìm lại cũng đơn giản.
Nhưng lương một năm 300.000 thì không phải lúc nào cũng có!!
Giữa trưa.
Trung tập tập thể hình Bác Lực.
Mạnh Ngọc Ngọc chờ Dương Hạo đến, bởi vì đối phương chưa đến, nàng liền đứng nói chuyện với Vu Lệ Lệ và Chu Linh.
“Đây không phải bà chủ Mạnh sao! Sao hôm nay lại rảnh rỗi đến đây rồi!”
Lúc này, cửa hàng trưởng Vương Đại Vĩ vừa vặn đi xuống lầu, nhìn thấy Mạnh Ngọc Ngọc thì trực tiếp gọi là bà chủ Mạnh.
Bởi vì chuyện Mạnh Ngọc Ngọc mở trung tâm dạy múa đã truyền khắp phòng tập.
“Bà chủ gì chứ! Còn chưa biết lúc nào khai trương nữa!”
Mạnh Ngọc Ngọc chuẩn bị sửa sang lại trung tâm dạy múa, bây giờ đang thi công, biển hiệu mới cũng đang chế tạo.
Trung tâm mới sẽ mang tên nàng: Trung tâm huấn luyện vũ đạo Ngọc Ngọc.
“Đã vậy, có thời gian thì trở lại dạy kèm đi. Các hội viên đều đang chờ kìa.”
Vương Đại Vĩ nhún vai, lúc trước Mạnh Ngọc Ngọc xin nghỉ dài hạn, hắn đã rất không vui.
Bởi vì trên người Mạnh Ngọc Ngọc còn có không ít khóa dạy kèm, sau khi nàng nghỉ, không ít hội viên đều la hét sẽ trả khóa học.
Điều này khiến Vương Đại Vĩ rất buồn bực, tự nhiên cũng bất mãn với Mạnh Ngọc Ngọc.
Nói chính xác hơn, hắn không bất mãn với Mạnh Ngọc Ngọc, mà là Dương Hạo ở sau nàng.
Tên kia vừa đến đã cướp mất hai nữ huấn luyện viên xinh đẹp nhất của hàng, khiến cho việc bán khóa dạy kèm giảm mạnh, thu nhập của Vương Đại Vĩ cũng bị ảnh hưởng.
Lúc này thấy Mạnh Ngọc Ngọc đến cửa hàng, hàng liền muốn đối phương tiếp tục sứ mệnh của người làm thuê.
“Xin lỗi anh Vĩ, tôi thực sự không có thời gian.”
Mạnh Ngọc Ngọc tiếc nuối lắc đầu, ngoại trừ bận việc trung tâm dạy múa, nàng còn phải chờ Dương đại ca triệu hoán kìa.
“Được thôi! Bà chủ Mạnh bây giờ cũng chướng mắt chút tiền lẻ này!”
Vương Đại Vĩ bĩu môi, tiếp đó mặt đen lại nhìn Vu Lệ Lệ và Chu Linh: “Hai người không nên gọi điện thoại cho các hội viên sắp hết hạn thẻ sao?”
Vương Đại Vĩ biết mình không thể ra lệnh cho Mạnh Ngọc Ngọc, chỉ có thể đem đầu mâu chỉ về phía Vu Lệ Lệ và Chu Linh.
“Vâng.”
Hai người đều gật đầu một cái, dù sao họ vẫn phải làm việc dưới trướng Vương Đại Vĩ.
“Bà chủ Mạnh, hay là cô đi chỗ khác đi, đừng ảnh hưởng bọn họ làm việc.” Vương Đại Vĩ lại nói với Mạnh Ngọc Ngọc.
Nhưng Mạnh Ngọc Ngọc còn chưa trả lời, Dương Hạo đã đi vào phòng tập.
“Dương đại ca. Anh đến rồi…”
Thấy chỗ dựa đến, Mạnh Ngọc Ngọc lập tức mặt mày hớn hở.
“Chào anh Dương…!”
Vu Lệ Lệ và Chu Linh cũng vội vàng đứng lên chào hỏi.
Hai người đều đã quen thuộc, dù sao ngày nào vị này cũng đến.
Thấy thế, Vương Đại Vĩ lại có chút buồn bực, hai lễ tân này còn không nhiệt tình với cửa hàng trưởng như vậy.
Dương Hạo cười chào hỏi Vu Lệ Lệ và Chu Linh, tiếp đó nói với Mạnh Ngọc Ngọc: “Chúng ta tập một lát!”
“Tốt lắm.”
Mạnh Trà Trà vui sướng gật đầu.
Nghe vậy, Vương Đại Vĩ cũng không còn gì để nói, vừa rồi nói không có thời gian, bây giờ lại có thời gian.
Nhưng hắn tự nhiên không đám đắc tội với một đại gia như Dương Hạo, dù nổi giận thì cũng phải nhịn.
Chờ hai người vào thang máy, Vương Đại Vĩ mới nói với Vu Lệ Lệ và Chu Linh: “Mạnh Ngọc Ngọc này còn tưởng phòng tập là nhà mình mở chắc, muốn nghỉ thì nghỉ muốn làm thì làm, leo lên người một ông già, đuôi vểnh lên trời luôn rồi!”
Vu Lệ Lệ và Chu Linh giả bộ như không nghe thấy, bởi vì theo hai người thì Dương Hạo không làm gì sai cả.
Vu Lệ Lệ thậm chí còn thầm diss Vương Đại Vĩ: Ông già cái cmn!
Đó là ca ca tốt!!
Có anh mới là ông già!!!
“Mau gọi điện thoại đi, đừng cmn cả ngày chỉ biết lười biếng.” Thấy hai người không nói gì, Vương Đại Vĩ lại nói đến chuyện công việc.
Một tiếng sau.
Khu nghỉ ngơi tầng hai.
Đinh!
Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ: Phú ông thưởng thức.
Ban thưởng 1: Quyền sở hữu trung tâm tập thể hình Bác Lực.
Ban thưởng 2: Cửa hàng số 45 đường Thanh Thành.
Âm thanh của cha hack đúng hẹn mà đến.
Dương Hạo lập tức thả chai nước suối trong tay xuống.
Phần thưởng 1 thì không nói làm gì.
Mà phần thưởng 2 chính là niềm vui bất ngờ, bởi vì cửa hàng số 45 đường Thanh Thành chính là tòa nhà dưới chân hắn.
Nói cách khác, phần thưởng này còn nặng hơn Dương Hạo nghĩ nhiều.
Tòa nhà này có 5 tầng, tổng diện tích hơn 800m2, cho dù vị trí địa lý bình thường, nhưng dù sao cũng là cửa hàng mặt đường, có lẽ khoảng 30.000/m2.
Nói cách khác, Dương Hạo lại có thêm một tài sản cố định trí giá hơn 20 triệu!!
Nice!
Dương Hạo rất vui vẻ, cười nói với Mạnh Ngọc Ngọc ở đối diện: “Có hứng thú kinh doanh phòng tập thể hình không?”
“Cũng bình thường, Dương đại ca muốn mở phòng tập ư?”
Dương Hạo không trả lời ngay, mà hỏi tiếp: “Em cảm thấy phòng tập này thế nào?”
“Quy mô của Bác Lực có thể nằm trong top 10 Giang Thành, tất nhiên không tệ.” Mạnh Ngọc Ngọc đáp.
Dương Hạo gật đầu: “Vậy sau này giao phòng tập này cho em xử lý.”
“???” Mạnh Ngọc Ngọc hơi ngẩn người, lúc sau mới phản ứng lại: “Dương đại ca, anh muốn mua lại Bác Lực sao?”
“Đã mua xong.” Dương Hạo cười nhún vai.
“Mua xong rồi??”
Mạnh Trà Trà kinh hãi, miệng nhỏ đã há hốc.
Mặc dù biết Dương Hạo rất giàu có, nhưng loại tác phong mua một phòng tập thể hình như mua đồ ăn này, vẫn để nàng thấy rất khiếp sợ.
Dương Hạo cảm thấy dáng vẻ há hốc miệng của Mạnh Trà Trà rất đáng yêu, hắn đưa tay sờ mặt đối phương, ngón tay thuận thế trượt vào trong miệng nàng.
Mạnh Trà Trà lấy lại tinh thần lập tức hút vào, nét mặt tươi cười như hoa, nhìn Dương Hạo nói: “Chồng, anh giao Bác Lực cho em thật sao?”
“Nếu em không có hứng thú, anh có thể hỏi Tâm Di.”
“Hứng thú, nhất định là có hứng thú. Cảm ơn chồng!”
Mạnh Trà Trà luôn miệng đáp ứng, tiếp đó trực tiếp nhào vào trong ngực Dương Hạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận