Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 221: Nụ hôn của Bạch Nguyệt Quang

Chương 221: Nụ hôn của Bạch Nguyệt Quang
Đinh!
Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ: Tâm nguyện của Vu Cửu Cửu.
Ban thưởng 1: Kỹ năng ngôn ngữ tay cấp S.
Ban thưởng 2: Kỹ năng môi ngữ cấp S.
Ngay khi Dương Hạo đang tính toán ứng cử viên cho NPC số 4, âm thanh của cha hack chợt vang lên.
A?
Em trai Vu Cửu Cửu làm phẫu thuật xong rồi?
Lúc trước Dương Hạo cho vị buff xanh lam này vay 1 triệu, nàng lập tức cầm số tiền này để cho em trai thay màng nhĩ nhân tạo.
Màng nhĩ nhân tạo, thay ở khoảng 1 – 6 tuổi là lý tưởng nhất, qua tuổi tác này thì hiệu quả hơi kém một chút, nhưng cũng tùy người mà khác nhau, trước khi phẫu thuật thì bệnh viện cũng đã kiểm tra, kết quả em trai Vu Cửu Cửu là Vu Đông Đông thuộc về loại có thể làm phẫu thuật, tính giá trị khá cao.
Thế là, hôm nay bệnh viện đã phẫu thuật trồng màng nhĩ nhân tạo cho Vu ĐÔng Đông.
Mà khi Dương Hạo nhận được phản hồi của cha hack, đồng thời Vu Cửu Cửu cũng gửi tin nhắn cho hắn: Hạo ca, Đông Đông đã phẫu thuật thành công, cảm ơn.
Tuy nội dung cực kỳ ngắn gọn, nhưng Dương Hạo cảm giác được tâm trạng của Vu Cửu Cửu rất xúc động.
“Ở bệnh viện nào, tôi qua thăm Đông Đông một chút.”
Dương Hạo cảm thấy phải đi thăm hỏi vị buff xanh lam này một chút, không có gì bất ngờ xảy ra, thì có lẽ nàng đang muốn chia sẻ niềm vui với người khác.
Chờ một lát, Vu Cửu Cửu trả lời: Bệnh viện nhân dân số 2, khu nội trú, 1603.
Bệnh viện số 2?
Trùng hợp thật!
Vu Cửu Cửu lại làm phẫu thuật ở bệnh viện Quan Manh Manh làm, chỉ là Quan Manh Manh là bác sĩ thực tập nội khoa, mà Vu Đông Đông chắc là làm phẫu thuật ở khoa tai mũi họng.
Dương Hạo đi ra văn phòng, hai thư ký và hai trợ lý đều đang bận rộn công việc.
Ừm, cũng có chút giống với văn phòng tổng tài nghiêm chỉnh.
Dương Hạo hài lòng gật đầu một cái, tiếp đó rời khỏi nơi này dưới cái nhìn của vài đôi mắt đẹp.
Chờ Dương Hạo rời đi, Từ Nhã Lỵ tiến đến bên cạnh Tôn Tâm Di, nhỏ giọng trêu ghẹo: “Tâm Di, cậu và Dương tổng đang chiến tranh lạnh à? Hôm nay lại không gọi cậu vào báo cáo công việc.”
Tôn Tâm Di biết ‘báo cáo công việc’ này là có ý gì, mặt không khỏi đỏ ửng, nhưng Di Bảo bây giờ đã không phải DI Bảo ngày xưa, đã thăng cấp thành ma pháp sư trung cấp, nàng cũng có năng lực phản kích lại lời trêu chọc của bạn thân.
“Có thời gian nghĩ mấy chuyện này, còn không bằng đi tìm bạn trai đi, đến khi đó cậu có thể tự thực tiễn rồi!”
Tôn Tâm Di hếch miệng nhỏ.
“Còn có tâm tư trêu mình. Xem ra không chiến tranh lạnh rồi.”
Thấy tâm trạng của bạn thân không tệ, Từ Nhã Lỵ liền phủ nhận suy đoán của mình.
“Dương đại ca rất bận, không thể ngày nào cũng ở với mình được, nhưng bọn mình vẫn nhắn tin bình thường.”
Di Bảo rất hiểu chuyện, chú không dính người.
“Ừm, đã biết! Phu nhân tổng tài!!”
Từ Nhã Lỵ lại trêu một câu, rồi mới trở về chỗ của mình.
Dương Hạo lái xe rời khỏi Nghiệp báo Giang Thành, tiếp đó mua một chùm hoa tươi ở tiệm hoa, đến thăm bệnh nha, vẫn phải có chút cảm giác nghi thức.
Nghĩ chỉ tặng hoa không thì hơi khô khan, gần đó lại có một trung tâm thể nghiệm Huawei, Dương Hạo định mua một chiếc Huawei Mate X5.
Tuy thính lực của người trồng màng nhĩ nhân tạo không sánh được với người bình thường, nhưng chung quy vẫn có thể nghe thấy âm thanh, Dương Hạo liền muốn tặng cho ‘cậu em vợ’ này một chiếc điện thoại.
Hiện giờ hắn cũng đang dùng Mate X5, còn dùng rất tốt.
“Quên mất, lại thêm hai chiếc nữa đi.” Lúc thanh toán, Dương Hạo lại nói với nữ nhân viên bán hàng.
“A, vâng!”
Nữ nhân viên đầu tiên là giật mình, tiếp đó lại mừng rỡ không thôi.
Dù sao nàng bán điện thoại cũng có trích phần trăm, mà Mate X5 là điện thoại đắt nhất tiệm họ, Dương Hạo còn mua bản cao cấp nhất, giá bán 16.999.
Kết quả vị đại ca này lại mua tận 3 chiếc, nữ nhân viên cảm giác như nhặt được tiền vậy.
Ba chiếc điện thoại, màu sắc là trắng, đen và tím.
Trắng và đen là tặng cho chị em Vu Cửu Cửu.
Mà màu tím thì là chuẩn bị cho vị bác sĩ Quan rất to kia, hôm qua đưa mẹ vợ Khang Tuệ Chi đi khám bệnh, nàng đã hỗ trợ một phen, tặng chiếc điện thoại xem như cảm ơn, cũng thuận tiện quét cái mặt.
Dù sao với tố chất tổng hợp của Quan Manh Manh, nếu chuyển hóa thành NPC thì điểm số sẽ không thấp hơn Di Bảo.
Đến bệnh viện số 2.
Dương Hạo đầu tiên là đến khu nội thu, sau đó đi thang máy lên tầng 16.
1603 là phòng bệnh bình thường có ba giường.
Ba giường đều có người, lúc này Vu Cửu Cửu đang ngồi cạnh chiếc giường bệnh gần cửa sổ, nằm trên giường là một thanh niên trẻ tuổi, chỉ hơn 20, hiển nhiên là em trai Vu Đông Đông của nàng.
“Hạo ca, anh đến rồi.”
Vu Cửu Cửu vội vàng đứng lên đón, trong lòng nàng, đây chính là ân nhân của mình.
Dương Hạo đưa hoa tươi cho nàng, tiếp đó lại đánh giá cậu em vợ nằm trên giường bệnh.
Tên nhóc này lớn lên rất có tinh thần, mi thanh mục tú, điều này cũng bình thường, dù sao Vu Cửu Cửu cũng rất xinh đẹp, là em trai của nàng, tự nhiên cũng không kém.
“Đông Đông, xin chào. Có thể nghe thấy anh nói chuyện không?”
Dương Hạo cười vẫy vẫy tay với Vu Đông Đông nằm trên giường.
“Hạo ca, màng nhĩ nhân tạo còn chưa khởi động, phải 1 tháng sau mới có thể mở ra và điều chỉnh chạy thử, tiếp đó tiếp nhận kích thích thích hợp, lại trả qua dạy bảo và học tập, mới từ từ có năng lực nghe nhất định.”
Vu Cửu Cửu đứng bên cạnh giải thích.
“A! Ra là vậy!”
Dương Hạo còn không biết chuyện này, hắn còn tưởng là có thể nghe thấy luôn.
“Xem ra tôi mua quà hơi sớm rồi, nhưng chẳng mấy chốc sẽ dùng được thôi.”
Dương Hạo nói xong, lại lấy hai chiếc Mate X5 ra, đặt một chiếc vào tay Vu Đông Đông.
Lúc này, lỗ tai Vu Đông Đông đang băng bó, nhưng hai tay tự do, hắn cầm chiếc hộp điện thoại được đóng gói xinh đẹp trong tay, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ khiếp sợ, tiếp đó liền khoa chân múa tay với chị gái.
Nếu là lúc trước, Dương Hạo tự nhiên không hiểu, hiện giờ hắn có kỹ năng ngôn ngữ tay và môi ngữ, rất có thể hiểu được ý của Vu Đông Đông.
Tên nhóc này đang hỏi Vu Cửu Cửu, Dương Hạo là ai, tiếp đó lại hỏi chị gái, tại sao đối phương lại tặng quà cho mình.
Dương Hạo giả bộ như không hiểu, chờ Vu Cửu Cửu đáp lại, tiếp đó hắn liền thấy Vu Cửu Cửu dùng ngôn ngữ tay để trả lời: Đây là bạn trai chị, tặng quà cho em là chúc mừng em sắp được nghe âm thanh của thế giới này.
Sau khi thấy chị gái trả lời, Vu Đông Đông lập tức làm một thủ thế cảm ơn với Dương Hạo.
Vu Cửu Cửu phiên dịch: “Hạo ca, Đông Đông nói cảm ơn anh.”
Dương Hạo cười gật đầu, giả bộ như không hiểu, như vậy hắn có thể yên lặng nhìn trộm cuộc ‘hội thoại bí ẩn’ của hai chị em, rất thú vị.
“Hạo ca, nha mua cho Đông Đông là được, sao lại còn mua cho tôi nữa, điện thoại này rất đắt.”
Vu Cửu Cửu tuy nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn rất ấm áp, điều này chứng tỏ Dương Hạo cũng nhớ đến mình.
“Một chiếc điện thoại mà thôi!”
Dương Hạo không quan tâm lắm, trong lòng thì oán thầm: Đã nói là bạn trai rồi, tặng chiếc điện thoại cũng không quá nha!
Vu Cửu Cửu còn muốn khách khí vài câu, nhưng nghĩ một đại gia như Dương Hạo đúng là không coi một chiếc điện thoại ra gì, nàng cũng không già mồm nữa.
Đúng lúc này, một giọng nữ truyền đến từ cửa phòng: “Cửu Cửu, cơm trưa về rồi.”
Dương Hạo nhìn lướt qua, tiếp đó liền nhìn thấy một cô gái khá thanh tú, cầm theo mấy chiếc hộp giữ nhiệt đi vào.
Cô gái này không cao lắm, chỉ khoảng 1m6, da rất trắng, lớn lên không thể nói là xinh đẹp, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác ôn nhu nhã nhặn.
Cô gái nhìn thấy Dương Hạo thì sửng sốt một chút, sau đó nói: “Anh là Hạo ca đúng không, Cửu Cửu vừa mới nhắc đến anh.”
“Hạo ca, đây là bạn của tôi Tĩnh Tuyết.” Vu Cửu Cửu giới thiệu.
“Xin chào.”
Dương Hạo khẽ gật đầu, xem như chào hỏi.
“Tôi sợ Đông Đông ăn không no, nên mua thêm một phần cơm, Hạo ca không chê thì ăn cùng đi.”
Cô gái đặt tạm bữa trưa lên bệ cửa sổ, thuận thế mời Dương Hạo.
“Không được, tôi có hẹn rồi.” Dương Hạo khoát tay: “Mọi người ăn đi, Cửu Cửu, tôi đi trước.”
“Hạo ca, tôi tiễn anh.”
Dưới tình huống này, Vu Cửu Cửu cũng không tiện giữ lại, nàng đi theo Dương Hạo ra ngoài, thậm chí còn tiễn đến thang máy, lúc chờ thang máy còn hôn trộm lên mặt Dương Hạo một cái, tiếp đó mới quay về phòng bệnh.
Dương Hạo sờ sờ lên gương mặt bị hôn trộm, liền lắc đầu cười, lại có chút cảm giác như đang yêu đương.
Mà bị Bạch Nguyệt Quang ngày xưa đánh lén như vậy, khiến cho Dương Hạo nhớ lại về thời điểm thanh xuân của mình.
Ừm, nếu như là 20 năm trước, quả thực là hợp khẩu vị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận