Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 594: Chuẩn NPC hẹn cơm ! (2)

Đối phương vẫn là tổng tài của Giải trí Mạch Điền, người của công ty đều biết Ngô Đức Hải đã hạ lệnh đóng băng Chu Tử Tinh.
Hiện giờ tuy công ty đã đổi chủ, nhưng Ngô Đức Hải vẫn là tổng tài, quyền lực trong tay vẫn rất lớn.
Cho nên người phía dưới vẫn đang thăm dò thái độ của phía trên, chứ không dám lấy lòng Chu Tử Tinh, lỡ như đắc tội với Ngô Đức Hải thì được không bù mất.
Chính là vì nguyên nhân này, chuyện tái xuất của Chu Tử Tinh vẫn rơi vào trạng thái kéo dài, bộ nghệ sĩ nói đã và đang tìm việc cho nàng, nhưng thực tế thì chỉ là qua loa cho xong chuyện.
Diệp Đình Đình chỉ là một người đại diện nhỏ nhoi, căn bản không có quyền nói chuyện, cho nên chỉ có thể trực tiếp 'diện thành, sau đó nói báo cáo tình hình với Dương Hạo, xem Dương Hạo nói thế nào.
Mà dựa theo tính cách của Chu Tử Tinh, nàng sẽ chờ một thời gian, dù sao cũng đã bị đóng băng lâu rồi, chờ thêm vài ngày cũng không có gì.
So với trạng thái đóng băng này, nàng còn sợ gặp vị chủ tịch kia hơn.
Bởi vì lần gặp mặt trước, trong lòng nàng lại có ý nghĩ: Bị chủ tịch đẹp trai này quy tắc ngầm thì dường như không phải không thể tiếp nhận.
Ý nghĩ này làm nàng sợ hết hồn.
Quá kinh khủng!
Từ bao giờ mà Chu Tử Tinh nàng đã luân lạc đến mức có thể tiếp nhận quy tắc ngầm!
Mà nàng sợ gặp mặt lân nữa, đối phương sẽ đưa ra yêu cầu thật, vậy nàng phải làm gì?
Đáp ứng hay là không?
"Đình Đình, lỡ như anh ta muốn quy tắc ngầm thì làm sao?"
Chu Tử Tinh nói ra lo lắng của mình.
"Chủ tịch không phải người như vậy. Nếu anh ta có ý đó, thì đã nói thẳng trong lần đầu gặp mặt rồi."
Diệp Đình Đình không quan tâm mà đáp một câu, tiếp đó lại đẩy bạn thân vào phòng thay quần áo:
"Mau đi thay đồ đi, mặc chiếc váy Chanel kia! Chủ tịch nói 50 phút nữa sẽ đến, chúng ta phải nhanh một chút!"
"ôn".
Chu Tử Tinh bị động đi vào phòng quần áo, thay chiếc váy Chanel mà bạn thân nói.
Đây là một chiếc váy dài màu đen, sợi tổng hợp mềm mại mà lộng lẫy, đong đưa theo bước chân của nàng, tựa như sóng gợn trên mặt nước, trong rất có cảm nhận.
Hơn nữa chiếc váy này rất vừa người, dán chặt vào đường cong hoàn mỹ của nàng, gợi cảm lại không mất vẻ tao nhãt.
"Hoàn mỹ! Đừng nói là chủ tịch, mà bất cứ ai nhìn thấy cũng phải lơ mơi".
Diệp Đình Đình thấy bạn thân đi ra thì lập tức mở miệng tán thưởng.
Chu Tử Tinh nhấc làn váy, rầu rĩ nói:
"Thế nhưng mà... nếu anh ta thật sự nói đến chuyện quy tắc ngầm thì phải làm sao?"
"Vậy thì chấp nhận thôi! Tiếp đó mình có thể nằm thẳng rồi!"
Diệp Đình Đình vui sướng nói.
Lúc trước khi hai người thảo luận vấn đề này, nàng cũng đưa ra quan điểm như vậy.
"Cậu nghĩ đi, chủ tịch vấn độc thân, nếu cậu bắt được chủ tịch, vậy cậu chính là bà chủ của công ty rồi! Đến khi đó Ngô Đức Hải gì gì đó đều phải đứng qua một bên!"
Diệp Đình Đình cười nói. Chu Tử Tinh hung hăng véo bạn thân một cái:
"Vì vinh hoa phú quý của cậu, nên bán cả mình đi đúng không!"
"Sao lại là vinh hoa phú quý của mình, là của chúng ta!"
Diệp Đình Đình ôm vai Chu Tử Tinh và quan sát một lát, lại cảm khái:
"Mỹ nhân mê người như vậy, mình không tin chủ tịch có thể chịu nổi!"
Chu Tử Tinh từ chối cho ý kiến, nàng mím môi một cái, nội tâm vẫn đang giãy giụa vấn đề có nên tiếp nhận quy tắc ngầm hay không.
"Ai nha! Quên chưa đặt phòng riêng rồi!"
Diệp Đình Đình kêu lên một tiếng, vội vàng cầm điện thoại lên gọi cho nhà hàng.
Lúc nãy khi gửi wechat, nàng không xác định Dương Hạo có rảnh hay không, có đáp ứng hay không, cho nên vẫn chưa đặt bàn.
Cũng may là bây giờ chưa đến giờ cơm tối, nàng gọi điện thoại qua, đối phương nói còn một phòng.
"May quá, vừa hay còn một phòng. Xem ra ông trời cũng giúp chúng ta rồi!"
Sau khi để điện thoại xuống, Diệp Đình Đình lại vui cười nói:
"Tinh Tinh, cậu cũng biết nhà hàng này rất khó đặt mà."
Chu Tử Tinh khẽ gật đầu, nếu như mời người ta xong mà lại không có phòng thì đúng là quá lúng túng.
Dù sao khách mời cũng là một đại lão có giá trị con người chục tỷ!
Trên thực tế, nhà hàng các nàng đặt cũng không quá hợp với thân phận của Dương Hạo.
Đối với người bình thường mà, trung bình thường một người 500 600 thì đúng là rất đắt, nhưng đối với loại chủ tịch như Dương Hạo mà nói, 500 600 tự nhiên là quá rẻ, cho nên không đặt phòng riêng thì có vẻ quá bủn xỉn.
Hơn nữa nếu ăn cơm ở sảnh, nói chuyện cũng không tiện lắm, không có riêng tư.
Hai người rời khỏi nhà trọ, đi bộ mười phút là đã đến nhà hàng.
Diệp Đình Đình chọn nơi này, ngoại trừ đồ ăn ngon ra, thì chủ yếu là gần nhà, thuận tiện cho các nàng điều phối thời gian.
Mặc kệ Dương Hạo rảnh lúc nào, các nàng đều có thể phối hợp.
Đi vào trong nhà hàng, Diệp Đình Đình nói với nhân viên lễ tân sau quầy:
"Xin chào, tôi vừa gọi điện đặt phòng! Hình như là phòng 206.”
Nhân viên kiểm tra tin tức xong liền hỏi:
"2062 Là cô Chu phải không?"
"Tôi họ Diệp! Sao lại sai họ rồi?"
Diệp Đình Đình cau mày nói.
"Cô Diệp!"
Nhân viên lẩm bẩm một câu, tiếp đó lắc đầu nói:
"Xin lỗi, nơi này không có thông tin ngài đặt phòng."
Nghe nhân viên nói vậy, Diệp Đình Đình lập tức nóng lên:
"Không có?? Không thể nào! Tôi vừa mới gọi điện thoại, đã nói để lại phòng 206 cho tôi mài!"
Nếu là bình thường thì thôi đi, hôm nay mời chủ tịch của công ty ăn cơm, để nói chuyện tiên đồ của mình và bạn thân, bây giờ lại nói không có!
"Thế nhưng mà... không có thông tin của ngài thật! Hay là để tôi hỏi lại giúp ngài. . ".
Nhân viên nói xong thì quay đầu nhìn vào bên trong.
Đúng lúc này lại có mấy người đi vào trong nhà hàng, một người đàn ông trung niên mặc âu phục màu đen đang ninh nọt:
"Tân thiếu gia, phòng ở tầng hai."
"2061".
"Phong nay vốn đã được đặt rồi, nhưng nếu Tần thiếu gia muốn đến, vậy nhất định phải để cho Tần thiếu gia rồi!"
Người đàn ông trung niên bổ sung thêm một câu, sự chú ý của hắn đều đặt vào người trẻ tuổi đi đầu, căn bản không chú ý đến Chu Tử Tinh và Diệp Đình Đình đứng ở bên cạnh quầy lễ tân.
Nhưng sau khi nghe hắn nói vậy, Diệp Đình Đình liền giận dữ.
Hóa ra không phải không có thông tin đặt phòng của mình, mà là lấy phòng của nàng cho người khác.
"Quản lý Vương. . " Lễ tân cũng nghe thấy lời này, lập tức hơi lúng túng.
Quản lý Vương quay đầu nhìn lễ tân một chút:
"Việc gì?"
'A, bọn họ..
Lễ tân nhìn ve phía Chu Tử Tinh và Diệp Đình Đình, nhưng nàng chưa kịp nói chuyện, Diệp Đình Đình đã nổi giận đùng đùng mà chất vấn:
"Rõ ràng là tôi đã đặt phòng 206, dựa vào cái gì mà đưa cho người khác?"
Diệp Đình Đình vừa nói chuyện vừa nhìn lướt qua mấy người, bọn họ tổng cộng có năm người, ba nam hai nữ.
Ba nam ăn mặc rất mốt, hai nữ thì ăn mặc mát mẻ gợi cảm, chân trắng và khe ngực đều cực kỳ hút ánh mắt, chỉ là khuôn mặt phẫu thuật thẩm mỹ kia vừa nhìn đã biết là làm từ một xưởng.
Diệp Đình Đình quan sát năm người, đồng thời bọn họ cũng đang đánh giá Diệp Đình Đình và Chu Tử Tỉnh.
Tiếp đó ánh mắt của ba nam đều sáng rực lên.
Người được xưng là Tần thiếu gia lại cười hắc hắc, hắn tiến lên một bước, vừa đánh giá Chu Tử Tinh vừa nói với Diệp Đình Đình:
"Nếu chỉ còn lại một phòng, không bằng chúng ta ngồi chung đi, tôi mời khách."
Bạn cần đăng nhập để bình luận