Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 441: Chơi gái bị bắt

Chương 441: Chơi gái bị bắt
“Ừm, giám đốc Thẩm vẫn có hào hứng như vậy.”
Dương Hạo thuận miệng đáp một câu, Thẩm Minh Sơn thì chủ động đưa thuốc, tiếp đó lại châm giúp.
Dương Hạo phun một ngụm khói, ánh mắt nhìn xuyên qua cửa sổ xe, cô gái bên trong xe cũng đang nhìn hắn.
Ánh mắt hai người giao nhau, ánh mắt cô gái có chút mời gọi.
Nhưng nội tâm Dương Hạo lại không gợn sóng, chỉ yên lặng đánh giá: Chất lượng quá kém!
“Dương tổng, người vừa rồi là Băng Như sao?” Thẩm Minh Sơn chung quy vẫn không nhịn được, mở miệng hỏi một câu.
“Không phải anh nhận ra rồi ư?” Dương Hạo hỏi lại một câu.
Thẩm Minh Sơn cười cảm khái: “Nếu tôi có sức hút như Dương tổng thì tốt rồi!”
“Giám đốc Thẩm, vị này và vị lần trước cũng khác nhau mà!”
Dương Hạo thuận miệng đùa một câu, tiếp đó liền quay người rời đi, sau khi kết thúc liền xin điếu thuốc của ông anh chồng fux, tâm trạng vui vẻ hơn nhiều.
“Dương tổng đi thong thả, có cơ hội lại hợp tác!”
Thẩm Minh Sơn hô lên một tiếng với bóng lưng của Dương Hạo, mà Dương Hạo chỉ quơ quơ điếu thuốc trên tay.
Chờ Dương Hạo đi ra, cô gái ngồi trong xe hỏi: “Thẩm tổng biết anh ta?”
“Ừm, quen biết!”
“Tổng tài Nghiệp báo Giang Thành, chúng tôi khá thân, nếu công ty bị thu mua và không có chỗ đi, nói không chừng tôi sẽ qua bên đó kiếm cơm!”
Thẩm Minh Sơn bắt đầu chém gió.
“A, lợi hại như vậy?”
Cô gái kêu lên một tiếng, không ngờ người đàn ông đẹp trai lại khỏe kia còn là một vị tổng tài của tập đoàn lớn, quả thực là hoàn mỹ!
Bảo sao người ta chướng mắt loại dong chi tục phấn như mình, nghĩ đến đây cô gái lại hơi thất vọng.
“Thẩm tổng, nếu anh có thể đến Nghiệp báo Giang Thành thì đừng quên dẫn em đi theo nhé.”
Leo lên người tổng tài chắc là không thực tế rồi, cô gái bắt đầu vào vấn đề thực tế hơn.
“Ừm, đến lúc đó rồi tính. Còn không biết tình hình công ty bị thu mua xong sẽ thế nào nữa.”
Thẩm Minh Sơn khoát tay, hâm mộ nhìn chiếc Aito M9 kia rời đi.
Cô em vợ thèm thuồng đã lâu, vậy mà bị người ta bắt được!
Ừm, cũng may là chị vợ đang ở kinh thành xa xôi!
Bằng không chẳng phải họ Dương này sẽ tập hợp đủ cả ba chị em xinh đẹp của Vương gia sao, đây chính là tâm nguyện của Thẩm Minh Sơn!
Bà chị vợ ở kinh thành kia có một loại mùi vị của tinh anh trên người, dáng người đẹp, cực kỳ nuột!

Dương Hạo ăn tối ở chỗ Vương Băng Như, tiếp đó mới trở về Tinh Vân Loan, hôm nay Hề Hề ngủ sớm, lúc Dương Hạo về thì tiểu nha đầu đã đi ngủ, hắn liền đi đến bên giường con gái, mổ một cái lên mặt tiểu nha đầu.
Tiếp đó lại kéo tiểu bảo mẫu đi ra ban công ngắm sao, ban đầu hai người mỗi người nằm một ghế, về sau hai người đã dùng chung một ghế mây.
Chất lượng ghế mây không tệ, chịu được hỏa lực kéo dài!
Dạo này tiểu bảo mẫu học được không ít kiến thức mới, sau khi chơi một lát, liền chủ động đứng lên, hai tay chống trên cửa sốt sát đất ngoài ban công, vừa thưởng thức cảnh đêm bên sông và ánh đèn lấp lóe bên bờ sông, vừa vui vẻ nâm xướng. . .
Tinh thùy bình dã khoát, Nguyệt dũng đại giang lưu.
(một câu trong bài Lữ dạ thư hoài của Đỗ Phủ)
(dịch nghĩa: sao rủ xuống cánh đồng bằng phẳng bao la, trăng tung tóe trên sông chảy cuồn cuộn)
Trên ban công bình tĩnh lại, tiểu bảo mẫu lại vui vẻ ăn bữa khuya, tiếp đó nàng liền dựa vào ngực ông chủ nhà mình.
Nàng cảm thấy hình như hôm nay rất thoải mái, cảm giác thoải mái này tăng gấp mấy lần so với trước kia, trước kia chỉ lên đỉnh núi theo tính gián đoán, còn bây giờ là lên đỉnh núi trong một thời gian dài, loại cực hạn này làm cho nàng muốn gào khản cả cổ, lưng Dương Hạo cũng chịu mấy vết cào.
Từ lúc có ‘Chuyên gia an ủi tâm linh’, Dương Hạo có thể cảm giác rõ ràng, phản ứng của các cô gái mạnh hơn trước rất nhiều, trải nghiệm khi đánh bài trực tiếp kéo căng.
Nghỉ ngơi một lát, tiểu bảo mẫu khôi phục chút thể lực liền nói: “Dương đại ca, chúng ta đi tắm rửa đi!”
Dương Hạo khẽ gật đầu, trong lòng thì yên lặng oán thầm: Vừa rồi thì gọi ba ba, ba ba, bây giờ lại biến thành Dương đại ca.
Bối phận của mình lúc cao lúc thấp nhỉ!
Mà khi Dương Hạo đang oán thầm, điện thoại của tiểu bảo mẫu chợt vang lên.
“Ai mà gọi muộn như vậy.
Tiểu bảo mẫu lẩm bẩm một tiếng, cầm điện thoại lên xem.
Là một số máy bàn lạ, tiểu bảo mẫu cho rằng là chào hàng hoặc lừa đảo, trực tiếp dập máy.
Nhưng nàng vừa dập, bên kia lại gọi đến.
Tiểu bảo mẫu thở dài, cau mày nghe máy.
“Xin chào, cho hỏi là Giang Ngọc Kỳ nghe máy sao?”
Trong điện thoại là một giọng nữ rất dễ nghe, hơn nữa còn gọi thẳng tên Giang Ngọc Kỳ.
“A, là tôi.” Tiểu bảo mẫu hơi giật mình, hỏi: “Ai vậy?”
“Nơi này là đồn cảnh sát Tuyền Dương, em trai cô là Giang Tiểu Hải vừa bị bắt vì tội mua bán mại dâm, mời đến đồn cảnh sát để xử lý.”
“Hả??”
Nghe thấy vậy, Giang Ngọc Kỳ trực tiếp choáng váng, sửng sốt một lúc lâu, nàng mới lấy lại tinh thần: “Đồng chí, cô xác định là Giang Tiểu Hải??”
“Loại việc này còn có thể nhầm sao? Là Giang Tiểu Hải cho chúng tôi số điện thoại của cô, nếu cô không đến, chúng tôi sẽ gọi cho Giang Thục Vân.”
Giọng nữ trong điện thoại có hơi lạnh.
“Đừng, tôi sẽ đến ngay!”
Giang Ngọc Kỳ vội vàng lên tiếng, nếu để mẹ biết chuyện này, còn không phải làm mẹ tức chết sao.
“Đúng rồi, đồng chí, các cô ở đồn cảnh sát nào?”
Giang Ngọc Kỳ hơi sửng sốt, cho nên không nhớ kỹ tên đồn cảnh sát.
“Đồn cảnh sát Tuyền Dương!”
“Được được, tôi lập tức đến ngay.”
Tiểu bảo mẫu vội vàng cúp máy.
“Sao thế?”
Dương Hạo không nghe thấy nội dung cuộc trò chuyện, nhưng từ phản ứng của tiểu bảo mẫu, hắn cũng có thể đoán ra là có chuyện.
Giang Ngọc Kỳ cau mày nói: “Tiểu Hải bị bắt!”
“Bị bắt?? Vì sao??” Dương Hạo nghi ngờ không thôi.
“Chơi gái.” Giang Ngọc Kỳ phẫn nộ nói.
“A?? Chuyện này…” Dương Hạo ngẩn ngơ: “Tiểu Hải có bạn gái rồi cơ mà?”
Giang Tiểu Hải và bạn gái Trương Đan sống ở căn nhà hai phòng mà Dương Hạo mua lúc đầu.
Trước mắt Giang Tiểu Hải đang làm tài xế cho văn phòng tổng tài ở Nghiệp báo Giang Thành, Trương Đan thì làm thu ngân ở tiệm mát xa, công việc của hai người đều do Dương Hạo an bài, đối với hai người không có trình độ học vấn mà nói, công việc này đã là rất tốt.
Hiện giờ Giang Tiểu Hải vậy mà lại làm ra chuyện như vậy.
“Ai biết tên này nghĩ thế nào! Đúng là không làm cho người ta bớt lo.”
Giang Ngọc Kỳ nghiến răng kèn kẹt, chỉ hận không thể cho em trai mấy cái tát thật mạnh.
Dương Hạo thì khẽ lắc đầu, có một ít đàn ông chính là như vậy, không phải còn có một câu sao: Vợ không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm, trộm không bằng trộm không được!
Dù vợ có là tiên nữ thì cũng có lúc chán, lúc này liền cần cảm giác mới mẻ.
Ừm, may mà mình không gặp loại tình huống đó!
Bây giờ sắp xếp thời gian còn không kịp, nào có vấn đề chán!!
Trước mắt, hắn có 8 NPC, lại thêm boss tiểu, buff xanh đỏ, quái rừng. . . mỗi tháng đều rất bận rộn.
Chỉ cần Dương Hạo muốn, mỗi ngày hắn có thể thay một phụ nữ khác, như vậy còn chán cái rắm!
Cho nên, chơi gái?
Không tồn tại!
Có xe riêng thì ai lại lái xe bus chứ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận