Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 216: Trên thế giới chỉ có một loại bệnh, đó chính là bệnh nghèo!

Chương 216: Trên thế giới chỉ có một loại bệnh, đó chính là bệnh nghèo!
“Dương đại ca, thật còn có thể mặc ca. Ít nhất cũng có thể giảm 1, 2 triệu.”
Trước khi ký hợp đồng, chủ nhà đi gọi điện thoại, chắc là báo cho người nhà.
Mà nhân lúc đối phương gọi điện, Vương Tú Tú tiến lại gần Dương Hạo và nói nhỏ, nàng rất có hảo cảm với vị đại ca này, đối phương rất hào phóng, lại liên tục đút cơm cho nàng.
Tuy nói môi giới môi giới sẽ ăn hoa hồng theo tổng giá trị, nhưng nàng vẫn cảm thấy có lẽ vị Dương đại ca này nên mặc cả một chút, tiết kiệm 1, 2 triệu không tốt sao, 1, 2 triệu đã có thể mua một căn nhà bình thường ở Giang Thành này rồi.
“Quên đi, cái giá này rất may mắn.”
Dương Hạo biết cô em Tú Tú này có ý tốt, nhưng vấn đề là mặc cả không thích hợp với hắn, cha hack hoàn trả gấp đôi không nói, còn có thể bạo kích nha.
Mặc cả bao nhiêu thì hắn kiếm ít bấy nhiêu, cho nên mặc cả là không thể mặc cả.
Nữ chủ nhà nói chuyện điện thoại xong thì dứt khoát ký hợp đồng, mà Khang Tuệ Chi run rẩy ký tên và lăn vân tay lên hợp đồng.
Đây chính là khu nhà cao cấp có giá trị gần 20 triệu đấy!
Khang Tuệ Chi nằm mơ cũng không dám nghĩ, đời này mình còn có thể sống trong căn nhà như vậy.
Ký hợp đồng xong, Ngô Điềm cười tủm tỉm, nói: “Anh Dương, chúng ta đi cục bất động sản để làm nốt thủ tục sang tên.”
“Ừm.”
Dương Hạo gật đầu, sang tên tự nhiên càng sớm càng tốt.
Thế là, một đoàn người lại đi đến đại sảnh giao dịch bất động sản.
Dương Hạo cũng coi như khách quen ở đây, gần đây đã đến không ít.
Ngô Điềm là môi giới lâu năm, tìm quan hệ nên làm thủ tục rất nhanh.
Nhân lúc Lý Mạn Ny đi làm thủ tục sang tên với cha mẹ, Dương Hạo lại gọi Vương Tú Tú qua một bên.
“Tú Tú, lại tìm cho tôi một căn nhà gần Tinh Vân Loan, đừng chọn Tân Giang Tả Ngạn, dự toán trong vòng 10 triệu.”
“A? Dương đại ca, anh còn muốn mua nhà sao?”
Vương Tú Tú ngạc nhiên há hốc mồm, vừa mua căn nhà 18.88 triệu, giờ lại muốn mua một căn nhà cao cấp nữa.
Nàng rất nghi ngờ, nhà vị đại ca này có phải là mở xưởng in không.
Hoặc là tiền nhà vị này là do gió thổi đến, mua nhà mà cứ như mua rau ở chợ.
Mà Dương Hạo thì định làm nhiệm vụ tuần của Mạnh Trà Trà, dù sao Mạnh Trà Trà cũng có 200 triệu, đến giờ còn chưa tiêu nổi 10 triệu!
Dương Hạo rất khắc chế khi tiêu tiền cho Mạnh Trà Trà, hắn đều tặng đồ chứ rất ít khi đưa tiền mặt, bởi vì hắn biết loại phụ nữ như Mạnh Trà Trà, phải sử dụng tiết kiệm mới dùng được lâu, không thể cho ăn quá no.
Cho nên hắn cũng không định mua nhà quá đắt, giá trị 10 triệu đã đủ thể diện rồi.
Nhưng mà không thể mua ở Tân Giang Tả Ngạn, để tránh xung đột với Lý Mạn Ny!
Tốt nhất là thu xếp cho mấy NPC ở chung quanh Tinh Vân Loan, như vậy Dương Hạo có thể làm một đại sư quản lý thời gian ưu tú.
“Có nguồn nhà thích hợp thì gửi cho tôi. Càng nhanh càng tốt.”
Dương Hạo lại dặn dò một câu.
Dù sao nhiệm vụ của NPC cũng đổi mới mỗi tuần, không hoàn thành trong một tuần thì sẽ đổi mới.
Mà nhiệm vụ của Mạnh Trà Trà cũng khá ngon, ban thưởng 5 điểm thuộc tính.
Dương Hạo rất chờ mong hạng trị số nào đó lên đến 100 điểm, sau đó mang đến biến chất gì.
“Ok Dương đại ca! Ngày mai tôi sẽ gửi tin cho anh!”
Vương Tú Tú không hỏi thêm nữa, vội vàng gật đầu.
Vị Dương đại ca này quả thực là ‘kim chủ ba ba’ của nàng nha!
Đơn hàng 18.88 triệu hôm nay, đã để nàng ăn đến miệng đầy mỡ, không ngờ giờ lại còn có đơn hàng 10 triệu nữa.
Thật ra môi giới bất động sản có rất ít khách quen.
Dù sao người mua nhà lại mua tiếp cũng là số cực ít, người bình thường mua một căn nhà, phải ở mười mấy hai mươi năm.
Mà Vương Tú Tú không biết là, sau này vị Dương đại ca này còn có thể mua nhà nữa.
Hết cách rồi, chỉ cần đủ nhiều NPC, mua nhà là không có vấn đề.
Mỗi một NPc một căn nhà cũng không quá đáng nha!
đinh!
Chúc mừng kí chủ phát động bạo kích, hoàn trả x5 lần.
Đinh!
Chúc mừng kí chủ được hoàn trả 94.4 triệu NDT!!
Thủ tục sang tên hoàn tết.
Âm thanh của cha hack lại vang lên trong đầu Dương Hạo.
Mà để Dương Hạo mừng rỡ là, lần này lại bạo kích.
Còn là x5 lần!!
Tuy không x10 lần như lúc mua xe!
Nhưng bởi vì giá trị rất cao, nên Dương Hạo vẫn kiếm được rất nhiều!
Cộng thêm mấy triệu còn lại trong thẻ, tiền mặt của Dương Hạo đã đạt đến một mục tiêu nhỏ (100 triệu), đây là lần đầu.
Thành ‘phú ông trăm triệu’ thật rồi!
Cha hack quá trâu!
Đáng tiếc cha hack không có thân thể thực, bằng không Dương Hạo nhất định sẽ đưa cha hack đến tiệm mát xa của Cô nàng màu sắc, an bài 10 nhân viên cho cha hack thoải mái.
Lúc này, Khang Tuệ Chi cầm giấy tờ bất động sản mới mẻ trong tay, chỉ cảm thấy như đang nằm mơ.
Trong vòng một ngày, hình như bà đã bay vọt về giai cấp rồi!
Từ một cư dân tầng chót ở một huyện thành nhỏ, biến thành ‘di dân thành thị mới’, sở hữu căn nhà gần 20 triệu ở thành phố lớn.
Tuy bà còn chưa định di cư đến Giang Thành, nhưng đối với người trong nước mà nói, có nhà chẳng khác nào có rễ, sau này bà có thể đến Giang Thành bất cứ lúc nào, muốn ở bao lâu cũng được!
“Mạn Ny, em đưa cha mẹ về trước đi. Anh quay lại Vĩnh Long lấy chiếc xe khác.”
Cục bất động sản cách Vĩnh Long không xa, khi đoàn người rời đi chỉ lái một chiếc xe, chiếc U8 của Dương Hạo và một chiếc Aito M9 khác vẫn nằm ở bãi đỗ xe của Vĩnh Long.
“Ừm.”
Lý Mạn Ny gật đầu, lúc này nàng vẫn còn chìm đắm trong tâm trạng khiếp sợ.
Dù sao cũng là căn nhà 18.88 triệu, hoàn toàn khác biệt với chiếc Porsche kia.
Nếu như bán căn nhà này, nàng trực tiếp biến thành phú bà chục triệu rồi!
“Tiểu Hạo, để cha đưa con qua!”
Lý Bảo Quân vẫn rất có ánh mắt, khi bọn họ đi đến thì chỉ lái một chiếc xe, lúc này Dương Hạo đi qua thì phải gọi xe.
“Không cần, ngược đường mà. Mọi người cứ về nghỉ ngơi trước đi, hôm nay mệt mỏi rồi.”
Dương Hạo khoát tay, chặn một chiếc taxi rồi leo lên.
“Tiểu Hạo, chú ý an toàn.”
Khi Dương Hạo lên xe, Khang Tuệ Chi lấy lại tinh thần, vội vàng dặn dò một câu.
“Mẹ, mẹ đừng quên uống thuốc.” Dương Hạo đáp một câu.
Mà nghe con rể nói vậy, Khang Tuệ Chi mới nhớ ra, hình như mình còn là bệnh nhân.
Tuy nhiên, hiện giờ bà cảm thấy bệnh đã khỏi rồi!
Thân thể không đau nữa.
Cũng không thấy khó chịu.
Trái lại còn cảm thấy rất phấn khởi.
Vị mẹ vợ này của Dương Hạo chợt nhớ đến một bộ phim từng xem trên TV, trong đó có một câu thoại làm bà nhớ mãi: Trên thế giới này chỉ có một loại bệnh, đó chính là bệnh nghèo!
Hôm nay con rể đưa bà đi trải nghiệm cuộc sống của người có tiền, quả nhiên người không còn thấy khó chịu nữa.
Thậm chí còn quên chuyện mình phải uống thuốc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận