Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 557: Tiểu bảo mẫu nhọc lòng

Chương 557: Tiểu bảo mẫu nhọc lòng
“Ồ? Nhà kết hôn ở Lâm Giang Hoa Viên?”
“Nhà bên đó phải chục triệu đấy! Như vậy mà còn không gọi là giàu à?”
“Văn Văn có phục rồi, chị Cát, sau này chị cũng được hưởng phúc rồi!”
“. . .”
Mọi người bắt đầu tâng bốc Cát Mẫn.
Đều là hàng xóm nhiều năm, đều hiểu rõ lẫn nhau, tất cả mọi người đều biết Cát Mẫn thích khoe khoang, nhưng khoe khoang thì khoe khoang, con người bà chưa từng khoác lác, những thứ khoe khoang đều là thật.
Nói cách khác, chắc hẳn căn nhà 246m2 kia cũng là thật.
Về phần chiếc Mercedes G300 này, đã đỗ ở đây rồi, không thể giả được!
“Chị Cát, bao giờ kết hôn vậy?”
“Tôi cũng nhìn Văn Văn lớn lên, nhất định phải đến uống rượu mừng!”
“Nhà trai giàu có như vậy, chắc sẽ tổ chức ở khách sạn lớn nhỉ?”
Mọi người lại vây quanh Cát Mẫn mà hỏi thăm.
Cát Mẫn tươi cười như hoa, đáp lại mọi người: “Mùng 9 tháng sau, khách sạn Clyde, mọi người nhớ phải có mặt nhé! Thiệp mời còn chưa viết xong, viết xong sẽ đưa cho mọi người!”
“Đúng đúng, nhất định phải có mặt đấy!”
Mã Tử Lương cũng phụ họa theo, tuy ông hiền lành trung thực, nhưng đây dù sao cũng là đám cưới của con gái, là chuyện vui của gia đình, tự nhiên cũng nhiệt tình hơn.
Bởi vì nơi này toàn là bậc cha chú, nên Mã Văn Văn không nói gì, nàng chỉ yêu lặng theo sau cha mẹ, thật ra đến tận bây giờ, nàng vẫn còn chưa lấy lại tinh thần!
Mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay thật sự quá ảo, nàng chỉ là một dân đi làm thường thường không có gì lạ, bỗng nhiên lại trở thành ‘tiểu phú bà’ sở hữu căn nhà chục triệu và xe sang tiền triệu!
Đây quả thực là kịch bản Thần Hào hệ thống trong tiểu thuyết mạng!
Tinh Vân Loan.
Dương Hạo về đến nhà, đã là hơn 11 giờ.
Hề Hề đã ngủ say.
Hắn hôn lên mặt tiểu nha đầu một cái, tiếp đó liền vào phòng của tiểu bảo mẫu.
Bởi vì là ngày 520, tiểu bảo mẫu Giang Ngọc Kỳ đã thay ‘skin mới’, là áo ngủ tình thú nàng mới mua trên TaoBao, đỉnh đầu còn có lỗ tai mèo.
Mà vì cho Dương Hạo một bất ngờ, nàng còn mua một ít trang bị thường thấy trên phim của Nhật, là loại có thể trói tứ chi!
Có thể nói, vì ngày 520 này, tiểu bảo mẫu cũng đã nhọc lòng.
(sợ cua đồng. . .)
Hôm sau.
Thời trang Y Nhân.
Mã Văn Văn đi làm như mọi hôm.
Lúc này còn mười mấy phút nữa mới vào giờ làm, Vương Hiểu Vân lập tức tiến lại gần, hỏi: “Văn Văn, hôm qua gặp mặt thế nào?”
Mã Văn Văn cũng không vòng vo, mà cười trả lời: “Chuẩn bị tiền mừng đi! Tôi sắp kết hôn rồi!”
“A? Kết hôn? Thuận lợi như vậy à!”
Vương Hiểu Vân kinh ngạc không thôi, nàng biết mẹ của Mã Văn Văn rất có ý kiến với người bạn trai ‘tiểu câm điếc’ kia.
Còn đưa ra yêu cầu vô lý là ‘sinh lễ 5 triệu’!
Kết quả, bây giờ Mã Văn Văn lại nói ổn rồi, chứng tỏ ‘tiểu câm điếc’ kia đã xử lý được mẹ của Mã Văn Văn?
Đây chính là sính lễ 5 triệu đấy!
Vương Hiểu Vân tự nhiên là khiếp sợ không thôi.
“Ừm, rất thuận lợi!”
“Còn thuận lợi hơn tôi nghĩ nhiều!’
Mã Văn Văn nhún vai, ngủ một giấc xong, nàng cũng đã tiếp nhận chuyện này hôm qua.
Nàng còn tưởng chuyện tối hôm qua là nằm mơ, nhưng sau khi tỉnh lại, nàng phát hiện tất cả vẫn không thay đổi, Mercedes G300 vẫn dừng ở dưới lầu nhà mình, hôm nay nàng còn lái nó đi làm.
Trên đường đến công ty, nàng thu hoạch được vô số ánh mắt hâm mộ, lúc chờ đèn đỏ, bởi vì nàng mở cửa sổ xe, còn có thanh niên tự nhận đẹp trai tiến lên bắt chuyện, muốn ăn cơm chùa.
Mã Văn Văn tự nhiên không để ý đến đối phương, nhưng đoạn đường này đã làm cho nàng nhận rõ hiện thực!
Hình như nàng đã trở thành ‘tiểu phú bà’ mà vô số cô gái hâm mộ!
“Sính lễ thì sao? Mẹ cô nói muốn 5 triệu cơ mà?” Vương Hiểu Vân tò mò hỏi.
“Mẹ tôi chủ động giảm xuống 3 triệu, sau đó liền thành công!”
Nói đến chuyện sính lễ, Mã Văn Văn vẫn thấy hơi bất đắc dĩ, nàng thật sự không muốn cầm số tiền này, luôn cảm có giác như đang bán mình.
“3 triệu? Vậy là thành công?? Bạn trai cô giàu như vậy à?? Sao lúc trước không thấy cô nói gì!!”
Đối với dân đi làm như Vương Hiểu Vân mà nói, 3 triệu cũng là con số trên trời.
Thật ra nàng rất muốn nói: Cưới tôi đi, không cần 3 triệu, 300 ngàn là được!
“Không phải Đông Đông có tiền, là anh rể của Đông Đông có tiền.”
Mã Văn Văn có sao nói vậy: “Sính lễ là anh rể Đông Đông bỏ.”
“Cái gì? Anh rể bỏ 3 triệu làm sính lễ? Đây là loại anh rể gì chứ?” Vương Hiểu Vân lại khiếp sợ không thôi.
“Anh rể của Đông Đông không chỉ bỏ 3 triệu sính lế, còn tặng một căn nhà và một chiếc xe. . .”
Mã Văn Văn cũng hiểu Vương Hiểu Vân, biết đối phương nhất định sẽ truy hỏi đến cùng, vậy còn không bằng trực tiếp ‘thẳng thắn khai báo’ luôn.
Để Vương Hiểu Vân khiếp sợ luôn một lần là được rồi!
Miễn cho nàng khiếp sợ hết lần này đến lần khác!
Quả nhiên, nghe thấy Mã Văn Văn nói vậy, Vương Hiểu Vân lập tức há hốc miệng, khiếp sợ một lúc lâu vẫn không nói lên lời!
“Văn Văn, cô để tôi tỉnh táo lại một chút!”
“Cô nói anh rể của Đông Đông không chỉ bỏ 3 triệu sính lễ, mà còn tặng một ngôi nhà và một chiếc xe?”
Vương Hiểu Vân mặt đầy vẻ không thể tin nổi, hỏi lại: “Tôi không nghe nhầm chứ??”
“Ừm, chính là như vậy!”
Mã Văn Văn khẽ gật đầu một cái, nàng cũng không nói là nhà gì, xe gì, bằng không nàng sợ vị đồng nghiệp kiêm bạn tốt này sẽ bị chấn động đến ngất mất.
Chỉ như vậy, mà Vương Hiểu Vân đã yên lặng rất lâu.
Nửa ngày sau, Vương Hiểu Vân vẫn không nhịn được mà văng tục: “Móa!!”
“Văn Văn, anh rể của bạn trai cô có cần vợ nữa không?”
Mã Văn Văn lườm Vương Hiểu Vân một chút, đang định diss vài câu, liền thấy Tôn Minh Quân đi đến.
Hắn mặc một bộ âu phục màu đen, đi đến bên cạnh bàn làm việc của Mã Văn Văn, thò tay gõ gõ bàn của nàng: “Đến phòng làm việc của tôi một chuyến!”
Dứt lời, Tôn Minh Quân liền đen mặt rời đi, không nói nhiều một chữ.
Chờ Tôn Minh Quân rời đi, Vương Hiểu Vân phát hiện bầu không khí không đúng, liền tò mò hỏi một câu: “Văn Văn, sao cô lại đắc tội với tên này rồi?”
“Tối hôm qua anh ta bắt tôi đi tiếp khách hàng, tôi không đi!”
Mã Văn Văn bĩu môi khinh thường, tối hôm qua khi nàng từ chối, nàng cũng đoán được hôm nay Tôn Minh Quân sẽ tìm mình.
Cho nên, Mã Văn Văn không hề bất ngờ, trước khi đi còn nói với Vương Hiểu Vân: “Tôi và Đông Đông sẽ kết hôn vào mùng 9 tháng sau.”
“Dù tôi có rời đi, cũng đừng quên đi làm phù dâu cho tôi nha!”
“Ừm ừm, yên tâm đi!”
Vương Hiểu Vân liên tục gật đầu, trước kia hai người đã nói, ai kết hôn trước thì người còn lại sẽ làm phù dâu cho đối phương.
Nhận được câu trả lời, Mã Văn Văn liền cười cười, tiếp đó liền bước về phía văn phòng của Tôn Minh Quân, trong lòng đã chuẩn bị sẵn sàng từ chức!
Bạn cần đăng nhập để bình luận