Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 511: Vlogger độ mài mòn hơi cao

Chương 511: Vlogger độ mài mòn hơi cao
Lưu Mỹ Ngọc hơi nhướng mày.
Nàng và Hoàng Cát không tiếp xúc nhiều, nhưng cũng biết Hoàng Cát bình thường rất thích chém gió khoác lác, thật ra không riêng gì Hoàng Cát, mà đám con trai trong hội đều là như vậy.
Chém gió, trang bức, đều là chuyện thường ngày!
Cho nên Triệu Gia Lượng nói Hoàng Cát chém gió cũng không phải không có căn cứ.
Lưu Mỹ Ngọc nhìn Hoàng Cát, nghiêm túc nói: “Hoàng Cát, rốt cuộc cậu nói thật hay giả?”
“Đương nhiên là thật! Đó là anh rể tôi!”
Hoàng Cát cũng không dài dòng nữa, trực tiếp công bố quan hệ.
“Anh rể??”
“Cmn, Tiểu Cát Cát, cậu càng nói càng thái quá rồi!”
“Sao ông chủ mới lại thành anh rể cậu rồi??”
Triệu Gia Lượng hết ý kiến.
Mà Mạc Hồng Phong ở bên cũng cũng không nghe nổi nữa: “Cát Cát, tôi nhớ cậu từng nói câu lạc bộ Hào Tước là của anh rể cậu, sau đó cậu lại nói anh rể cậu là chủ một công ty giải trí nào đó cơ mà?”
“Bây giờ chủ của Siêu xe Phong Trì này cũng là anh rể cậu đúng không?”
Người trong hội đều biết, đoạn thời gian trước Hoàng gia gặp khó khăn, về sau lại xoay người, cũng biết bạn trai của Hoàng Thanh đầu tư cho Hoàng gia một khoản tiền, nghe nói đối phương có giá trị con người vài tỷ!
Hoàng Cát suốt ngày mang vị anh rể kia ra để chém gió và trang bức, đám người Mạc Hồng Phong cũng biết một hai.
Thật ra, vấn đề của Mạc Hồng Phong cũng là vấn đề Hoàng Cát muốn hỏi, hắn cũng không biết sao anh rể lại thành chủ Siêu xe Phong Trì rồi!
Nhưng sự thật ở ngay trước mắt, vị kia đúng là anh rể của mình.
“Thật không thể giả, giả không thể thật!”
“Anh Phong, anh muốn mua chiếc Koenigsegg kia đúng không, tôi dẫn anh đi tìm anh rể tôi, tuyệt đối sẽ có giá thấp hơn!”
Hoàng Cát vẫn rất tự tin, tuy hắn không tiếp xúc nhiều với anh rể Dương Hạo, nhưng cũng biết vị anh rể này rất hào phóng.
Bạn của hắn muốn mua xe, nể mặt hắn nên có thể rẻ hơn chút!
Lưu Mỹ Ngọc tiếp lời: “Hoàng Cát, là như vậy, bây giờ chính tôi muốn mua chiếc Koenigsegg kia!”
“A? Chính cô mua??”
Hoàng Cát có chút giật mình nhìn Lưu Mỹ Ngọc.
“Ừm! Tôi tự mua!” Lưu Mỹ Ngọc trịnh trọng gật đầu một cái: “Cậu có thể dẫn tôi đi gặp anh rể cậu không?”
“Được!”
Hoàng Cát sảng khoái đáp ứng, hắn vốn định đi tìm Dương Hạo, dẫn bạn qua cũng không có gì.
Huống chi đây còn là cơ hội trang bức với đám bạn.
“Cát Cát, vậy đưa tôi đi cùng đi!”
Mạc Hồng Phong cũng muốn đi theo tìm tòi thật giả.
“Cũng được!”
Hoàng Cát cảm thấy dẫn hai người qua cũng không có vấn đề, chỉ cần không phải tất cả cùng đi là được, như vậy quá loạn.
“Được, vậy đi thôi!”
Mạc Hồng Phong cũng không kịp chờ đợi.
“Cát Cát, tôi đi với!”
Triệu Gia Lượng cũng muốn đi xem náo nhiệt.
“Có phải anh rể tôi hay không, lát nữa anh Phong về sẽ nói cho cậu biết, cậu chờ ở đây đi!”
Hoàng Cát lắc đầu, hắn không muốn mang quá nhiều người.
“Lượng tử, cậu ở đây đi! Lát nữa tôi về lại nói!” Mạc Hồng Phong cũng mở miệng khuyên một câu.
“Được rồi, làm cứ như là chuyện thật vậy!”
Triệu Gia Lượng lẩm bẩm một câu, tuy hắn vẫn cảm thấy chuyện này không đáng tin, nhưng lại cảm thấy Hoàng Cát giống như nghiêm túc, chứ không giống chém gió, dù sao chém gió mà dễ bị chọc thủng như vậy thì không có ý nghĩa.
Lúc này, Dương Hạo đang ở trong phòng làm việc của cửa hàng trưởng.
Mục Khánh đang báo cáo tình hình của cửa hàng, chính xác hơn thì là đang báo cáo với Vương Tĩnh Như.
Dương Hạo chỉ thảnh thơi uống trà, còn Vương Tĩnh Như thì đang ghi chép số liệu, thỉnh thoảng còn hỏi vài vấn đề.
Mục Khánh cũng là cáo giá lăn lộn nhiều năm trong chỗ làm việc, lập tức nhận ra ông chủ mới có lẽ sẽ không nhúng tay vào nghiệp vụ của công ty, mà vị Vương tổng này rất có thể sẽ trở thành lãnh đạo trực tiếp của mình.
Cho dù không trở thành lãnh đạo trực tiếp, vậy khả năng cao cũng sẽ tham gia vào vấn đề quản lý.
Cho nên Mục Khánh báo cáo rất tỉ mỉ và nghiêm túc.
Lúc này, có người gõ cửa văn phòng.
Là quản lý Lưu của bộ tiêu thụ.
“Tiểu Lưu, có chuyện gì gấp sao?”
Đang báo cáo công việc lại bị cắt đứt, Mục Khánh cau mày hỏi một câu, thật ra trước khi vào Mục Khánh đã nói với cấp dưới, không có chuyện gì thì đừng quấy rầy.
Cho nên, nếu không phải Dương Hạo và Vương Tĩnh Như ở đây, Mục Khánh nhất định sẽ mắng quản lý Lưu một trận.
Quản lý Lưu tự nhiên biết Mục Khánh không vui, nhưng hắn cũng là bất đắc dĩ.
Bởi vì Hoàng thiếu bên ngoài nói mình là em vợ của ông chủ mới, muốn gặp ông chủ mới.
“Anh Mục, bên ngoài có vị Hoàng thiếu nói là em vợ của ông chủ, muốn gặp ông chủ!”
Lúc nói chuyện, quản lý Lưu vô thức nhìn về phía Dương Hạo.
“Em vợ?”
Dương Hạo hơi nhướng mày, nhanh chóng nhớ lại tất cả ‘em vợ’ mà mình biết.
Dương Hạo hỏi: “Họ Hoàng sao?”
“Vâng!” Quản lý Lưu gật đầu.
“Để cậu ta vào đi!” Dương Hạo khoát tay.
“Vâng!”
Quản lý Lưu thở phào như chút được gánh nặng, thật ra hắn cũng không xác định Hoàng Cát nói thật hay giả.
Nhưng hắn cũng không đắc tội được với đám người Mạc Hồng Phong và Hoàng Cát, người ta chỉ nhờ chuyển lời mà thôi, hắn cũng không tiện từ chối, không ngờ vị Hoàng thiếu kia là em vợ của ông chủ mới thật, sau này phải chăm sóc đặc biệt vị Hoàng thiếu kia rồi.
Vương Tĩnh Như hơi nhíu mày, Dương đại ca của mình lại có một vị ‘em vợ’ ở đây, vậy chị gái là ai đây??
Nàng biết Dương Hạo ngoại trừ chị em các nàng ra thì vẫn còn những phụ nữ khác, nàng đã tiếp nhận sự thật này từ lâu rồi, nhưng trong lòng khó tránh khỏi có chút ghen tuông, hoặc là nói tò mò!
Mục Khánh biết điều, tạm thời dừng báo cáo và lùi qua một bên.
Theo sau, Hoàng Cát liền dẫn Lưu Mỹ Ngọc và Mạc Hồng Phong đi vào văn phòng.
Sau khi vào phòng, Hoàng Cát cười ha hả nói: “Anh rể, vừa rồi em nhìn thấy anh rồi, nhưng quá nhiều người nên không đi lên chào hỏi!”
“Ừm, sao cậu lại ở đây?” Dương Hạo thuận miệng hỏi một câu.
“Em và bạn đến xem xe, bên ngoài có một chiếc Koenigsegg rất ngon!” Hoàng Cát nói thật.
Hai người vừa hỏi vừa đáp như vậy, cũng coi như chứng thực cho Hoàng Cát, hắn thật sự là em vợ của vị chủ mới này.
Mạc Hồng Phong và Lưu Mỹ Ngọc thì thì lại có tâm trạng khác nhau, Mạc Hồng Phong cảm thấy vị trí thủ lĩnh trong hội của mình gặp nguy hiểm rồi, ít nhất thì địa vị của Hoàng Cát cũng sẽ tăng lên.
Không nói những cái khác, có một ông anh rể làm chủ Siêu xe Phong Trì, sau này tại phương diện xe cộ, Hoàng Cát có thể nghiền ép tất cả mọi người trong hội, sau này có ai muốn mua xe thì cũng không vòng qua được Hoàng Cát, dù sao có tầng quan hệ kia, ít nhiều cũng được ưu đãi một chút.
Lưu Mỹ Ngọc thì lại cảm thấy trước kia mình đã xem thường Hoàng Cát rồi, biết thế có lẽ phải giữ gìn quan hệ với Hoàng Cát, chuyện này rất có ích cho việc đào chân tường của nàng.
Nhưng bây giờ cũng không muốn, Hoàng Cát này tương đối ngây thơ đơn thuần, rất dễ tìm hiểu tin tức từ miệng cậu ta.
Hoàng Cát lại chỉ vào Lưu Mỹ Ngọc, nói: “Anh rể, bọn họ là bạn của em, họ cảm thấy rất hứng thú với chiếc Koenigsegg trong sảnh, Mỹ Ngọc còn muốn mua chiếc xe đó. . .”
“Dương tổng, em là Lưu Mỹ Ngọc, là một Vlogger về xe, bình thường hay quay chụp một số xe thể thao và moto! Chúng ta có thể trò chuyện về chiếc Koenigsegg kia không?”
Lưu Mỹ Ngọc cười tủm tỉm nhìn Dương Hạo, còn thuận thế làm một cái tự giới thiệu.
Dương Hạo nhìn đối phương một chút, vị Vlogger này có ngoại hình rất không tệ.
Hắn lại dùng Hỏa Nhãn Kim Tinh theo bản năng.
Tên mục tiêu: Lưu Mỹ Ngọc.
Tuổi: 25.
Năng lực nghiệp vụ: A
Trung thành: B.
Độ mài mòn: 3 (226).
Số liệu khá bình thường, độ mài mòn hơi cao, căn cứ theo kinh nghiệm của Dương Hạo, cơ bản là không có cơ hội chuyển hóa thành NPC, nhưng đánh giá ‘A và B’ thì lại có thể phát triển thành nhân viên, dù sao cũng có năng lực nghiệp vụ.
“Cửa hàng trưởng, anh tiếp tục báo cáo với Vương tổng đi!”
“Tôi ra ngoài xem xe với họ!”
Dương Hạo đứng dậy, hắn không có hứng thú với mấy cái số liệu khô khan này.
Trái lại hắn cảm thấy hứng thú với chiếc Koenigsegg trong miệng đám người Hoàng Cát và Lưu Mỹ Ngọc hơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận