Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 301: Người nào nhìn không lơ mơ!

Chương 301: Người nào nhìn không lơ mơ!
“Đây là đồng hồ Patek Philippe, 400 ngàn là rất bình thường.”
Lúc này, Từ Nhã Lỵ đã tháo đồng hồ cũ xuống, đeo đồng hồ mới lên, tiếp đó lại cầm điện thoại chụp ảnh.
Chiếc Patek Philippe đầu tiên trong đời, tự nhiên phải đăng lên vòng bạn bè để khoe khoang rồi!
“Dương tổng của chúng ta thật là hào phóng!”
Vương Băng Như cảm khái một câu, lại đầy hâm mộ nhìn chiếc đồng hồ trên cổ tay Từ Nhã Lỵ.
Đám bạn bên cạnh và bạn thân thường xuyên thảo luận về hàng hiệu, mưa dầm thấm lâu nên Vương Băng Như cũng có hiểu biết nhất định về hàng xa xỉ.
Patek Philippe đại danh đỉnh đỉnh, tự nhiên cũng nghe nói đến, nhưng nàng chưa từng đi vào tiệm Patek Philippe, đây là lần đầu tiên nhìn thấy hàng thật.
Trong lòng thì lại nghĩ, nếu như mình cũng có một chiếc Patek Philippe, đám bạn còn không hâm mộ chết?
“Sếp nhà chúng ta quả thực là ông chủ hào phóng nhất mà tôi từng gặp. . .” Từ Nhã Lỵ cũng cảm thán một câu.
“Chị Lỵ, tôi đã có chút không muốn đi học nghiên cứu sinh nữa rồi.”
“Học nhiều chung quy vẫn hữu dụng, chờ cô tốt nghiệp nghiên cứu sinh, sẽ có nhiều lựa chọn hơn.”
‘. . .”
Từ Nhã Lỵ truyền thụ một ít kinh nghiệm cho cô em này.
Một lát sau, xử lý công việc xong, Dương Hạo đi ra văn phòng, hắn trò chuyện vài câu với Di Bảo của mình, tiếp đó liền dẫn Từ Nhã Lỵ rời khỏi công ty.
Sau khi lên xe, Từ Nhã Lỵ tò mò hỏi: “Dương tổng, chúng ta đi đâu? Đi bàn chuyện làm ăn sao?”
“Tôi thu mua một công ty, giờ đi qua thăm quan.”
“A? Công ty nào vậy?” Từ Nhã Lỵ tò mò hỏi.
“Biết truyền thông Thiên Mỹ không?”
“Tất nhiên là biết!”
Từ Nhã Lỵ gật đầu, tiếp đó lại khiếp sợ hỏi: “Sếp, lẽ nào anh thu mua truyền thông Thiên Mỹ?”
“Chúc mừng cô, đoán đúng rồi.”
“A???”
Từ Nhã Lỵ trợn tròn mắt, nàng là nhân vật số hai trong văn phòng tổng tài, năng lực làm việc rất mạnh, cũng hiểu rất rõ về ngành nghề và công ty tương quan.
Nghiệp vụ chủ chốt của truyền thông Thiên Mỹ chính là: Chế tạo và phát hành chương trình tivi, đầu tư và chế tạo, phát hành phim điện ảnh, đầu tư và phát hành phim truyền hình, cùng với quản lý nghệ sĩ, vân vân…
Quy mô của nó hơn xa Nghiệp báo Giang Thành, lúc đỉnh cao được định giá hơn 10 tỷ, bây giờ cũng phải vài tỷ!
Mà bây giờ, sếp nhà mình dĩ nhiên lại thu mua công ty được định giá vài tỷ này!
Không thể tưởng tượng nổi!
Đúng là khó mà tin nổi!
Lúc trước Từ Nhã Lỵ vẫn cho rằng, giá trị con người của Dương tổng nhà mình không đến 1 tỷ.
Bây giờ xem ra, nàng đã đánh giá thấp sếp của mình rồi!
Cao ốc Thiên Mỹ.
Nơi này là tổng bộ của truyền thông Thiên Mỹ, mà tòa cao ốc này cũng là một tài sản lớn nhất của truyền thông Thiên Mỹ, cao ốc tổng cộng 42 tầng, định giá khoảng 1,5 tỷ.
Trước mắt đang cho thuê từ tầng 30 trở xuống, truyền thông Thiên Mỹ dùng từ tầng 30 trở lên.
Tầng 33, bộ phận nghệ sĩ.
Lưu Thúy vui vẻ ra mặt nói với Tiêu Ngâm Thu: “Thu Thu, chúng ta có thể chuyển vận rồi, anh em Trần gia đã bán công ty, chủ mới sẽ tiếp nhận công ty trong vòng một hai ngày này! Nếu chủ mới đầu óc bình thường, sẽ không tiếp tục đóng băng cô!”
“Thật sao?” Đôi mắt dài quyến rũ của Tiêu Ngâm Thu hơi sáng lên.
Năm ngoái nàng đóng một bộ phim Lương Ngọc Truyền Kỳ, gặp may nên hot lên, tiếp đó được đại đạo diễn Trương Khải Cương coi trọng, đối phương không chỉ là đạo diễn nổi tiếng trong nước, mà còn là ‘trụ cột’ của truyền thông Thiên Mỹ.
Vị này đang lên kế hoạch cho phim mới, liền tìm Tiêu Ngâm Thu đóng phim, hai người cùng một công ty, mà sự nghiệp của Tiêu Ngâm Thu đang đà đi lên, hợp tác như vậy là đôi bên cùng có lợi.
nhưng Trương Khải Cương là một lão háo sắc, muốn đóng phim của hắn thì có một quy tắc ngầm bất thành văn, đó là nhất định phải đánh bài với hắn.
mà Tiêu Ngâm Thu lại từ chối, kết quả Trương Khải Cương trực tiếp đổi nữ chính, cũng tạo áp lực với lãnh đạo cao tầng, đóng băng tài nguyên của Tiêu Ngâm Thu.
Thật ra Lưu Thúy nói đóng băng thì hơi nghiêm trọng, Tiêu Ngâm Thu vẫn còn có một ít công việc, nhưng đều là những công việc có thể kiếm tiền cho công ty, nhưng lại không trợ giúp gì cho sự nghiệp của nàng.
“Còn có thể giả sao! Anh em Trần gia vừa mới tổ chức hội nghị khẩn cấp xong.”
Người sáng lập truyền thông Thiên Mỹ là anh em Trần gia, nội bộ công ty hay gọi là Đại Trần tổng và Tiểu Trần tổng, hai anh em sở hữu 80% cổ phần của truyền thông Thiên Mỹ.
Cổ phần mà cha hack cho Dương Hạo chính là từ anh em Trần gia, thao tác ra sao thì Dương Hạo không quan tâm lắm, dù sao đó là chuyện của cha hack.
“Chị Thúy, cũng không thể lạc quan! Với địa vị của Trương Khải Cương trong công ty, chủ mới chưa chắc đã dám đắc tội với ông ta.”
Vui vẻ giây lát, Tiêu Ngâm Thu đã bình tĩnh lại, vị mỹ nữ có làn da trắng lạnh điển hình này hơi nhíu mày, nhà tư bản đều là trục lợi.
Một bên đại đạo diễn nổi tiếng trong nước, một bên là diễn viên nhỏ mới hot lên năm ngoái.
So sánh ra, ai cũng không thể chọn cái sau.
“Chủ mới, hoàn cảnh mới nha, dù sao cũng tốt hơn bây giờ.”
Lưu Thúy cười nhún vai, an ủi nghệ sĩ của mình.
Lúc này, một nhân viên đi đến thông báo.
“Chị Thúy, Thu Thu! Đến phòng họp lớn tầng 36 đi, có hội nghị!”
“Biết rồi!” Lưu Thúy gật đầu, lại nói với Tiêu Ngâm Thu: “Xem ra chủ mới đến rồi!”
“Đi thôi, nhìn xem đối phương là thần thánh phương nào. . .”
Lưu Thúy kéo Tiêu Ngâm Thu đang ngồi trên ghế lên, vị mỹ nữ có làn da trắng lạnh này vừa đứng lên, lập tức mang cho nàng một loại cảm giác áp bạch rất mạnh.
Thứ nhất, Tiêu Ngâm Thu tương đối cao, 1m72, nàng cao hơn Lưu Thúy gần nửa cái đầu; thứ hai, dáng người Tiêu Ngâm Thu yêu kiều thướt tha, nàng đột nhiên đứng dậy, bộ ngực sẽ run rẩy kịch liệt, điều này khiến cho loại ‘trẻ con’ như Lưu Thúy hâm mộ không thôi.
Còn cả bờ eo nhỏ như nắm tay kia nữa, không dám tưởng tượng xoay lên sẽ mê người thế nào.
Cho nên, cũng không thể trách Trương Khải Cương được, có người đàn ông nào nhìn thấy mà không lơ mơ chứ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận