Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 303: Hai người cùng đi

Chương 303: Hai người cùng đi
Lưu Thúy nhìn Dương Hạo một chút, thấy hắn có vẻ nghiêm túc, giwof mới hiểu đối phương gọi nàng đến là để tìm hiểu tình hình công ty.
Thế là, Lưu Thúy bắt đầu nói tất cả những chuyện mình biết ra.
Mà vừa nói chính là hơn 2 tiếng.
Nếu như là người bình thường, đầu óc đã loạn vì phải nghe nhiều chuyện như vậy, nhưng Dương Hạo là người có cha hack phụ trợ, sau khi nghe xong, trong đầu hắn lập tức phân tích rõ ràng mạch lạc, đã hiểu rõ kết cấu và phe phái trong nội bộ công ty.
“Tình hình Tiêu Ngâm Thu thế nào?”
Lúc nãy ở trong phòng họp, Dương Hạo cũng chú ý đến Tiêu Ngâm Thu ngồi cạnh Lưu Thúy.
Một mỹ nữ xinh đẹp như vậy, hắn muốn không nhìn cũng là không thể, đồng thời Dương Hạo cũng nhận ra đối phương chính là hàng xóm gặp phải mấy hôm trước.
Hai người cũng coi như có duyên, không chỉ là hàng xóm, mà còn là ‘đồng nghiệp’.
Lưu Thúy cũng đang định nói chuyện của Trương Khải Cương, thấy Dương Hạo hỏi thăm việc của Tiêu Ngâm Thu, nàng lập tức nói ra chuyện Trương Khải Cương muốn quy tắc ngầm Tiêu Ngâm Thu nhưng không thành, liền vận dụng quan hệ để đóng băng tài nguyên của Tiêu Ngâm Thu.
Sau khi nghe xong, Dương Hạo chỉ cười lắc đầu.
Lúc trước hắn vẫn nghe nói ngành giải trí có đủ loại quy tắc ngầm, hôm nay coi như xác định rồi.
Dương Hạo tò mò truy vấn: “Cô nói là các nữ diễn viên đóng phim của Trương Khải Cương, đều phải tiếp nhận quy tắc ngầm của ông ta, nói cách khác, đều bị ông ta ngủ qua, đúng không?”
“Không kém bao nhiêu đâu. Trừ phi sau lưng có chỗ dựa cứng hơn, Trương Khải Cương không dám đắc tội.” Lưu Thúy đáp.
Dương Hạo khẽ gật đầu, trong lòng thì yên lặng cảm khái: Mẹ kiếp, lão già này diễm phúc không cạn nha!!
“Dương tổng, Thu Thu là một diễn viên rất chuyên nghiệp, hình tượng tốt, diễn xuất tốt…”
Lưu Thúy thừa cơ nói: “Nếu công ty nguyện ý nghiêng tài nguyên về phía cô ấy, nhất định cô ấy sẽ hot lên, đến khi đó có thể kiếm nhiều tiền hơn cho công ty, đây là cả hai cùng có lợi.”
“Ừm, có đạo lý.” Dương Hạo gật gù: “Tối này bảo cô ấy lên lầu tìm tôi.”
“Hả? Tối đi tìm anh??”
Lưu Thúy đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó cũng cạn lời.
Nàng còn tưởng Dương Hạo nghe lời mình, kết quả vẫn là thèm thân thể của Tiêu Ngâm Thu!
Cái này khác lão háo sắc Trương Khải Cương ở chỗ nào??
Không đúng, có khác biệt!
Vị này là sếp tổng, quyền lực trong tay lướn hơn Trương Khải Cương rất nhiều!
Chỉ là, có quyền có thể thì muốn làm gì thì làm sao??
Có quyền có thể liền ép con gái nhà người ta làm chuyện mình không muốn làm sao??
Đây cmn là nhân sĩ thành công cái gì!
Đều là mặt người dạ thú!!
Lưu Thúy chửi ầm lên trong lòng, nhưng vị người đại diện quèn này cũng không dám chống đối sếp tổng, nàng yên lặng gật đầu một cái: “Được, vậy tôi đi trước.”
“Chờ chút. . .” Dương Hạo lại gọi Lưu Thúy: “Hai người các cô cùng đi, tối nay còn có vài chuyện muốn nói với cô!”
“Hả? Hai chúng tôi… cùng đi???”
Lưu Thúy há hốc miệng, vẻ khiếp sợ và phẫn nộ xen lẫn và hội tụ trên mặt nàng.
Lão háo sắc này còn muốn mình và Thu Thu cùng đi???
Ngành giải trí quả nhiên không có người tốt!!
Ngay cả Trương Khải Cương cũng không dám yêu cầu quá đáng như vậy!
Khi Lưu Thúy đang ấp ủ tâm trạng, chuẩn bị phản kích, thì điện thoại của Dương Hạo bỗng nhiên vang lên, là cô nàng màu sắc Hoàng Thanh gọi đến.
Nhìn thấy tên của đối phương, Dương Hạo hơi nhíu mày, nếu như không có chuyện gì khẩn cấp, nàng sẽ không gọi điện thoại cho mình.
Dương Hạo lập tức khoát tay với Lưu Thúy, ra hiệu đối phương có thể đi ra, tiếp đó đi đến bên cửa sổ nghe điện thoại.
“Anh Hạo, bên câu lạc bộ gặp rắc rối.”
“Có người dây dưa với Cửu Cửu, bắt cô ấy lên sàn diễn!”
Trong điện thoại, giọng nói của Hoàng Thanh hơi gấp gáp.
“Bối cảnh của đối phương ra sao?”
Dương Hạo nghĩ là có chuyện gấp, không ngờ lại có quan hệ với Vu Cửu Cửu.
“Hình như là một minh tinh, nghe nói là cháu trai của đại đạo diễn Trương Khải Cương, nhưng không biết là thật hay giả, mấy tiếp viên nghe thấy bọn họ nói chuyện. . .”
Hoàng Thanh nói qua một lượt.
Đại khái khoảng một tiếng trước, một đám người đến câu lạc bộ chơi, Vu Cửu Cửu bây giờ đã được Hoàng Thanh điều đến câu lạc bộ Hào Tước, chức vụ là phụ tá của nàng.
Trên thực tế, Hoàng Thanh chính là cho Vu Cửu Cửu một chức vụ ảo để lĩnh lương thôi, cái gọi là trợ lý cũng không có việc gì.
Nhưng Vu Cửu Cửu lại chủ động để Hoàng Thanh an bài công việc cho mình, thế là Hoàng Thanh liền để Vu Cửu Cửu tham gia công việc quản lý câu lạc bộ, đi theo mình học tập.
Mà vừa rồi Vu Cửu Cửu hỗ trợ đi đưa đồ trong phòng, kết quả bị kẻ cầm đầu ‘Trương đại thiếu gia’ trong đám đó nhìn trúng, đầu tiên là bảo Vu Cửu Cửu uống hai chén rượu, sau đó lại muốn Vu Cửu Cửu lên sàn nhảy. . .
“Chờ tôi! Tôi đến ngay đây.”
Dương Hạo cũng không nhiều lời, tìm hiểu tình hình xong liền cúp máy.
Nếu như thân phận của đối phương là cháu của Trương Khải Cương như Hoàng Thanh nói, vậy thì chuyện này dễ làm, hơn nữa không chỉ là chuyện ngày hôm nay.
Dương Hạo có thể mượn cơ hội này để trò chuyện việc của Tiêu Ngâm Thu với vị đại đạo diễn chưa từng gặp mặt này.
“Sếp, chúng ta đi ư?”
Dương Hạo ra khỏi phỏng, Từ Nhã Lỵ lập tức tiến lên đón.
“Ừm.” Dương Hạo gật đầu, tiếp đó phân phó: “Cô đến bộ phận nghệ sĩ, tìm giám đốc Phùng Trùng, sau đó đi cùng anh ta đến câu lạc bộ Hào Tước.”
“A, vâng!”
Từ Nhã Lỵ tuy không hiểu, nhưng vẫn nghe theo mệnh lệnh của sếp nhà mình.
Dương Hạo thì đi thang máy xuống tầng hầm, rồi tiến đến Hào Tước trước.
Cao ốc Thiên Mỹ cũng rất gần câu lạc bộ Hào Tước, lái xe 10 phút là đến.
“Dương tổng, chị Thanh ở tầng năm!”
Hoàng Thanh cố tình để Diệp Vi chờ Dương Hạo ở đại sảnh, vị mỹ nữ nhân tạo này vừa đi vừa giới thiệu tình hình bây giờ, nói là Hoàng Thanh đang bồi vị Trương đại thiếu gia kia uống rượu.
Hiện giờ, Trương đại thiếu gia đã có yêu cầu mới, không chỉ để Vu Cửu Cửu lên sàn diễn, mà còn bảo cả Hoàng Thanh lên. . .
Hai người rất nhanh đã lên tầng 5, lúc này không ít nhân viên an ninh đang đứng trong hành lang chờ lệnh, vạch mặt là lựa chọn cuối cùng, nhưng người đối phương nhằm vào là Vu Cửu Cửu, nếu vị Trương đại thiếu gia kia không chịu bỏ qua, vậy Hoàng Thanh cũng hết cách rồi, cũng không thể để người phụ nữ của ông chủ lên sàn diễn được.
Diệp Vi dừng lại trước phòng số 555.
“Dương tổng, chính là phòng này.”
Dương Hạo khẽ gật đầu, tiếp đó đẩy cửa đi vào.
Phòng này là phòng Đế Vương, có thể chứa mấy chục người.
Giờ phút này, nam nam nữ nữ trong phòng phải hơn 30 người, nhưng quá nửa đều là tiếp viên của câu lạc bộ.
Lúc này, Hoàng Thanh đang cụng ly với một tên tóc dựng thẳng đứng, nhưng không phải là ngang nhau, mà nàng uống ba chén, tên kia uống một.
Tiếng nhạc trong phòng rất to, sau khi đi vào phòng thì Dương Hạo đã tắt nhạc, lại bảo Diệp Vi bật đèn lên.
Ánh đèn chói mắt sáng lên, căn phòng huyên náo lập tức yên tĩnh lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận