Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 531: Tiểu bạch hoa và bác sĩ Quan

Chương 531: Tiểu bạch hoa và bác sĩ Quan
Rất hiển nhiên, vị thiếu phụ xinh đẹp Vương Tuyết Như này không quan tâm đến tiền cho lắm.
Thật ra cái này cũng bình thường, bởi vì khi Dương Hạo quen nàng, thì Vương Tuyết Như còn cho rằng hắn là một shipper, căn bản không thèm tiền của hắn.
Về sau phát hiện Dương Hạo rất giàu có, nàng cũng chỉ coi là vui mừng bất ngờ, bởi vậy nàng coi trọng chính là Dương Hạo nhớ đến nàng trong ngày 520, mà không phải số tiền 1314520 kia!
Dương Hạo lại chuyển cho Tôn Tâm Di, Quan Manh Manh và cô nàng màu sắc, kết quả điểm vui vẻ chỉ tăng mấy chục mà thôi.
Mãi đến khi Dương Hạo chuyển cho tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm, thì mới nhận được 100 điểm vui vẻ như Mạnh Trà Trà!
Có thể thấy tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm vẫn thích tiền!
Cái này cũng nằm trong dự đoán của Dương Hạo, bởi vì lúc trước mục đích của đóa tiểu bạch hoa này cũng cực kỳ trực tiếp, chính là vì tiền!
Lúc này tiểu bạch hoa đang trò chuyện với đám bạn cùng phòng trong ký túc xá, nàng ở ký túc xá 4 người, tính cả nàng thì ba người đã có bạn trai.
Hiện giờ, rất nhiều đại học đều kiểm tra phòng ngủ vào buổi tối, nhất là năm một và năm hai, nhà trường quản lý rất nghiêm.
Bởi vì những năm gần đây có rất nhiều nữ sinh viên xảy ra chuyện vào buổi tối, trường học cũng sợ phải gánh trách nhiệm, cho nên những ngày lễ như 520 mà không phải cuối tuần, thì đám nữ sinh viên có bạn trai cũng chỉ có thể ngủ trong phòng ngủ, chờ đến sáng mai mới có thể đi khách sạn với bạn trai.
Vừa qua 0 giờ, Trương Mỹ ở giường đối diện Trần Nhược Hàm đã nhận được lì xì ‘520’ của bạn trai.
Đối với sinh viên bình thường mà nói, lì xì 520 đồng đã là rất nhiều, nàng lập tức vui vẻ khoe khoang với đám bạn cùng phòng: “Mình nhận được 520 đồng từ anh Kiện!”
“Tiểu Huyên, anh Bàng nhà cậu đã chuyển chưa?”
“Chưa, có lẽ là ngủ rồi!”
Nữ sinh gọi TIểu Huyên thật ra cũng rất mong chờ, đáng tiệc bên phía bạn trai nàng lại không có phản ứng gì.
“A! Mình cũng nhận được lì xì rồi, chỉ là kop hải 520, mà là 131,4 đồng!”
Mở lì xì xong, Tiểu Huyên hơi nhíu mày, nhà bạn trai nàng khá bình thường, chuyển 520 thì đúng là không được, tuy nàng cũng biết điểm này, nhưng tâm lý ganh đua so sánh của con gái vẫn khiến nàng không thoải mái lắm.
“Có lẽ anh Bàng giữ tiền mua quà rồi!”
Trương Mỹ tìm cho bạn một bậc thang, tiếp đó lại nhìn về phía Trần Nhược Hàm: “Nhược Hàm, lì xì của cậu chắc rất dày nhỉ!’
Hiện giờ, Trần Nhược Hàm đã trở thành nhân vật phong vân của trường, đám bạn cùng phòng đều phải ngước nhìn nàng, nhất là dạo này Trần Nhược Hàm còn tham gia chương trình ‘Thần tượng của ta’, có cảm giác như sắp trở thành siêu sao!
Đám bạn cùng phòng đều rất khách khí khi nói chuyện với nàng, còn muốn xin ký tên và ảnh chụp chung, nói là chờ sau này nàng thành siêu sao thì sẽ bán lấy tiền.
Trước khi nhận được chuyển khoản của Dương Hạo, thật ra Trần Nhược Hàm cũng nhận được quà ‘520’, người chuyển là Phương Khoa, đối phương chờ đúng 0 giờ để chuyển 520 đồng, còn mời nàng ăn cơm!
Ngoại trừ Phương Khoa thì còn có hai tên theo đuổi khác gửi cho nàng 5200, hai người này đều là phú nhị đại, khá nổi tiếng trong trường.
Nhưng Trần Nhược Hàm đều trả lại hết, tiểu bạch hoa cực kỳ thông minh, hiện giờ nàng chỉ muốn ôm chặt bắp đùi của chú Dương nhà mình, tất nhiên sẽ không mập mờ với những người khác.
Huống hồ lì xì ‘520’ của những người này, tiểu bạch hoa căn bản không để vào mắt!
Chú Dương nhà mình cho tiền tiêu vặt cũng là tiền triệu cất bước!
Trần Nhược Hàm đương nhiên mong chờ lì xì từ chú Dương nhà mình, thật ra nàng cũng không muốn nhận lì xì dày bao nhiêu, chủ yếu là cảm giác nghi thức.
Các cô gái trẻ đều thích thứ này, sẽ để cho nàng có một loại cảm giác được coi trọng.
Cho nên khi Trần Nhược Hàm nhận được ‘1314520’ từ Dương Hạo, tự nhiên là vô cùng hưng phấn, đầu tiên nàng gửi tin nhắn cho chú Dương nhà mình, tiếp đó cười tủm tỉm đáp lại đám bạn cùng phòng: ‘Nhận được 52.000!”
Trong trường học bây giờ, Trần Nhược Hàm muốn khiêm tốn cũng khó khăn, chủ yếu nàng lái chiếc Maserati Quattroporte đi học, thỉnh thoảng cũng sẽ lái chiếc Cullinan đỏ kia, bởi vậy mọi người đều biết nàng rất có tiền.
Nhưng dù vậy Trần Nhược Hàm vẫn cố gắng để mình khiêm tốn một chút, cũng ví dụ như khi trả lời vấn đề của đám bạn cùng phòng, nàng cũng không khoe khoang mình nhận được hơn 1 triệu, mà chỉ nói một con số rất khiêm tốn.
Nhưng 52.000 vẫn là một con số trên trời đối với đám sinh viên bình thường!
Trương Mỹ và Tiểu Huyên đều nhìn không được mà kêu lên.
“52.000! Quá hào phóng!”
“Nếu mình cũng có một người bạn trai giàu có như vậy thì tốt!”
“A! Quá hâm mộ. . .”
Hai người không chỉ nói ngoài miệng, mà là cực kỳ hâm mộ và thèm muốn, sinh viên bây giờ đã không giống như trước kia.
Đại đa số sinh viên trước kia đều rất ngây thơ, không quá nặng về tiền tài, nhưng sinh viên bây giờ thì khác, tư tưởng tiền tài là tối cao đã trở thành giá trị quan chủ lưu trong xã hội bây giờ, đừng nói là đại học, mà học sinh cấp hai cấp ba cũng ganh đua so sánh rồi.
Ví dụ như đi giày mặc quần áo hiệu gì, trong nhà có xe gì, sống ở tiểu khu nào, đều là chủ đề của đám học sinh.
Cùng lúc đó.
Bệnh viện nhân dân số hai Giang Thành.
Hôm nay Quan Manh Manh trực ca đêm.
Hầu như khoa cấp cứu của tất cả bệnh viện đều nằm trong trạng thái thiếu người, cho nên rất nhiều bác sĩ ở bệnh viện phải thay phiên nhau trực ca đêm ở đây.
Mỗi tháng Quan Manh Manh phải trực đêm một lần, vừa vặn là ngày hôm nay.
Đã qua 0 giờ, khoa cấp cứu vẫn bận rộn như mọi hôm, nhưng lúc này đã không có bệnh nhân mới.
Quan Manh Manh vẫn luôn bận rộn, cuối cùng cũng có thể thở dốc một hơi, nàng đầu tiên là gửi tin nhắn chúc phúc ngày 520 cho Dương Hạo, tiếp đó tràn đầy chờ mong đối phương trả lời.
Thật ra dạo này Quan Manh Manh không vui lắm, bởi vì rất lâu rồi nàng chưa gặp Dương Hạo, hai người chỉ trò chuyện trên wechat, điều này khiến Quan Manh Manh có một loại cảm giác như sắp mất đối phương.
Cho nên, nàng vô cùng để ý đến ngày lễ 520 này, nếu như ngay cả ngày này mà Dương Hạo cũng không gặp nàng, quan hệ của hai người rất có thể sẽ đi đến phần cuối!
“Bác sĩ Quan, ngày lễ vui vẻ!”
Khi Quan Manh Manh đang suy nghĩ lung tung, một giọng nam bỗng truyền đến từ phía sau.
Nàng quay đầu lại, là Chu Duệ, bác sĩ khoa nội trực ban tối nay, vị này đang cầm một bó hoa hồng, tươi cười nhìn nàng.
Quan Manh Manh vẫn luôn không thiếu người theo đuổi, nhưng sau khi chuyện nàng có bạn trai truyền ra trong bệnh viện, đại bộ phận người theo đuổi đều từ bỏ.
Chu Duệ này người nằm trong số ít người còn chưa từ bỏ, lần này hắn cố tình đổi ca trực với người khác, chính là vì ở chung với Quan Manh Manh, tiếp đó áp dụng kế hoạch tỏ tình trong ngày 520.
“Xin lỗi, tôi đã có bạn trai!” Quan Manh Manh từ chối rất dứt khoát.
Trên thực tế, nàng đã có kinh nghiệm rất phong phú trên phương diện từ chối người khác.
“Bác sĩ Quan, cô gạt người khác chứ đừng gạt tôi!”
“Tôi đã quan sát cô rất lâu, ngày nào cô cũng đi làm và về nhà một mình, chưa bao giờ nhìn thấy bạn trai đến đón cô!”
Chu Duệ đúng là đã ôn bài, mỗi ngày tan làm hắn đều nhìn chằm chằm vào Quan Manh Manh, tiếp đó phát hiện Quan Manh Manh luôn đi về một mình, chưa từng có đàn ông đến đón nàng.
Bởi vậy, Chu Duệ cho rằng Quan Manh Manh chưa có bạn trai, mà đối ngoại nói mình có bạn chỉ là một loại lá chắn, dù sao cũng có quá nhiều người theo đuổi nàng.
Mà đối với Quan Manh Manh mà nói, câu nói này của Chu Duệ như chọc trúng nỗi đau của nàng, có thể nói là hết chuyện để nói!
Bạn cần đăng nhập để bình luận