Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 270: Từ nay về sau, quân vương không tảo triều

Chương 270: Từ nay về sau, quân vương không tảo triều
Sáng hôm sau.
Dương Hạo đi đến trung tâm huấn luyện vũ đạo của Mạnh Ngọc Ngọc.
Tại cửa có hai hàng lẵng hoa, trên mặt đất trải thảm đỏ, còn có một sân khấu thô sơ, cách một lúc lại có người lên nhảy múa.
“Chồng… Anh đến sớm thật nha!”
Sau khi nhìn thấy Dương Hạo, Mạnh Ngọc Ngọc vốn đang nói chuyện với người, lập tức bỏ qua và nhảy vào trong ngực Dương Hạo.
“Lát nữa anh còn có việc, chỉ xem một lát là sẽ đi.”
Dương Hạo vỗ vỗ lên lưng Mạnh Trà Trà, sau đó đưa quà đã chuẩn bị cho nàng: “Chúc bà chủ Mạnh làm ăn phát đạt.”
“A, còn có quà nữa này, cảm ơn chồng!”
Dương Hạo tặng quà, Mạnh Trà Trà cũng không biết bên trong là gì, nhưng cái này không quan trọng, quan trọng là phần tâm ý này.
Người đàn ông của mình đường đường là tổng tài của một tập đoàn lớn, còn có thể chuẩn bị quà khai trương cho nàng, chỉ phần quan tâm này cũng đã quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác.
Mạnh Trà Trà cười ha ha nói: “Chồng, em cũng có quà cho anh.”
“Em khai trương, lại chuẩn bị quà cho anh?”
Dương Hạo hơi nghi ngờ, không biết Mạnh Trà Trà lại giở trò gì.
“Hà muội, Phương Phương, Viên Viên, mọi người qua đây.”
Mạnh Ngọc Ngọc vội vàng vẫy vẫy tay với ba cô gái.
Trong ba người này, một là bạn đại học Cố Tiểu Hà của nàng, trước mắt đã là giáo viên của trung tâm.
Ngoài ra, hai cô gái khác tên là Quách Thụy Phương và Vu Viên Viên, các nàng là người do Mạnh Ngọc Ngọc thông báo tuyển dụng được.
Thật ra Cố Tiểu Hà đã nhìn thấy Dương Hạo từ trước rồi, nàng vẫn luôn rất tò mò về người đàn ông đứng sau Mạnh Ngọc Ngọc.
Mà trong tưởng tượng của nàng, đối phương hẳn là một ông chú đầy mỡ, bụng phệ và hói đầu mới đúng.
Kết quả vị này lại có dáng vẻ như một tinh anh thương nghiệp, nhìn qua cũng chỉ ngoài 30, ngoại hình và cách ăn mặc đều rất xuất chúng.
Tuy nhiên, vẻ ngoài ưu tú chỉ là thứ yếu, chủ yếu vẫn là thân phận phú ông của đối phương.
Quả thực là hoàn mỹ!!
Mạnh Ngọc Ngọc đúng là chó ngáp phải ruồi!
Cố Tiểu Hà không khỏi thầm cảm khái, hai người là bạn đại học, lại có mục tiêu tương tự, nhưng Cố Tiểu Hà lại không thể thành công, hiện giờ chỉ có thể làm giáo viên dạy múa để kiếm tiền.
Lại nhìn Mạnh Ngọc Ngọc, người ta đã leo lên người một phú ông trẻ tuổi rồi!
Khi chưa nhìn thấy Dương Hạo, nàng chỉ hâm mộ mà thôi, cho rằng Mạnh Ngọc Ngọc nhất định cặp kè với một lão già đầy mỡ ngu ngốc nhiều tiền.
Mà bây giờ, tình hình hoàn toàn khác với suy nghĩ của nàng.
Đây không phải là lão già đầy mỡ, mà là ông chú đẹp trai, thậm chí còn có thể xưng là nam thần!
Tâm lý hâm mộ của Cố Tiểu Hà lập tức chuyển hóa thành đố kị!
Thậm chí là ghen ghét dữ dội!!
Chỉ hận mình không có may mắn như vậy.
Nghe thấy Mạnh Ngọc Ngọc gọi mình, Cố Tiểu Hà vội vàng sửa sang lại đầu tóc, rồi mới đi cùng Quách Thụy Phương đến trước người Dương Hạo.
“Chồng, đây là Tiểu Hà, Phương Phương, Viên Viên! Bốn người bọn em làm một nhóm nhảy, chuẩn bị nhảy cho anh xem.”
Hiển nhiên, đây chính là quà mà Mạnh Ngọc Ngọc nói.
“Ừm…”
Dương Hạo gật đầu cười, lúc trước Mạnh Ngọc Ngọc cũng nói, sau khi trung tâm mở cửa, sẽ thành lập một nhóm ca múa cho Dương Hạo.
Trước mắt tuy chưa thành lập nhóm ca múa, nhưng đã có nhóm nhảy rồi.
“Chồng, chúng ta lên lầu hai.”
Mạnh Ngọc Ngọc giao việc dưới này cho một nhân viên khác, sau đó đưa Dương Hạo lên một phòng nhảy ở trên lầu hai.
“Chồng, anh chờ một lát.”
Mạnh Ngọc Ngọc và ba người Cố Tiểu Hà đi thay quần áo, lúc đi ra thì đã thay một bộ quần áo mà các nhóm nhảy hay mặc, rất là đẹp mắt.
Theo sau bốn người xuất hiện, liền có âm nhạc sống động kèm theo, bắt đầu nhảy một điệu nhảy khiêu gợi cho Dương Hạo xem.
Mà trong quá trình xem, Dương Hạo lại cảm nhận được niềm vui của Trụ Vương, ông chủ Hứa và đám tài phiệt nước H.
Cả ngày ở trong hoàn cảnh như này, lo gì giang sơn không vong, tập đoàn không ngã!
Nhưng mà, đây thật cmn là vui sướng nha!
Vẫn là câu nói kia.
Tuy tiền không thể trực tiếp mua được vui vẻ, nhưng chỉ cần bạn có đủ tiền, sẽ có người nghĩ mọi cách để bạn vui vẻ!!
Ba ba ba..
Điệu nhảy kết thúc, là khán giả duy nhất, Dương Hạo liền vỗ tay cho bốn người.
Hắn bỗng nhiên cảm thấy, trung tâm huấn luyện vũ đạo này rất có ý nghĩa.
Không kiếm tiền cũng không sao, hắn có thể bơm tiền.
Nhất định phải mở, hơn nữa còn phải phát triển lớn mạnh!
“Chồng, anh thích món quà này không?” Sau khi nhảy xong, Mạnh Ngọc Ngọc tiến đến bên cạnh Dương Hạo, cười hì hì nói.
“Ừm, rất tốt.” Dương Hạo nói thật lòng.
“Thời gian luyện tập quá ngắn, sau này có nhiều thời gian, bọn em sẽ luyện nhiều điệu nhảy đặc sắc hơn.”
Nói xong, Mạnh Trà Trà lại hạ giọng nói: “lát nữa còn có múa thoát y nha…”
“A…”
Dương Hạo vô thức nuốt ngụm nước miếng, tiếp đó híp mắt nhìn Mạnh Trà Trà.
Không thể không thừa nhận, trong mấy NPC của hắn, chỉ có Mạnh Trà Trà là hiểu cách lấy lòng hắn nhất, cũng nguyện ý bỏ tâm tư vào phương diện này.
Lúc này, Cố Tiểu Hà vẫn luôn muốn tiếp xúc với Dương Hạo, lập tức xông lên: “Anh Dương, Ngọc Ngọc nói anh mới là sếp tổng. Sau này còn phải nhờ sếp tổng chỉ giáo nhiều hơn rồi…”
“Chỉ giáo thì thôi, tôi cũng không biết nhảy múa! Nhưng tôi rất nguyện ý thưởng thức.”
Dương Hạo gật đầu cười, quan sát ở khoảng cách gần, là một loại trải nghiệm hoàn toàn khác biệt với xem trên màn hình tivi và trong video ngắn.
Loại cảm giác này sẽ làm adrenalin của bạn tăng nhanh, thật sự có loại ý nghĩ: từ nay về sau, quân vương không tảo triều!
“Tiểu Hà, mọi người đi làm việc trước đi. Mình và chồng nói chuyện một chút…”
Theo tầm mắt tăng lên, đẳng cấp của Mạnh Trà Trà cũng đã đột phá lên cao cấp, nàng tự nhiên biết Cố Tiểu Hà nghĩ cái gì, dứt khoát đuổi người đi.
Muốn sử dụng trà đạo trước mặt nàng, đó không khác gì chơi đao trước mặt Quan Công.
“Anh Dương, vậy tôi xuống trước.”
Cố Tiểu Hà lên tiếng chào Dương Hạo, tiếp đó lại đi thay quần áo với Quạch Thụy Phương và Vu Viên Viên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận